Chương 1295 “Tra được lý do chưa?”, phòng chủ Kỳ Dược Phòng bình tĩnh lại, nhỏ giọng hỏi. “Đã hỏi, các thôn dược và những nhà bán dược liệu nói dược liệu của bọn họ đều được người khác mua với giá gấp đôi, hơn nữa còn trả phí trước, dược liệu mấy tháng sau cũng được đặt trước hết rồi…”, giảng sư Đường muốn khóc. Phòng chủ Kỳ Dược Phòng ngồi trên ghế đá, nhắm mắt lại hít sâu một hơi. “Xem ra là có người đang nhằm vào Kỳ Dược Phòng chúng ta”. Nhưng chưa dừng lại ở đó, mấy người giảng sư Lý, giảng sư Vương đều đến báo cáo tin tức. Mỗi một tin tức đều làm người ta giật mình, tất cả đều là tin tức bất lợi cho Kỳ Dược Phòng. “Chú Diêu, có cần tôi giúp không?”, người đàn ông đặt tách trà xuống, mỉm cười nói. “Không cần, đây là chuyện của Kỳ Dược Phòng chúng tôi, đương nhiên phải do Kỳ Dược Phòng chúng tôi giải quyết. Hơn nữa, tôi đoán chuyện này chắc chắn là do thần y Lâm làm. Chỉ một thần y Lâm nho nhỏ, đâu đến nỗi để các cậu ra tay? Nếu vậy thì chẳng phải là đánh vào mặt Kỳ Dược Phòng hay sao?”, phòng chủ Kỳ Dược Phòng hạ giọng nói. “Vậy chú Diêu định làm gì?”. “Cậu ta có thể cắt nguồn kinh tế, nguồn hàng của Kỳ Dược Phòng chúng tôi, đương nhiên tôi cũng có thể cắt của cậu ta. So về mối quan hệ xã giao, Kỳ Dược Phòng chưa chắc đã sợ cậu ta”, phòng chủ Kỳ Dược Phòng lạnh lùng nói. “Chú Diêu, tôi cảm thấy chú làm vậy chưa đúng”, người đàn ông lắc đầu, mỉm cười nói: “Có lẽ chú nên chuyển sự chú ý sang chỗ khác, tập trung người và tài nguyên vào một chỗ, sẵn sàng phản kích”. Lời này vừa nói ra, phòng chủ Kỳ Dược Phòng quay đầu nhìn người đàn ông: “Tập trung một chỗ? Sóc Phương, một chỗ mà cậu nói… là chỗ nào?”. “Miễn phí khám và cấp phát thuốc mới”, người đàn ông nhẹ nhàng nói ra. Nghe vậy, sắc mặt tất cả giảng sư lập tức trắng bệch, ai nấy đều cảm thấy lạnh người. Phòng chủ Kỳ Dược Phòng cũng cảm thấy lạnh sống lưng, bỗng nhiên bừng tỉnh. “Mau! Dừng tất cả hoạt động miễn phí khám và cấp phát thuốc mới! Lập tức hủy bỏ, hủy bỏ tất cả hoạt động! Nhanh!”, phòng chủ Kỳ Dược Phòng gào lên. Lúc này các giảng sư mới hoàn hồn từ cơn kinh ngạc, vội vàng lấy điện thoại ra người gọi điện, người gửi tin nhắn. Đúng lúc đó, Phùng Thạch dẫn theo đám người vội vã chạy tới. Nhìn thấy bộ dạng kinh hoảng của Phùng Thạch, phòng chủ Kỳ Dược Phòng hiểu ra gì đó, sắc mặt đen sì. Những người khác cũng run lên. Không hề bất ngờ, Phùng Thạch hô lên: “Phòng chủ, hoạt động khám chữa miễn phí xảy ra chuyện rồi. Chiều nay đột nhiên có người dẫn theo một nhóm cảnh sát đến chỗ khám chữa bệnh miễn phí của chúng ta, bắt hết tất cả giảng sư phụ trách khám chữa bệnh miễn phí!”. “Còn mẫu thuốc thì sao? Tiêu hủy chưa?”, phòng chủ Kỳ Dược Phòng vội hỏi. “Không kịp tiêu hủy! Bọn họ đến quá đột ngột!”, Phùng Thạch muốn khóc. Phòng chủ Kỳ Dược Phòng không còn tiếng nói. Người đàn ông bên cạnh nhếch khóe miệng, tiếp tục uống trà.