“Chúc mừng anh rồi Ren, còn mình anh là đơn độc thôi đấy!”
Kou nói với anh.
“Mọi người thật kì cục, tính bỏ tôi lại sao?”
Ren hờn dỗi.
“Này, chị à, em không ngờ chị cũng yêu Sora đấy!”
“Em thôi đi!”
“Chị mắc cỡ sao?”
Alice bắt đầu chọc cô.
“Sora, không lẽ cậu làm anh rể sao? Tôi không muốn thế!”
“Gì đây! Ghen tị à?”
Hôm nay mọi người mở tiệc, tháng sau sẽ là đám cưới của Sora với Yuki, Alice với Kou. Chỉ còn lại Ren.
…
“Ren à, anh buồn sao?”
“Suốt mấy trăm ngàn năm nay, anh luôn muốn có một người bên cạnh, giống Kou và em đấy!”
“Lúc trước mẹ kế của Ren có một cô gái làm hôn thê nhưng anh ấy đã từ chối, anh muốn thử chứ!”
“Phải là người dòng tộc đó không?”
“Dòng tộc đó?”
“Gia tộc Hill đấy!”
Ren nói nhỏ.
“Haha, đúng luôn. Cô ấy tên là Hiki Hill. Không phải anh thích những mẫu con gái Lolita đó chứ?”
“Đúng là vậy!”
“Ngày mai em sẽ nhờ Kou sắp xếp cho anh gặp thử cô ấy!”
Cô nói chuyện với Kou trong phòng.
“Anh còn liên lạc với Hiki chứ?”
“Em hỏi lạ vậy, nhưng thỉnh thoảng vẫn hay nói chuyện.”
“Anh dùng quả cầu pha lê nhờ cô ấy tuần sau đến đây nhé, Ren muốn-có-người-thương!”
“Vậy sao?”
…
“Anh sẵn sàng chưa Ren?”
Alice hỏi anh.
“Nè, đừng làm người ta chạy xách dép đấy!”
“Đúng đó anh à!”
“Yeah!”
Sora và Yuki đập tay, quả hai người là cặp đôi trời sinh, quá hợp.
“Hai người, ỷ đông hiếp yếu!”
Ren hơi cau mày.
“Chúc anh thành công, em mong đợi đám cưới ba cặp đôi đó!”
“Anh cũng thế!”
Ren mặc bộ vét màu trắng, mái tóc lam trắng được vuốt rất đẹp, đôi mắt bạc hút hồn người khác ngày càng quyến rũ hơn. Anh đứng chờ dưới mái hiên ngôi nhà nhỏ trong khu vườn hoa hồng. Nơi này khiến Alice nhớ lại lúc thú tính của Kou bộc phát. Cô hơi đỏ mắt, Kou chỉ mỉm cười híp cả mắt.
“Chào anh.”
Hiki trong chiếc đầm ren màu trắng, ngắn đến bắp chân. Đội chiếc mũ trắng nho nhỏ, cài lên những bông hoa màu hồng phấn. Đôi bông tai Ruby lấp lánh.
“Chu choa, Hiki đẹp zữ!”
“Nè, chẳng phải anh lấy Hiki tốt hơn sao, cô ấy đẹp hơn em..ưm..”
Kou hôn Alice, không cho cô nói nữa.
“Chẳng phải có em là được rồi sao?”
“Ghê quá!”
Yuki phẩy tay.
“Chẳng phải em muốn thế sao?”
Sora khoanh tay trước ngực.
“Anh đừng có tự phụ.”
“Chẳng phải trước sau gì cũng “đó” sao?”
“Anh nói gì đó, chuyện đó còn chưa tới một tháng mà đầu óc anh đã đen tối thế rồi sao?”
“Chứ đầu óc em chẳng đen là gì?”
Hai người cãi lộn trong lồng kính kết giới hồi nào không hay. Không lâu sau đó cả bọn đã bị dịch chuyển bởi một cái lồng bằng băng.
“Cô…đẹp quá!”
“Cám ơn!”
Hiki khẽ khụy một chân, hai tay nhấc váy cám ơn, đó là truyền thống của nhà Hill. Buổi hẹn hò của Ren sẽ suôn sẻ nếu như không có sự việc này:
Ren và Hiki đang tay nắm tay một cách lãng mạn đi dạo trong vườn hoa, đang nói chuyện bỗng Ren không may vấp một cục đá…
“A!”
Người của Hiki đè lên Ren, chắc hồi nãy vì luống cuống nên kéo cả cô xuống.
“Thật hên là đã dịch chuyển bọn họ lên ban công.” Ren nghĩ thầm. Nếu không đám cưới bọn họ mà bị chọc hoài quê lắm.
“Em biết không, anh rất thích những người gia tộc Hill.”
“Mẹ em anh cũng thích sao?”
“Không phải, anh thích em!”
“Em cũng thấy chúng ta hợp nhau, hay là chúng ta yêu thử?”
“Được!”
Và không lâu sau đó…
“Một tuần nữa đám cưới!”
Ren và Hiki tuyên bố.
“Không phải một tháng sao?”
Cả bọn “con nít” nhôn nháo cả lên.
“Không phải anh chị?”
“Đúng, lỡ “làm” rồi nên có thai, đám cưới sớm chút nếu không cái bụng to ra mặc đồ cưới xấu lắm!”
“Có sao đâu mà Ren!”
“Nghe lời anh!”
“Nghe lời anh? Gớm nhỉ? Hay là mình làm luôn đi Sora?”
“Đợi một tuần nữa em chết à?”
“Không phải anh hứa sẽ chiều em sao?”
“Nhưng đợi một tuần nữa cũng đâu chết ai?”
“Nhưng em thích bây giờ!”
“Nhưng anh thích tuần sau!”
“Hai đứa thôi ngay!”
Ren bực mình đóng băng hai bọn họ.
“Thế ý hai em sao, Alice, Kou?”
“Anh sao tụi em vậy, đúng không Kou?”
“Tùy anh thôi!”
” Coi bộ hai đứa hòa thuận hơn hai đứa kia.”
“Anh thả bọn em ra ngay!”
“Thả ra!”
“Anh chỉ thông báo thế thôi, anh về phòng đây!”
“Chúc anh ngủ ngon!”
“THẢ RA!!!~”