Chương 4147 “Yên tâm, tôi đã nói là sẽ không đánh chết cậu ta”, Giang Thục Hồng bình thản nói, rồi quay đầu lại nói: “Giang Mã, nhớ là ra tay nhẹ thôi!”. “Tổng giảng sư, giảng sư nói vậy là làm khó đệ tử rồi! Người này nhìn có vẻ chỉ còn nửa cái mạng, đệ tử đánh một quyền tùy tiện là cậu ta đã mất mạng rồi! Nếu bảo đệ tử ra tay nhẹ nhàng thì chẳng bằng đừng đánh còn hơn!”, Giang Mã nhún vai, vẻ mặt bất đắc dĩ. “Nếu vậy thì cậu đãnh gãy tứ chi là được, đừng đánh vào chỗ yếu hại của cậu ta! Nếu không cậu ta mất mạng, Nhị tôn trưởng lại bảo chúng ta tàn nhẫn độc ác”, Giang Thục Hồng nói. “Vâng!”. Giang Mã gật đầu. Nhị tôn trưởng chẳng nói chẳng rằng, các đệ tử còn lại đều tỏ vẻ lo lắng. “Có thể bắt đầu được chưa?”, đúng lúc này, Lâm Chính hét lên. “Có thể bắt đầu bất cứ lúc nào”, Giang Mã nhếch môi, mỉm cười đáp. “Vậy được, anh ra tay đi!”, Lâm Chính nói. “Tôi ra tay?”, Giang Mã sửng sốt. “Đúng vậy, tới đi”. Lâm Chính thủ thế. “Hừ, thú vị đấy! Nếu cậu đã muốn chết như vậy, thì đừng trách tôi! Tôi vốn định nhường cậu mấy chiêu, để cậu không đến mức thua quá thảm, nhưng cậu đã nói thế thì tôi cũng không cần phải khách sáo nữa!”. Ánh mắt Giang Mã đanh lại, thân hình bỗng chốc nhoáng lên, lao về phía Lâm Chính như một trận cuồng phong. Mọi người đều nín thở. Đến lúc bọn họ hoàn hồn, thì Giang Mã đã xuất hiện trước mặt Lâm Chính. “Nếu không phải giảng sư muốn tôi giữ mạng cho cậu, thì cậu đã chết từ lâu rồi! Bây giờ hãy đưa cánh tay của cậu cho tôi trước đi!”. Dứt lời, một tay Giang Mã như vuốt sắc, chộp về phía cánh tay trái Lâm Chính một cách hung ác. Sức mạnh tàn bạo hung hãn cuồn cuộn giữa năm ngón tay của anh ta. Dường như có thể xé nát sắt thép, bóp vụn kim cương. “Cẩn thận!”. “Mau tránh đi!”. Các đệ tử của Thượng Thanh Cung cuống quýt kêu lên. Nhưng… không còn kịp nữa! Tốc độ của Giang Mã quá nhanh! Nhanh một cách khó tin! Nhiều người nhắm chặt mắt lại, không dám chứng kiến cảnh tượng máu tanh này. Nhị tôn trưởng đanh mặt nhìn. Giang Thục Hồng nhếch môi, dáng vẻ rất hứng thú. Nhưng khi tất cả mọi người đều nghĩ rằng Lâm Chính sắp mất một cánh tay… Phựt! Một âm thanh quỷ dị vang lên.