Chương 1736 Mọi người xôn xao nói đủ thứ chuyện, ăn uống linh đình, không khí vô cùng hòa hợp. “Chà, đạo diễn Tống!”. “Đạo diễn Tống đến rồi!”. “Ha ha, tôi biết là đạo diễn Tống sẽ đến mà!”. “Nào nào nào, đạo diễn Tống ngồi đây đi”. “Đạo diễn Tống, kiểu gì chúng ta cũng phải uống hai ly đấy”. Đám nam nữ ở khu khách VIP lần lượt đứng dậy, nhiệt tình đi về phía Tống Kinh chào hỏi. Tống Kinh lướt mắt nhìn những người này, vô cùng kinh ngạc. Ông ta phát hiện những người ngồi đây… có một nửa là người của đoàn làm phim “Chiến Hổ”. Những người còn lại có một phần là những ngôi sao nổi tiếng đến từ nơi khác, cùng với nhân vật quan trọng của mấy bộ phận. Lẽ nào bọn họ đều bị Phạm Lạc lôi kéo đến đây? Đúng lúc này, Phạm Lạc mặc quần áo chỉnh tề, khoác tay Văn Lệ nhanh chân bước tới. “Ha ha, đạo diễn Tống! Tôi chờ ông lâu lắm rồi đấy! Đạo diễn Tống chịu nể mặt, chúng tôi cũng thấy vinh hạnh. Nào nào, ông ngồi đi!”. Phạm Lạc vô cùng mừng rỡ, lập tức bước tới đón. Nhưng Tống Kinh hất tay anh ta đi, lạnh lùng nói: “Phạm Lạc, rốt cuộc các cậu muốn làm gì?”. “Làm gì à?”, Phạm Lạc hơi sửng sốt, sau đó mỉm cười đáp: “Đạo diễn Tống, ông cứ bình tĩnh, ngồi xuống uống ly rượu đã, tôi sẽ nói với ông chi tiết về bộ phim mới của chúng ta, được không?”. “Uống rượu? Uống cái chó gì mà uống!”, Tống Kinh nhổ một ngụm nước bọt, chửi mắng: “Chúng ta làm gì còn dự án điện ảnh nào mới chứ? Cậu có biết các cậu sắp gặp họa rồi không?”. Ông ta vừa dứt lời, hội trường đang ồn ào bỗng chốc im bặt. Nụ cười của Phạm Lạc cũng cứng đờ. “Đạo diễn Tống, ông nói vậy là sao? Họa gì cơ?”. Tất cả mọi người đều bị câu nói này của Tống Kinh dọa sợ. Gặp họa? Bây giờ mọi người đều đang yên lành thuận lợi, sao lại gặp họa được chứ? “Đạo diễn Tống, ông nói rõ ràng xem nào, sao lại gặp họa? Lẽ nào Chủ tịch Lâm kia phái sát thủ đến ám sát chúng tôi sao?”, một người đàn ông uống cạn rượu trong ly, nhíu mày nói. Anh ta nói với vẻ rất nghiêm túc, mọi người xung quanh nghe thấy thế liền cười ầm lên. “Ông Tống, tôi thấy đầu óc ông có vấn đề rồi đấy! Những lời như vậy mà ông cũng nói được à? Ông ấu trĩ thế?”. “Đã thời đại nào rồi mà còn chơi trò này? Thuận ta thì sống chống ta thì chết à? Đừng đùa thế chứ!”. “Tuy Chủ tịch Lâm kia có y thuật cao siêu, sáng lập nên Dương Hoa, cũng coi như có chút thành tích, nhưng trong mắt tôi thì chỉ là một lang băm, một thương nhân người toàn mùi tiền, không có gì phải coi trọng cả”. “Phải đấy”. Đám người trong khu khách VIP cười nói. Phạm Lạc cũng thở phào, cười đáp: “Đạo diễn Tống, tôi đã tiếp xúc với đạo diễn Đổng của Hoàng Ngu rồi, chuyện “Chiến Hổ” lần này, Hoàng Ngu sẽ ủng hộ hết mình. Chắc ông cũng thấy rồi chứ? Ở đây có một nửa là người của đoàn làm phim “Chiến Hổ”, đều là những người làm việc cho ông. Chúng tôi chuẩn bị làm một phi vụ lớn, cho tập đoàn Dương Hoa một vố đau”.