Chương 4519 “À…” Đám người Triệu Chí Đông không biết phải nói gì, cứ trố mắt nhìn nhau. “Thần y Lâm! Hôm nay anh phải đền mạng!”, Nông Tân hét lên. “Phải! Bắt buộc đền mạng!” “Đền mạng! Thần y Lâm!” “Đền mạng!” Người nhà họ Nông lại gào mồm lên. Suy cho cùng, bọn họ là người nhà họ Nông. Mặc dù mấy người Triệu Chí Đông có gia thế vững chắc và có thế lực mạnh ở Yên Kinh, nhưng họ chẳng là gì so với nhà họ Nông. Càng huống hồ, chuyện này có vẻ như Lâm Chính không chiếm lý, dù họ muốn giúp… cũng không biết mở lời thế nào. Lúc này, Tiểu Lưu nói: “Mọi người, thực ra thủ trưởng chưa chết! Vẫn còn chút hơi thở, thần y Lâm nói có thể chữa khỏi cho thủ trưởng, nhưng… những người này khăng khăng ngăn cản… chuyện này… không thể trách thần y Lâm!” Dứt lời, khung cảnh bỗng trở nên xôn xao náo động. “Lưu Ngọc Vũ! Im mồm đi!”, Nông Tiểu Mai hét lên. “Tiểu Lưu! Mày hỗn láo quá đấy! Nhà họ Nông bọn tao đối xử với mày như người nhà! Mà mày lại ăn cây táo rào cây sung sao?” “Đồ ăn cháo đá bát!” Người nhà họ Nông tức giận mắng nhiếc. “Chàng trai trẻ! Ý cậu là gì? Cậu cho rằng y thuật của tôi không bằng thần y Lâm sao?”, thần y Diêu cũng bực bội, lập tức mắng mỏ. Nhưng lúc này, Tiểu Lưu đột nhiên trở nên cứng rắn. Những người này quyết định từ bỏ việc cứu chữa thủ trưởng tại sao mình không tin tưởng thần y Lâm một lần? Có lẽ, thần y Lâm thật sự có cách cứu sống thủ trưởng! Nghĩ tới đây, Tiểu Lưu tức giận hét lên: “Đúng vậy! Tôi cho rằng y thuật của ông không bằng thần y Lâm!” Tất cả mọi người đều hết sức kinh ngạc. Người nhà họ Nông sững sờ nhìn Tiểu Lưu, sau đó đều nổi giận đùng đùng! “Cậu… cậu…to gan! To gan thật đấy! Cậu lại dám hoài nghi y thuật của tôi sao? Cậu… đáng chết!”, thần y Diêu giận tím mặt, cả người run rẩy, nghiến răng nghiến lợi. “Thần y Diêu, nếu ông cho rằng y thuật của mình tốt hơn thần y Lâm thì hãy để thần y Lâm thử cứu thủ trưởng đi. Nếu thần y Lâm không cứu sống được thủ trưởng thì chứng tỏ y thuật của thần y Lâm không bằng ông, thủ trưởng là do thần y Lâm hại chết! Nếu thần y Lâm cứu được… thì tất cả không cần tôi phải nói nhiều nữa!”, Tiểu Lưu trầm giọng nói. Nghe vậy, cơ thể già nua của thần y Diêu run cầm cập, lập tức phản ứng lại. Hóa ra thằng nhóc này đang dùng kế kích tướng! Thần y Diêu nhanh chóng bình tĩnh lại, hừ một tiếng: “Thủ trưởng Nông đã chết, người chết là việc lớn! Các người là kẻ thế hệ sau, lại muốn giẫm đạp lên thi thể của ông ấy sao?” “Ông không dám à?”, Tiểu Lục nôn nóng.