Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

chương 5166: c5166: chương 5166

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Quỷ!”.

Có người la lên.

“Sao lại vậy?”, Di Nguyệt Cung Nữ run rẩy nói: “Chẳng lẽ… thật sự là quỷ?”.

“Trên đời này làm gì có quỷ thần gì?”, Bắc Hiên Trường Không đương nhiên không tin, nhưng cảnh tượng trước mắt đáng sợ đến thế nào?

Thái Thương Long cũng quên dừng chân, mở to mắt nhìn Lâm Chính.

Lâm Chính chậm rãi đứng dậy, ôm trán vẻ mặt đau đớn. Khoảng mười mấy giây sau, người mới dần dần ngẩng đầu nhìn về phía này.

“Hửm? Các người sao vậy?”, Lâm Chính hỏi.

“Sư phụ? Sư phụ chưa chết? Tốt quá rồi!”, Vệ Tân Kiếm kích động kêu lên, nước mắt tuôn rơi.

“Thần y Lâm còn sống! Thần y Lâm còn sống!”.

“Ông trời có mắt! Ông trời có mắt!”.

Những người khác cũng kích động không thôi.

“Thần y Lâm?”.

Người xung quanh kinh ngạc.

“Người này… chính là thần y Lâm ở Giang Thành?”.

“Sao lại là anh ta?”.

“Nhưng là thần y Lâm thì đã sao? Đắc tội với Thái thiên kiêu thì cũng chỉ có con đường chết, một kẻ lang băm nho nhỏ có thể là đối thủ của thiên kiêu xếp hạng ba sao?”.

“Thì đấy!”.

Mọi người ghé tai thì thầm, bàn luận với nhau.

“Không thể nào!”, lúc này có người nói to: “Rõ ràng tôi nhìn thấy cách thần y Lâm chết giống hệt với cách sư đệ tôi chết, anh và sư đệ tôi chắc chắn sử dụng cùng một loại độc dược! Vì sao sư đệ tôi chết thảm, mà thần y Lâm vẫn còn sống? Rốt cuộc chuyện này là sao?”.

Nghe vậy, nhiều người gật gù.

“Nói đúng! Rõ ràng thần y Lâm đã uống độc dược, vì sao vẫn còn sống?”.

“Chẳng lẽ độc đã mất hiệu lực?”.

“Thần Nữ đại nhân! Tình huống này nên xử lý thế nào?”.

Vô số ánh mắt nhìn về phía Thần Nữ Thái Vũ.

Nhưng Thần Nữ Thái Vũ lại không biểu lộ cảm xúc, nói: “Tất cả dược hiệu của dược vật đều bình thường, không có khả năng mất hiệu lực! Tiếp tục thí luyện!”.

“Chuyện này…”.

Mọi người ngạc nhiên, á khẩu không nói nên lời.

Thái Thương Long cũng dời tầm mắt, vẻ kinh ngạc trên mặt anh ta biến mất, thay vào đó là cười dữ tợn.

“Được! Được! Được! Anh chưa chết thì vui hơn nhiều rồi! Tốt lắm! Ha ha ha…”.

“Tôi chưa chết đồng nghĩa anh không may mắn cho lắm”.

Lâm Chính quay đầu, cử động hai tay hai chân, nghe khớp tay khớp chân của anh vang lên tiếng rắc rắc. Lúc anh nắm nhẹ tay lại có thể phát hiện trên cánh tay anh nổi lên tĩnh mạch màu xanh lam giống như những con giun.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio