Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

chương 845

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Brừm brừm…

Mấy chiếc ô tô lái ra khỏi cổng Hiệp hội Y tế nước Mễ, lao thẳng về phía đường Pieterlen.

"Có chuyện gì vậy? Lúc đi bệnh tình của công chúa Margarita vẫn ổn định mà, sao bỗng dưng lại phát bệnh chứ?".

Trên xe, hội trưởng Ramon sắc mặt xám xịt hỏi.

"Hội trưởng, chúng tôi cũng không biết nữa, chúng tôi đã chăm sóc công chúa trong khả năng tốt nhất, theo lý mà nói, cô ấy không thể phát bệnh được", người của Viện Nghiên cứu ở bên cạnh bất đắc dĩ nói.

"Phải đảm bảo công chúa an toàn rời khỏi nước Mễ, nếu cô ấy xảy ra chuyện ở đây, thì sẽ gây ảnh hưởng rất lớn đến danh tiếng của Hiệp hội Y tế chúng ta! Không thể để toàn thế giới cười nhạo chúng ta được!".

"Yên tâm đi hội trưởng, tuy chúng ta không thể chữa tận gốc bệnh của công chúa, nhưng đã có thuốc ức chế việc phát bệnh của cô ấy. Tuy thuốc này có tác dụng phụ nhất định, nhưng phải dùng nó để vượt qua một tháng. Trong tháng này cô ấy sẽ không có bất cứ triệu chứng nào nữa. Chờ một tháng sau thì chắc là cô ấy đã trở về hoàng gia, lúc đó di chứng phát tác thì chúng ta cũng có thể đổ lỗi cho căn bệnh lạ của cô ấy, không liên quan gì đến chúng ta cả”.

"Tốt, tốt lắm", Ramon hài lòng gật đầu.

"Hội trưởng, tôi cảm thấy rất kỳ lạ, tại sao công chúa xảy ra chuyện không đưa thẳng đến Hiệp hội Y tế của chúng ta, mà lại đưa đến đường Pieterlen? Lẽ nào tình hình của công chúa rất nghiêm trọng, không thể di chuyển sao?", người ở ghế lái phụ không nhịn được liền hỏi.

"Mong cô ấy mọi chuyện tốt lành, nếu không chắc chắn các phương tiện truyền thông sẽ lên bài, đến lúc đó chúng ta lại mất một khoản để bịt miệng đám phóng viên chết tiệt đó! Thật là tồi tệ…"

Mọi người vừa đi vừa nói chuyện, chẳng mấy chốc, xe đã dừng trước cửa số nhà đường Pieterlen.

"Đây là đâu?".

Ramon nhíu mày hỏi.

"Hội trưởng, tôi nhớ ra rồi, nơi này trước đây là một tiệm bánh ngọt, tuần trước bởi vì xảy ra hỏa hoạn nên đã chuyển đi, cũng may không có thương vong. Báo chí cũng đưa tin, nhưng không có gì to tát".

"Tại sao hoàng tử Birken lại đến đây nhỉ?".

"Không rõ nữa".

"Chúng ta vào xem sao".

Hội trưởng Ramon khàn giọng nói, rồi cất bước vào trong.

Vừa vào đến nơi, bọn họ đã kinh ngạc phát hiện ra Anna đang ở bên trong.

Ngoài ra còn có một người đàn ông trẻ tuổi đang chữa bệnh cho công chúa Margarita.

Anh vén tay áo của công chúa Margarita lên, cắm từng chiếc châm bạc sáng loáng vào cánh tay cô bé, hoàng tử Birken và các tùy tùng của ông ta thì đứng xem ở bên cạnh.

Cảnh tượng kỳ quái này khiến đám người của Hiệp hội Y tế đều đứng sững như trời trồng.

"Ramon?".

Anna đang khử trùng châm bạc lập tức chú ý tới những người mới đến, lập tức kêu lên thất thanh, ánh mắt đầy oán hận.

Ramon không thèm đếm xỉa đến Anna, mà đi về phía hoàng tử Birken.

