Năm người các cô vào trong phòng nằm xuống giường nghỉ ngơi, Clara chống cằm ánh mắt hiếu kì hỏi Đỗ Huệ Di:
"Huệ Di! Cô và Đình Danh quen nhau như thế nào vậy? Mau nói cho bọn tôi biết đi."
Đỗ Huệ Di cười nhạt trả lời:"Cũng không có gì đặc biệt tôi và Đình Danh quen biết nhau từ lúc nhỏ, tôi là hàng xóm của anh ấy sau đó tôi chuyển đi không còn liên lạc với anh ấy nữa, chỉ là tháng trước gặp lại không ngờ anh ấy lại nhận ra tôi."
"Cô có từng nghĩ là Đình Danh thích cô không?" Clara cười tươi hỏi tiếp.
"Không đâu! Làm gì có chứ? Anh ấy làm sao thích tôi được chứ? Anh ấy đã có bạn gái rồi." Đỗ Huệ Di lắc đầu, cô không bao nghĩ đến việc này.
"Nhưng đó đã là bạn gái cũ rồi hiện tại Đình Danh đang độc thân không hề có ai."
"Bỏ qua chuyện đó đi chúng ta hãy nói về Phương Hiểu đi." Đỗ Huệ Di vội lảng sang chuyện khác, không muốn ai bàn về chuyện riêng của cô.
"Tôi? Tôi thì có chuyện gì để nói chứ?" Từ Phương Hiểu chỉ tay vào mình, ngơ ngác hỏi.
"Tất nhiên là có rồi chuyện giữa cô và Hoằng Phong đó." Bạch Nhã Băng cười cười nhìn Từ Phương Hiểu.
"Tôi và thiếu gia thì có gì chứ? Chúng tôi không có gì cả mọi người đừng hiểu nhầm." Từ Phương Hiểu một mực phủ nhận.
"Không có hiểu nhầm gì cả, tuy rằng cô không có gì với Hoằng Phong nhưng chắc gì Hoằng Phong không có gì với cô?" Hạ Tử Quyên ngồi trên giường lưng tựa vào gối, cười mỉm nhướng mày nói với cô.
"Không thể nào đâu! Thiếu gia làm sao có ý gì với tôi được chứ?" Từ Phương Hiểu cười cho qua, không tin liên tục phủ nhận.
"Cô thực sự không nhận ra là Hoằng Phong thích cô sao?" Clara chòm người về phía của cô khiến cô có chút giật mình.
"Chắc là mọi người hiểu lầm rồi đó không thể nào đâu." Cô vẫn một mực phủ nhận, cô không thể nào tin được một người đầy quyền lực như anh lại đi thích một người hầu như cô nghĩ cô còn không dám nghĩ đến.
"Muốn biết có hay không thì xem cách anh ấy thể hiện với cô thôi." Clara cười tủm tỉm nhướng nhướng mày với cô.
Reng...reng....reng... Tiếng chuông điện thoại của Đỗ Huệ Di vang lên, vừa nhìn thấy số điện thoại hiển thị Đỗ Huệ Di nhanh chóng cầm điện thoại đứng dậy:
"Tôi đi ra ngoài nghe điện thoại một lát."
Đỗ Huệ Di nhanh chóng bước ra khỏi phòng, nhấn nút nghe:"Thiếu gia!"
"Cô và bọn họ đã tới nơi chưa?" Giọng nói trầm khàn của người đàn ông bên kia cất lên.
"Dạ tới nơi rồi thiếu gia yên tâm tôi nhất định sẽ chăm sóc, bảo vệ cho cô ấy."
"Tốt! Còn một chuyện tôi muốn giao cho cô."
"Thiếu gia cứ nói tôi nhất định sẽ cố gắng hoàn thành."
"Cô phải tìm mọi cách ngăn Phương Hiểu và Âu Hoằng Phong ra không để cho cậu ta có cơ hội tiếp cận, tán tỉnh Phương Hiểu cậu ta không phải là người tốt lành gì suốt ngày chỉ giỏi việc tán gái, thay bạn gái như thay áo tôi không muốn Phương Hiểu sau này phải chịu tổn thương."
"Vâng! Tôi hiểu rồi bằng mọi cách tôi sẽ không cho anh ta có cơ hội tán tỉnh cô ấy."
"Tốt nhất là đúng như những gì cô nói đừng có làm tôi thất vọng."
Dứt tiếng, người đàn ông tắt máy Đỗ Huệ Di nắm chặt điện thoại:
"Tôi nhất định sẽ không làm anh thất vọng."
"Tại sao em lại đứng ở đây?" Tần Đình Danh đi ra ngoài nhìn thấy Đỗ Huệ Di đang đứng ở cửa liền bước đến hỏi.
"Không có gì chỉ là một vài người bạn gọi điện muốn rủ em đi chơi nhưng em nói em đang ở Hàn Quốc nên không thể đi được chỉ vậy thôi." Đỗ Huệ Di giật mình khi nghe giọng nói của anh.
"Thôi em đi vào trong đây." Đỗ Huệ Di cười nhạt mở cửa bước vào trong.
Tần Đình Danh thấy cô trốn tránh mình thì chỉ biết cười trừ cho qua anh nhất định sẽ tìm cơ hội bày tỏ lòng mình cho Đỗ Huệ Di biết.