Chương 4582 Nhưng cú đạp vừa rồi e là không chết thì cũng chấn động não, trở thành người thực vật… Mọi người lặng im như tờ. Tất cả những người có mặt ở đây đều sững sờ nhìn Phùng Hâm ngã dưới đất, há hốc mồm, chết lặng. Rất nhiều ống kính cũng đều chĩa về phía đó. Cảnh tượng Phùng Hâm ngất xỉu bày ra trước vô số người. Mọi người đều ngơ ngác. Tất cả các cư dân mạng ở trong và ngoài nước, các khán giả ở hiện trường đều trố mắt. “Có thấy không? Đây là võ thuật của Long Quốc! Đây là cái mà họ gọi là huyền thoại võ thuật đấy, không chịu nổi một đòn tấn công, đúng là lố bịch. Mọi người đã nhìn thấy chưa?” Nakagawa bật cười chỉ vào Phùng Hâm đang bất tỉnh, hét lớn: “Giờ thì tôi đã hiểu nguyên nhân tại sao thần y Lâm không chịu lộ mặt, là vì hắn sợ tôi. Võ thuật Long Quốc là một trò cười, họ sợ tôi! Thế nên mới bảo người đàn ông này đến để ngăn cản cuộc đấu này. Họ sợ tôi nên họ cứ mãi không chịu xuất hiện, võ thuật Long Quốc đúng là rác rưởi, là một trò đùa. Chỉ là mấy động tác khôi hài do một đám vô dụng làm ra, còn chẳng bằng phân nữa”. Nói rồi Nakagawa bật cười thật lớn. “Anh Nakagawa vạn tuế”. “Đế quốc Anh Hoa vạn tuế”. “Anh Nakagawa vạn tuế”. “Đế quốc Anh Hoa vạn tuế”. … Các thành viên đoàn đại biểu ở bên dưới vui mừng hò reo. Nhiều người tức đến mức nghiến răng nghiến lợi, ngực gần như sắp nổ tung. Những lời của Nakagawa đã hoàn toàn khiến người dân trong nước phẫn nộ. Mấy người có mặt tại hiện trường đều bừng bừng lửa giận, toàn thân run rẩy. Đám người ở phía trước máy quay phát sóng trực tiếp cũng tức giận mắng to. Các trang tin tức, diễn đàn, thậm chí cả các ứng dụng phát sóng trực tiếp đã tạo ra một làn sóng chửi rủa, tất cả đều nhắm vào Nakagawa. Nhưng chỉ dựa vào những cái miệng chửi rủa, sao có thể mắng chết Nakagawa được đây? Nhìn Nakagawa bá đạo trên võ đài, nhiều người đã lên đường đến sân vận động Yên Kinh. Họ biết rằng mình hoàn toàn không phải là đối thủ của Nakagawa. Nhưng họ vẫn muốn đi, họ muốn lên võ đài! Vì dù thua, họ vẫn muốn hung hăng giáng cho thằng chó khó ưa này một nắm đấm! Chẳng mấy chốc, những người có nhiệt huyết không thể kìm lòng, lao lên võ đài, so tài với Nakagawa. Nhưng bọn họ căn bản không phải là đối thủ của Nakagawa, những người lên võ đài không chống đỡ nổi một chiêu đã bị Nakagawa đá văng ra khỏi võ đài, có người hộc máu, có người gãy xương, kết cục vô cùng thê thảm. Nakagawa không hề nương tay, cho dù một chiêu khống chế được kẻ địch, cũng nhất định dùng chiêu cực kỳ tàn nhẫn. Mọi người thấy vậy đều kinh hãi, vài người có nhiệt huyết mới đi được nửa đường thì do dự không dám bước lên võ đài nữa.