Vậy là Tịnh Nhi nghiễm nhiên được trở về nhà của người nào đó, hưởng thụ đãi ngộ giống như người nào đó, và thêm nữa, còn đắc cách được người nào đó nấu bữa khuya cho ăn.
Hình như lúc đi từ nhà xe lên phòng, cô có thấy nam chính giấu thứ gì đó trong tay, một cái túi đựng đồ nhỏ thì phải. Có điều, anh ta luôn giấu nó trong áo khoác ngoài nên cô không thể nhìn rõ nó là cái gì. Tịnh Nhi nghi ngờ anh ta đem thuốc đến tận chỗ cô ở để giao trả cho cô, song vì một số lí do mà không đưa ra nữa.
Thế nhưng sự nghi ngờ này rất nhanh bị bát mì trứng nóng hổi trên bàn bếp đánh bay. Tịnh Nhi não cá mắt long lanh khen ngợi nam chính hoàn hảo rồi một đường đánh bay cả bát!
Sau, vì đã muộn nên ai về phòng người nấy, không nói chuyện cũng không trao đổi ánh mắt quá nhiều.
Tịnh Nhi đóng cửa căn phòng dành cho khách xong xuôi mới phát hiện ra một chuyện: cô không có đồ để thay!
Mình dù sao cũng là con gái, mặc dù trời bên ngoài rất lạnh nhưng cũng không thể lười không tắm được! Cơ mà bây giờ không có cái gì để mặc.. Hay cứ đi ngủ trước rồi mai tắm cả thể? Không! Mùi mồ hôi để lâu rất kinh, cô không chết vì bẩn cũng chết vì mùi mất..
Quá trình đấu tranh tắm hay không tắm của Tịnh Nhi tốn những hơn chữ, và cuối cùng cô cũng oanh liệt quyết định: tắm đã tính sau!
Bộ đồ tắm được thay cho quần áo hàng hiệu Đại Thần giúp cô mua hôm trước. Mặc cái này cũng không có vấn đề gì, nhưng điều quan trọng là bạn Nhi không có đồ lót!
Vậy là dù muốn hay không cô vẫn phải hì hụi giặt đồ trước khi đi ngủ. Tịnh Nhi sáng dạ còn tận dụng luôn cửa sổ tầng lộng gió để phơi đồ. Ừm, sắp xếp ổn thỏa lắm rồi, thế này sáng mai lại có quần áo sạch sẽ để mặc...
Trợ lí xinh đẹp sáng sớm đã bị điều động khỏi văn phòng của mình, đáng ghét quá mà, cô còn chưa được ở gần tổng tài quá phút nữa!
Cô trợ lí - năm nay tuổi, đang ở độ tuổi thanh xuân phơi phới. Lại thêm một cái đầu nhanh nhạy thông minh, một cách hành xử khéo léo không ai sánh bằng.. Vậy là tự nhiên được xếp vào vị trí thanh niên tinh anh xã hội mới!
Cô hiện đang làm trợ lí của tổng giám đốc một tập đoàn nổi tiếng thế giới, với tất cả những phẩm chất cô vừa kể ra thì mức lương của cô là không cần nói đến: quá cao! Và để nhận được mức lương khủng này, cô phải làm rất nhiều việc.
Tất nhiên cái “việc” kia không phải giống như mọi người tưởng tượng là việc của thư kí xinh đẹp và tổng giám đốc đại gia.. Ây, mặc dù nếu có thể cô cũng rất muốn có một mối tình ngọt ngào như ngôn lù với tổng giám đốc Đại Thần chuẩn kim cương vương lão ngũ. Mỗi tội ngài ấy quá mức nghiêm túc, ngoài công việc ra hoàn toàn không còn mối quan tâm nào khác..
Trợ lí có một thời gian cũng nghi ngờ tổng giám đốc là gay, thế nhưng cô ở cạnh ngài ấy bao lâu cũng không thấy ngài ấy qua lại với nam nữ nhân nào hết. Có lẽ tổng giám đốc tự yêu bản thân, ngài ấy hoàn hảo thế kia cơ mà..
