Chương 4497 Mặc dù thực lực của cụ tổ Cái Thiên rất đáng sợ nhưng đứng trước quyền thế, võ lực tuyệt đối cũng chưa chắc có thể đấu lại mọi thứ. Lộc cộc! Lúc này Lâm Chính bước đến trước vài bước, hất bàn tay của cụ tổ Cái Thiên ra, giải cứu người đàn ông ra khỏi bàn tay vàng vọt. “Khụ khụ… Khụ khụ”. Người đàn ông suýt thì ngã xuống đất, Lâm Chính vội đỡ anh ta lên, đồng thời ấn vào chỗ cổ anh ta. Thủ pháp khéo léo, cái cổ gần như biến dạng đến mức nghẹn thở của người đàn ông đã khôi phục lại như trước rất nhiều nhưng anh ta vẫn ho dữ dội. “Sao rồi? Đỡ hơn chút nào chưa?”, Lâm Chính hỏi. “Khụ khụ… đỡ… đỡ hơn nhiều rồi… Thần y Lâm… cảm ơn”. Người đàn ông khó khăn nói. Một lúc sau, cuối cùng hơi thở của anh ta cũng ổn định, vỗ ngực nhìn cụ tổ Cái Thiên. “Ông muốn giết tôi đúng không?”, người đàn ông nghiến răng hỏi. Cụ tổ Cái Thiên biến sắc, khàn giọng nói: “Người anh em, hiểu lầm rồi, tôi… không có ý đó, tôi nghĩ chúng ta nên nói chuyện rõ ràng”. “Mẹ kiếp, bớt nói mấy lời nhảm nhí đi”. Người đàn ông nổi giận, lại tát cụ tổ Cái Thiên một bạt tai. Thế nhưng mặc dù cụ tổ Cái Thiên sợ người đứng sau lưng người đàn ông nhưng lại không phải là tên ngốc đứng yên để bị đánh. Lần này người đàn ông chỉ đánh vào không khí, không thể đánh trúng mặt ông ta. Mặc dù thân phận của anh ta không tầm thường nhưng xét về thực lực thì không phải là đối thủ của cụ tổ Cái Thiên. Đã đánh không trúng còn suýt nữa ngã xuống đất. “Chàng trai, vừa rồi là Cái Thiên Tông tôi không đúng, tôi tạ lỗi với cậu, mong cậu có thể bớt giận, đừng tức giận”, cụ tổ Cái Thiên trầm giọng nói. Người đứng dưới mái hiên không thể không cúi đầu, biết được thân phận của người này, ông ta cũng phải mềm mỏng lại. Nếu không e là Cái Thiên Tông không thể đứng vững trong nước nữa. “Ông… khốn kiếp!” Người đàn ông cực kỳ giận dữ, vẫn chưa chịu buông tha, lại đánh thêm một cú nữa. Thế nhưng cụ tổ Cái Thiên vẫn tránh được cái tát này. Cụ tổ Cái Thiên không dám động vào người đàn ông này nhưng không thể lại bị tát trước mặt mọi người, như thế Cái Thiên Tông chẳng phải sẽ bị chế giễu sao? Sau này ông ta cũng đừng mơ có thể ngẩng cao đầu trước mọi người. “Ông…” Người đàn ông tức đến mức ngực sắp nổ tung. “Chàng trai, vẫn nên bớt giận một lúc, nếu cậu bất mãn điều gì, chúng ta có thể bình tĩnh ngồi xuống nói chuyện”, cụ tổ Cái Thiên nói. Nhưng ông ta vừa nói hết câu. Bốp! Một cái tát bỗng đến từ người bên cạnh, đánh mạnh vào mặt ông ta.