Chương 1744 “Tốt”. … Ba tiếng sau, Mã Hải gọi điện thoại tới. Tài vụ quả nhiên có vấn đề. Hơn nữa… không chỉ sổ sách có vấn đề. Nghe Mã Hải báo cáo xong, sắc mặt Lâm Chính đã trở nên vô cùng lạnh lẽo. Anh chưa từng nghĩ bề ngoài tập đoàn Dương Hoa uy phong như vậy, mà bên trong đã thối nát đến mức này… “Ông đến phòng làm việc chờ tôi!”. Lâm Chính lạnh lùng nói, sau đó lái xe đến Dương Hoa. Trong phòng làm việc, Mã Hải đang đứng đó với vẻ mặt vô cùng căng thẳng lo lắng. Lâm Chính sải bước vào phòng, ngồi vào ghế của anh. “Đừng lo quá, chuyện này tôi không trách ông, dù sao hiện giờ Dương Hoa cũng lớn, một mình ông không thể quản lý cả công ty được, có sai sót cũng là bình thường”. Chắc là nhìn ra được sự căng thẳng của Mã Hải, nên Lâm Chính liền nói thẳng. “Nhưng dù sao đây cũng là sự sơ sót của tôi, Chủ tịch Lâm, xin cậu hãy trừng phạt tôi”, Mã Hải nhỏ giọng đáp. “Tôi đã nói rồi, không liên quan đến ông, việc cần làm bây giờ là xử lý sạch sẽ những kẻ được đối phương cài vào nội bộ chúng ta”, Lâm Chính trầm giọng nói. “Chủ tịch Lâm yên tâm, tôi đã làm rồi! Trong vòng một ngày là có thể lôi bằng được hết ra!”. “Chuyện này liên quan đến quá nhiều mặt, từ giám đốc đến bảo vệ ở cổng đều có người của bọn họ, nếu giải quyết toàn bộ trong một lúc, liệu có ảnh hưởng đến sự vận hành bình thường của Dương Hoa không?”, Lâm Chính trầm giọng hỏi. “Việc này… chắc chắn là có, có mấy chức vụ thuộc vị trí cực kỳ quan trọng, phải có nhân tài mảng kỹ thuật đúng chuyên ngành bổ sung vào, nếu không việc vận hành của công ty sẽ xảy ra vấn đề”. “Mất bao lâu để tuyển người mới?”. “Nhanh nhất cũng phải một tuần!”. “Nói vậy là… muốn đuổi việc những người này thì phải mất ít nhất một tuần?”. “Chủ tịch Lâm, nếu đã phát hiện ra, thì đương nhiên phải nhanh chóng đuổi việc bọn họ, huống hồ hiện giờ Dương Hoa của chúng ta bốn phía là địch. Nếu có thể giải quyết sớm, dù có thương gân động cốt thì cũng không tiếc”, Mã Hải rất nôn nóng đáp. Lâm Chính không nói gì, chỉ cúi đầu suy nghĩ. Một lát sau, dường như anh ý thức được điều gì đó, sắc mặt liền thay đổi. “Hỏng rồi!”. “Sao thế Chủ tịch Lâm?”, Mã Hải cũng hoảng hốt. Lâm Chính trầm giọng đáp: “Nếu ngày mai trong phiên tòa, những người này bất ngờ đứng ra cắn ngược lại Dương Hoa, thì ông nói xem… sẽ có hậu quả gì?”. Anh vừa dứt lời, Mã Hải cũng tái mặt, suýt nữa ngã lăn ra đất. “Dương Hoa… sẽ tan rã sụp đổ, thân bại danh liệt…” Mã Hải thì thào.