"Hoàng tử, chuyện này là sao vậy? Sao ông lại tìm một bác sĩ Đông y đến chữa bệnh cho công chúa Margarita?".

"Việc này…"

Hoàng tử Birken sửng sốt, cũng không biết nên trả lời thế nào.

"Thầy Lâm đã có cách chữa trị cho công chúa, nếu Hiệp hội Y tế các anh không chữa được, thì tại sao không thể để thầy tôi chữa thử chứ?", Anna không phục, đáp trả Ramon.

"Cô Anna, cô là nỗi sỉ nhục của Hiệp hội Y tế chúng tôi, tôi không muốn nói chuyện với cô nữa", Ramon lắc đầu nói.

"Nếu đã không muốn nói chuyện với tôi thì mời anh rời khỏi đây", Anna hừ một tiếng.

"Sao nào? Đây là nhà cô chắc?".

"Đây là Sở Nghiên cứu Đông y do thầy tôi mở, thầy ấy sẽ thành lập Hiệp hội Đông y ở nước Mễ!", Anna nói rất nghiêm túc.

Cô ta dứt lời, không ít người của Hiệp hội Y tế liền không nhịn được mà lên tiếng.

"Đông y? Đó chẳng phải là vu thuật của Hoa Quốc sao?".

Có người thích thú nói.

"Cô Anna, cô nói vậy là có ý gì? Cô định bỏ y học chính thống để học vu y thuật của Hoa Quốc sao? Nếu đúng là như vậy thì thật đáng tiếc, cô vốn dĩ có chút thiên phú, kết quả lại đi theo tà đạo, không biết bố mẹ cô biết chuyện sẽ đau lòng đến mức nào", Ramon thở dài.

"Khốn kiếp!", Anna tức điên lên.

Nhưng Lâm Chính lại lên tiếng.

"Anna, đừng để người khác làm ảnh hưởng, tập trung chú ý một chút, nếu không sẽ là vô trách nhiệm với bệnh nhân".

"Vâng thầy", Anna lập tức gật đầu, tiếp tục khử trùng châm bạc.

"Tôi đang khám cho bệnh nhân, mong những người không phận sự đừng làm phiền tôi, nếu không tôi có quyền mời các anh rời khỏi đây", Lâm Chính đưa mắt nhìn Ramon, nói.

Ramon nhíu mày.

"Hội trưởng Ramon, có thể chờ một lát không? Chờ bác sĩ này chữa xong cho con gái tôi, tôi sẽ giải thích với cậu", hoàng tử Birken lên tiếng.

"Hoàng tử Birken, tôi có thể coi hành động này của ông là không tin tưởng Hiệp hội Y tế chúng tôi không?", Ramon trầm giọng hỏi.

"Tôi không có ý này".

"Tôi hy vọng ông bắt người này dừng ngay việc chữa trị cho công chúa lại, nếu không chúng tôi sẽ không nhận chữa cho công chúa nữa, bởi vì chúng tôi không thể dự liệu được bệnh tình của công chúa liệu có xảy ra thay đổi gì sau khi cậu ta chữa trị hay không. Như vậy sẽ gây bất lợi cho việc chữa trị của chúng tôi".

Hoàng tử Birken ngạc nhiên hỏi: "Hội trưởng Ramon, ý của cậu là…"

"Nếu ông muốn Hiệp hội Y tế chúng tôi chữa trị cho công chúa, thì bảo cậu ta lập tức dừng tay, đóng cửa Sở Nghiên cứu gì đó này lại. Nếu ông lựa chọn tin tưởng cậu ta, thì chúng tôi sẽ dừng toàn bộ việc điều trị tiếp theo cho công chúa. Sau này, dù công chúa xảy ra bất cứ chuyện gì chúng tôi đều không chịu trách nhiệm, mà các ông phải chịu toàn bộ. Hoàng tử Birken, ông hãy đưa ra lựa chọn đi", Ramon bình thản nói.

"Hả?".

Hoàng tử Birken như bị sét đánh ngang tai.

Anna nghe thấy thế cũng sững sờ.

Ramon muốn bức cung sao?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio