Chương 4135 Nhưng có nhiều người vẫn tràn đầy nghi hoặc. Cuối cùng, một đệ tử nhập thất ngồi ở vị trí không xa Nhị tôn trưởng không nhịn được lên tiếng hỏi: “Sư tôn, theo con biết Giang Hương Thư Các cũng là một tông môn y dược nổi tiếng xa gần, thực lực hùng hậu, nhưng xưa nay không hề đụng chạm gì với thiên cung Trường Sinh chúng ta. Hình như Thượng Thanh Cung chúng ta cũng không có quan hệ gì với bọn họ, vì sao người nói… Giang Hương Thư Các đến đây là vì người?”. Nhị tôn trưởng lắc đầu, nói: “Chuyện này phải kể đến một lần làm nhiệm vụ tông môn vào ba năm trước, quá trình rất phức tạp, sư phụ cũng không nói chi tiết nữa”. Các đệ tử đưa mắt nhìn nhau, không dám hỏi tiếp. Chẳng mấy chốc, bên ngoài Thượng Thanh Cung vang lên một loạt tiếng bước chân. Mọi người đều nhìn ra phía ngoài. Một nhóm nam nữ trẻ tuổi ăn mặc như thư sinh đi vào. Đi đầu là một người phụ nữ trang điểm nhạt, trông khoảng ba mươi bốn mươi tuổi. Người phụ nữ để tóc dài, mặc áo choàng thư sinh màu trắng đen, hai tay chắp sau lưng. Lúc đi vào, ánh mắt người đó lập tức nhìn thẳng vào Nhị tôn trưởng, trên mặt nở nụ cười cực kỳ đắc ý. “Nhị tôn trưởng, đã lâu không gặp, ông có khỏe không?”, người phụ nữ lên tiếng, không hề khách sáo. “Giang Thục Hồng tổng giảng sư?”. Nhị tôn trưởng đứng dậy, chắp tay: “Không ngờ lần này người mà Giang Hương Thư Các phái đến lại là bà, đúng là khiến người ta bất ngờ”. “Nhị tôn trưởng, đến nước này rồi chúng ta đừng nói mấy lời vô dụng đó nữa. Chuyện ba năm trước ông có còn nhớ không?”, người phụ nữ hỏi. “Đương nhiên là nhớ”. “Vậy thì tốt, nào, xin mời ký vào đây”. Người phụ nữ lấy một tờ giấy ra đưa tới. Đệ tử Thượng Thanh Cung ở cạnh vội vàng nhận lấy, chuẩn bị dâng lên cho Nhị tôn trưởng. Nhưng khi anh ta vô tình nhìn lướt qua chữ trên tờ giấy thì vô cùng kinh ngạc, không khỏi la lên. “A!”. Giọng la đó khiến tất cả mọi người ngạc nhiên. “Sư đệ, sao vậy?”. Đại sư huynh Hồng Long của Thượng Thanh Cung đứng bật dậy, cất tiếng hỏi. Đệ tử đó đột nhiên ngẩng đầu lên, tay run rẩy cầm tờ giấy, lắp bắp: “Đại sư huynh, đây… đây là khế ước sinh tử…”. “Cái gì?”. Mọi người lập tức biến sắc… Đám đệ tử thất kinh. Đang yên đang lành tại sao lại thế này chứ? “Sư phụ, điều này…”, đại sư huynh Hồng Long vội vàng nhìn về phía Nhị tôn trưởng. “Khi đó để hoàn thành nhiệm vụ của tông môn mà đã đắc tội với Giang Hương Thư Các, gây ra mối họa ngày hôm nay. Đây là định mệnh rồi. Mọi người không cần phải lo lắng, đây là màn các cược giữa tôi và Giang Hương Thư Các, dù thắng thua ra sao thì cũng không liên quan tới mọi người”. Nhị tôn trưởng thản nhiên nói: “Đưa khế ước sinh tử ra đi”. “Điều này…”, đệ tử do dự.