Quay lại với chuyện khi nãy, trợ lí không chỉ sắp xếp những công việc thường nhật ví như: đặt lịch, soạn thảo hợp đồng, làm báo cáo.. mà còn kiêm luôn giúp tổng giám đốc giải quyết các công việc ngoài lề. Ví dụ như việc ngày hôm nay đây: Căn hộ của ngài ấy có người ốm, và ngài ấy thì không giỏi chăm sóc..Trợ lí xinh đẹp đinh ninh người ốm đó là mẹ tổng giám đốc, vì bác ấy rất yếu ớt, hay đổ bệnh. Thế là để lấy lòng mẫu thân tổng giám đốc, cô nhanh chóng nhào đến căn hộ của ngài! Đáng tiếc, cảnh tượng và cả con người bên trong hoàn toàn làm mộng tưởng của trợ lí sụp đổ!
Một cô gái trẻ xinh đẹp nằm an ổn trên chiếc giường nhỏ, bên cạnh là vị bác sĩ riêng của gia đình tổng giám đốc.
Đó là ai??
Em gái tổng giám đốc sao?
Không thể nào! Cô đã phục vụ ngài ấy bao nhiêu năm rồi, cũng đã điều tra kĩ càng gốc tích gia đình ngài ấy, làm gì có chuyện tổng giám đốc có em gái mà cô không biết?
Nhưng.. Người này ở trong nhà tổng giám đốc, còn ngủ trên giường ngài ấy, quần áo cô ta mặc hình như cũng là của ngài ấy.. Quá đáng hơn nữa lúc thấy cô ta ốm ngài ấy còn sốt sắng nhờ cô về tận nơi xem tình hình cô ta thế nào!
Điều này thôi là đủ chứng minh trong lòng ngài ấy cô ta có vị trí quan trọng thế nào rồi..
Trợ lí nghiến răng tiến lại gần, cô phải chiêm ngưỡng cho rõ dung nhan kẻ đã neo giữ được trái tim băng giá của tổng giám đốc!
Đây..
Đây chẳng phải là..
Vi tiểu thư!
Cái cô gái được tổng giám đốc đâm vào rồi giúp phẫu thuật đấy sao?
Trời ơi!
Con quỷ này hôm đó đã xoen xoét cái mồm hứa không quấy rầy tổng giám đốc rồi,vậy mà dám nhân lúc cô về quyến rũ ngài ấy! Chắc thấy giám đốc của con này đẹp trai tài giỏi nên không kìm lòng được chứ gì?
TMD! Thật sự là không thể chấp nhận mà!!!
Mặc dù trong lòng nổi bão nhưng ngoài mặt cô vẫn cố gắng tỏ ra vui vẻ lịch thiệp nhất có thể. Cũng còn may Vi tiểu thư này biết điều, mặc dù cô ta quyến rũ được tổng giám đốc nhưng thái độ với cô vẫn rất ngoan ngoãn, gọi dạ bảo vâng.. Hừ, ngoan thì ngoan, cô vẫn không chấp nhận một kẻ mặt nhân tạo như cô ta ở cạnh ngài ấy! Không bao giờ!!
Tiếng điện thoại vang vọng làm trợ lí hơi giật mình, cô dặn dò Tịnh Nhi thêm một hai câu rồi nhanh chóng đi ra phòng khách xem điện thoại. Ôi, là tổng giám đốc gọi này! Ngài ấy bảo gì mình đây? Hihi~ có khi nào là hỏi thăm xem mình đã ăn gì chưa không nhỉ?
“Chào tổng giám đốc!” Mặc dù trong lòng nhảy múa nhưng giọng nói vẫn phải đúng tiêu chuẩn! Phải đấy, dù sao cô cũng không muốn tổng giám đốc có ấn tượng xấu về mình.
“Chào cô!” Đầu dây bên kia là một giọng nói lạnh nhạt pha chút mệt mỏi. Tổng giám đốc một ngày xử lý biết bao nhiêu chuyện, mệt mỏi cũng là điều đương nhiên thôi “Công việc thế nào rồi?”
“Dạ, đã ổn cả rồi ạ!”
“Nếu xong cả rồi thì trở về đi, bên này đang có vài việc cần xử lí!” Tổng giám đốc hắng giọng, yên ắng một chút sau đó lại tiếp “Cảm ơn cô!”
“Tổng giám đốc, đây là việc tôi nên làm..”
“Cô trợ lý, cô đang ở một mình?” Tổng giám đốc hôm bay làm sai vậy? Đến cả cung cách nói chuyện cũng rụt rè như thế, thật sự chẳng giống ngài ấy chút nào! “Tôi có chuyện này muốn hỏi, hi vọng cô sẽ giúp tôi trả lời!”
