Chương 1660 Hai quyền va chạm! Một luồng sức mạnh bỗng chốc lan ra. Khoảnh khắc đó, mọi người chỉ cảm thấy sóng khí cuồn cuộn, ai nấy đều phải lùi lại, thậm chí mặt đất còn khẽ rung chuyển. Một cú đánh quá khủng khiếp! Nếu người nào trúng quyền này, thì e là đã tan xác rồi… Nhưng, đối mặt với một quyền đáng sợ như vậy của đảo chủ, Lâm Chính vẫn đỡ được. Hơn nữa… còn không lùi lại nửa bước. Bất động như núi. “A!”, đảo chủ đảo Vong Ưu vô cùng không cam lòng, lại gầm lên rồi tung một quyền về phía đầu Lâm Chính. Ngay sau đó, Lâm Chính giơ cánh tay lên đỡ. Bốp! Lại một luồng sức mạnh lan ra từ vị trí va chạm. Nhưng… Lâm Chính vẫn sừng sững bất động. Hơi thở của đảo chủ đảo Vong Ưu không khỏi nghẹn lại. “Bây giờ thì đến lượt tôi rồi!”. Lâm Chính lạnh lùng quát, bàn tay đang nắm tay của đảo chủ bỗng bóp chặt lại. “Hự…” Đảo chủ đảo Vong Ưu lập tức phát ra tiếng kêu nhỏ. Ông ta chỉ cảm thấy nắm đấm của mình dường như sắp bị bóp nát. Lực đạo truyền tới từ bàn tay… sợ là đủ để dời non lấp bể. Rốt cuộc đây là yêu nghiệt đến từ nơi nào… còn trẻ tuổi nhưng đã sở hữu sức mạnh như vậy? Trong lòng ông ta cảm thấy kinh hãi. Đúng lúc này, Lâm Chính lại phát lực, chộp lấy nắm tay của đảo chủ đảo Vong Ưu, rồi hất mạnh ra ngoài sân luyện võ. Vèo! Ông ta lập tức bay đi như một ngôi sao băng, nặng nề va vào cửa sân luyện võ. Rầm… Cánh cửa nát vụn. Bụi bay mù mịt, cảnh tượng hỗn loạn… Cú đánh này như một chiếc búa lớn, nện thẳng vào lòng các đệ tử đang có mặt. Các đệ tử ngoại đảo và đệ tử nội đảo đang đánh nhau cũng lần lượt dừng tay, hai nhóm người tự tách ra. Tuy các đệ tử nội đảo ai nấy võ công thâm hậu, thực lực hơn người, nhưng sau khi so chiêu với các đệ tử ngoại đảo thì bọn họ gần như không còn chiếm thế thượng phong nữa, mà có vẻ tan rã sụp đổ. Tất cả đều ý thức được rằng đây chính là thủ đoạn của thần y Lâm. Và sau khi chứng kiến cảnh này, các đệ tử nội đảo đã vô cùng sợ hãi. Lâm Chính… có thể dùng một tay để ném đảo chủ đảo Vong Ưu đi. Sức mạnh này… đáng sợ đến mức nào chứ?