Chương 1437 Nhìn đôi mắt đỏ ửng dâng tràn nước mắt và tay cầm dao hơi run rẩy của Đường Hồi Tuyết, Lâm Chính đã lờ mờ hiểu ra gì đó. Cô ta từ bỏ rồi! Cô ta không muốn làm liên lụy tới mình… Lâm Chính hít sâu một hơi, nói: “Được thôi, Tiểu Tuyết, nếu cô đã nói như vậy thì tôi tạm thời rời đi vậy”. “Như vậy là tốt nhất, cút mau đi, bây giờ cút ngay đi!”, Đường Hồi Tuyết gào lên. Lâm Chính không nói gì, xoay người đi về phía cửa. “Chủ tịch Lâm!”. Giám đốc Chu cũng vội vàng đuổi theo. Nhìn thấy Lâm Chính rời đi, Đường Hồi Tuyết mới yếu ớt buông dao xuống, âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Cô ta lau nước mắt nơi khóe mắt, quay người lại. Bất thình lình một cái tát đột nhiên giáng lên mặt cô ta. Cùng lúc đó, một bàn tay túm chặt lấy tóc cô ta, kéo cô ta qua. “Á!”. Đường Hồi Tuyết đau đớn hét lên, lúc này mới phát hiện người vừa đánh vừa kéo tóc mình lại là Hàn Thiên. Trên mặt anh ta tràn đầy lửa giận đố kị. Người nhà họ Đường hoảng hốt. Lại thấy Hàn Thiên lạnh lùng nhìn Đường Hồi Tuyết, nói: “Đừng tưởng tao không nhìn ra, con khốn mày cố ý ép thằng chó đó rời đi đúng không? Hàn Thiên tay đấm chân đá. “Cậu Hàn, cậu Hàn, đừng đánh nữa, cậu bớt giận!”, Trương Ái Ngọc vội vàng tiến lên ngăn cản. “Con mẹ mày!”, Hàn Thiên trở tay đẩy Trương Ái Ngọc ngã xuống đất. “Tao đã bỏ ra nhiều thứ cho mày như vậy, ngay cả Dương Hoa và Quang Trúc cũng đã đắc tội. Mày thì hay rồi, giờ phút này mày lại nghĩ tới người đàn ông khác! Mày giỏi lắm Đường Hồi Tuyết!”, Hàn Thiên tức giận quát. Câu nói của anh ta khiến người nhà họ Đường biến sắc. “Cậu Hàn này đúng là lợi hại”, Hầu Nam nghiêm nghị, hạ giọng nói. “Phải, đợi nhà họ Đường lựa chọn cậu ta, đắc tội với Dương Hoa và Quang Trúc, cậu ta mới trở mặt. Nhà họ Đường không còn đường lui, chỉ đành ép dạ cầu toàn, mặc cho cậu ta sắp đặt. Lòng dạ của cậu Hàn này… thật là thâm sâu”, Đinh Thu nghĩ lại mà thót tim, nói. Cậu Hàn tức giận, người nhà họ Đường vô cùng lo sợ. “Cậu Hàn, cậu đừng tức giận, tất cả là tại Tiểu Tuyết không hiểu chuyện, chúng tôi dạy dỗ nó đàng hoàng là được. Cậu tức giận tổn hại đến sức khỏe thì không hay”, Đường Tông Hào vội vàng tiến lên, khuyên nhủ. “Dạy dỗ cô ta là được? Làm sao thế được?!”, Hàn Thiên phẫn nộ quát. “Vậy… ý cậu Hàn là…”.