“Dạ..” Trợ lí có chút mờ mịt, từ trước đến nay ngài ấy nếu không mặt lạnh thì chính là lạnh mặt. Nói chuyện điện thoại kiệm lời đến khó tin, làm sao lại có chuyện kì quái như kiểu nhờ vả thế này?
Không!
Tổng tài đại nhân của tôi thay đổi rồi!
Ngài ấy không còn bá duệ cuồng khốc suất nữa rồi!!
“Ngài cứ hỏi đi, nếu được nhất định tôi sẽ nói!”
“Thế này..” Tổng giám đốc hắng giọng, suy ngẫm một chút rồi mới dùng phong thái của kẻ giàu không tiếc tiền điện thoại mà tiếp lời “Nếu như bây giờ có một người nắm được toàn bộ bí mật sâu kín nhất của cô, cô sẽ làm gì?”
“Cái này còn tùy xem tôi với người đó có quan hệ thế nào nữa!” Chẳng lẽ công ti có chuyện gì? Tổng giám đốc đại nhân trước nay luôn quang minh chính đại, không thể có chuyện bị tóm gáy trong kinh doanh được.
Hơn nức nếu là chuyện liên quan đến tập đoàn thì ngài ấy đã hỏi luật sư chứ chẳng đến chỗ mình. Vậy nghĩa là.. cô Vi tiểu thư kia nắm được “thóp” của tổng giám đốc?
Mà tổng giám đốc có gì cần che giấu ta? Cô cũng muốn biết nữa..
“Trước đó thì không có quan hệ gì..” Tổng giám đốc hơi lưỡng lự “Nhưng sau lại phát sinh rất nhiều chuyện, ví dụ như tôi cho phép người đó xâm phạm lãnh địa riêng của mình, thấy người đó đứng thân mật với kẻ khác liền cảm thấy khó chịu..”
Ối mẹ ơi!
Đại tổng tài của tôi ơi, ngài thật sự bề ngoài nam tính nhưng trái tim ngây ngô đấy ư? Đến cả cảm xúc như vậy còn không nhận ra là mình thế nào??
Vậy.. Nói vậy.. Ngài ấy và Vi tiểu thư mặt đểu này..
Trời ơi!
Trời!!!
Hôm nay tôi kêu trời hơi bị nhiều rồi đấy! Ông có nghe không!??
“Điều này chứng tỏ..” Trợ lí hắng giọng, nghiêm túc “Ngài vô cùng căm hận người đó!”
“Hả?”
“Ngài cho kẻ đó xâm phạm lãnh địa chỉ vì hắn đã nắm được bí mật của ngài trong tay!” Cô lưu loát giải thích, từ một trợ lí công tâm cosplay thành công bác sĩ zâm lí “Còn chuyện thấy hắn đứng cùng kẻ khác liền thấy khó chịu là vì sợ hãi hắn sẽ nói ra chuyện kia..”
“...”
“Tổng giám đốc, ngài còn gì thắc mắc không?”
“Ư hừm..” Tổng giám đốc có lẽ lại ngẩn người rồi! Trợ lí lắc đầu đau đớn, thế nhưng xin lỗi ngài! Tôi không thể đang tâm để ngài bị lừa bởi một con bé xấu xí thế kia được! “Hết rồi!”
“Vậy tôi xin phép cúp máy..”
“Vi tiểu thư có cần gì nữa không?” Tổng giám đốc đột ngột cắt ngang lời cô, hôm nay ngài ấy thật kì quái. Quả nhiên những kẻ đã rơi vào lưới tình đều không còn tỉnh táo mà!
“Cô ấy chỉ muốn biết một chuyện..” Trợ lí ngập ngừng không biết có nên nói ra hay không.
“Chuyện gì?”
“Ai đã giúp cô ấy thay đồ?” Câu hỏi vừa dứt, cô nghe thấy rõ ràng đầu dây bên kia có tiếng đổ vỡ loảng xoảng. Có vẻ tổng tài nhà mình lại xúc động mạnh rồi..
“Vậy cô trả lời ra sao?”
“Tôi nói với cô ấy: Cô nghĩ là tôi chắc?”
“...”
Ai đã giúp Tịnh nhà mình thay đồ? Ai??