Chương 4060 Keng! Thân kiếm bị gãy rơi xuống đất, vang lên tiếng lanh lảnh. Theo quán tính, Vệ Tân Kiếm loạng choạng mấy bước về phía trước, đến lúc ổn định cơ thể thì đã đứng bên cạnh Lâm Chính. Anh ta đờ đẫn nhìn mẩu kiếm gãy trong tay, rồi lại nhìn Lâm Chính vẫn lành lặn ở bên cạnh, khuôn mặt tái nhợt. “Năm chiêu… đã hết!”. Lâm Chính bình thản nói. Vệ Tân Kiếm lùi lại mấy bước, đôi mắt dại ra, đờ đẫn nhìn Lâm Chính. Cuối cùng! Phịch! Anh ta ngã ngồi xuống đất, cả người thẫn thờ. Lúc này không ai hiểu được nội tâm của Vệ Tân Kiếm. Năm chiêu? Không thể đánh bại người kia đã đành, vậy mà còn không làm trầy xước được chút da thịt của người kia. “Sao lại như vậy? Chẳng lẽ nỗ lực bao năm qua của mình… chỉ là trò cười?”. “Không đâu! Không đâu!”. Vệ Tân Kiếm ôm đầu, không ngừng run rẩy cả người. Lâm Chính cũng trẻ tuổi như vậy, nhưng lại là người mà mình không thể để lại chút thương tổn nào. Cú sốc này đối với thiên tài kiêu ngạo như Vệ Tân Kiếm mà nói gần như là chí mạng. Người của Tử Huyền Thiên đều ngơ ngác nhìn Vệ Tân Kiếm. Sắc mặt Chấn Hám Sơn khó coi đến dọa người! “Tân Kiếm! Con đừng từ bỏ! Dù có thua một trận cũng không ý nghĩa gì cả! Con đừng nhụt chí, đừng sinh tâm ma!”, Chấn Hám Sơn lớn tiếng hét. “Đúng! Thầy nói đúng! Dù có thua một trận cũng không có nghĩa gì cả! Huống hồ bây giờ con vẫn chưa thua! Con vẫn có thể đấu tiếp! Con phải đánh bại anh ta! Con phải đánh bại anh ta!”. Vệ Tân Kiếm như được lời nói của Chấn Hám Sơn cổ vũ, đầu cúi thấp, mặt trắng bệch, mồ hôi không ngừng rơi xuống, miệng lẩm bẩm giống như đang tự thôi miên. Sau khi lẩm bẩm một hồi, Vệ Tân Kiếm như lấy lại dũng khí, đột nhiên ngẩng đầu, chuẩn bị đứng dậy. Nhưng khi anh ta ngẩng đầu lên, đập vào mắt lại là một người đàn ông giống như thiên thần. Người đàn ông đứng trước mặt hắn, nhìn anh ta từ trên cao. Trong ánh mắt đó tràn ngập uy nghiêm vô tận. “Vệ Tân Kiếm! Bây giờ có phải anh nên dập đầu bái sư rồi không?”. Một giọng nói nhàn nhạt lọt vào tai Vệ Tân Kiếm. Vệ Tân Kiếm vừa chuẩn bị đứng dậy lại ngã ra đất, ánh mắt đờ đẫn, nhìn anh mà cảm thấy sợ hãi và bàng hoàng. “Lâm Chính! Cậu đừng quá đáng! Vệ Tân Kiếm là người của Tử Huyền Thiên tôi! Nó có sư phụ, chưa đến lượt cậu làm sư phụ của nó!”, Chấn Hám Sơn nghiêm túc quát. Nếu hôm nay Vệ Tân Kiếm thật sự dập đầu với Lâm Chính thì chẳng phải Tử Huyền Thiên bọn họ sẽ trở thành trò cười hay sao?