Chương 1456 “Cậu… Cậu nói cái gì? Kẻ vô dụng như cậu còn dám cứng miệng?”, Trương Tinh Vũ lập tức nổi đóa. Tô Quảng ở cạnh kịp thời kéo bà ta lại, ra hiệu bà ta đừng làm loạn. Người còn đang vắt vẻo ở ngoài cửa sổ, bên này lại cãi cọ, không phải thêm loạn sao? “Cậu đợi đấy cho tôi, sớm muộn gì cậu cũng sẽ phải cút khỏi nhà tôi!”, Trương Tinh Vũ tức đến mức nghiến răng nghiến lợi. Lâm Chính lạnh lùng hừ một tiếng, không muốn tranh cãi với Trương Tinh Vũ vào lúc này, mà cùng Tô Nhu không ngừng an ủi Tô Dư. Tô Nhu và Lâm Chính không ngừng khuyên nhủ, mấy người Tô Thái đứng bên cũng đang an ủi. Cuối cùng cũng có chút hiệu quả. Nhân lúc Tô Dư không chú ý, Lâm Chính đột nhiên vọt một bước chạy tới chỗ Tô Dư, giữ chặt tay cô ta. Tô Dư sững sờ, không giãy giụa, mà thuận thế ngả vào lòng Lâm Chính, khóc thật to. Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm. “Cô bé ngốc!”. “Sao con lại ngốc như vậy!”. Lưu Mãn San chạy ào tới, khóc đến mức xà nhà cũng sắp đổ. Tâm trạng của Tô Thái và những người khác vẫn rất nặng nề. “Tiểu Nhu, đi nói với mấy người bên ngoài, tiền chúng ta sẽ từ từ trả, nếu bọn họ còn không đi thì báo cảnh sát”, Lâm Chính nói. “Được!”, Tô Nhu gật đầu, sau đó đi ra ngoài. Lâm Chính tiếp tục an ủi, đồng thời châm một kim cho Tô Dư, bình ổn cảm xúc cho cô ta. Sau một châm này, Tô Dư quả nhiên đã bình tĩnh hơn nhiều, vả lại cũng đã buồn ngủ. Nhưng Tô Dư còn chưa kịp ngủ… Rầm! Lại một tiếng động lớn vang lên. Sau đó ở ngoài phòng khách vang lên tiếng Tô Nhu la hét. “Các người muốn làm gì?”. Mọi người sửng sốt. Tô Dư sợ giật bắn mình. “Đừng sợ, có tôi ở đây, để tôi đi xem xem!”, Lâm Chính vội vàng an ủi, sau đó nói với Tô Tiểu Khuynh: “Tiểu Khuynh, chăm sóc chị em nhé”. “Vâng ạ”, Tô Tiểu Khuynh yếu ớt nói, sau đó nắm lấy tay Tô Dư. Mấy người cùng Lâm Chính lập tức chạy ra khỏi phòng. Một nhóm người cao to mặc áo ba lỗ màu đen phá cửa xông vào. “Các người làm gì vậy? Tự tiện xông vào nhà người khác à? Mau cút đi! Nếu không tôi sẽ báo cảnh sát!”, Lưu Mãn San la lên. “Tự tiện xông vào nhà người khác? E là không phải, căn nhà này đã là của chúng tôi rồi!”. Gã đàn ông đi đầu đeo kính đen, nhếch khóe miệng, lấy một tờ hợp đồng ra đưa trước mặt mọi người, cười khà khà nói.