Edit: Tira
Bữa tối vừa qua, Lôi Kha thật vất vả mới đuổi được Liêu Mông vẫn luôn quấn lấy mình đi, hắn nhìn đồ ăn trên bàn cơ hồ không được động qua, bảo người dọn hết xuống.
Lôi Kha đã đến Hoàng cung Sạ Hưng hơn một tuần, nhưng đây là lần đầu tiên cảm thấy tâm phiền ý loạn như thế.
Hai tuần trước, hắn còn ở trong quân đội Đế Quốc cùng mọi người kề vai chiến đấu, bọn họ đã giao thủ mấy lần với quân đội Sạ Hưng, nhưng tình hình chiến đấu hai bên vẫn giằng co. Thậm chí, Sạ Hưng thường thường chiếm thế thượng phong.
Đại vương tử Kiều Hạo thân là thống soái quân đội Đế Quốc sau khi tự hỏi qua đã triệu tập mười mấy tướng quân bao gồm cả Lôi Kha, lệnh cho bọn họ cùng nhau phối hợp nghĩ kế phản gián.
Bởi vì hiện tại Kiều Hạo đã hoài nghi trong quân có gian tế của Sạ Hưng.
Cho nên, đầu tiên bọn họ thả ra tin tức giả để toàn quân thả lỏng cảnh giác. Sau khi binh lính Sạ Hưng tiến hành đánh lén sẽ đưa mười mấy binh lính Đế Quốc trước đó đã chuẩn bị tốt chủ động biến thành “Tù binh” Sạ Hưng. Tiếp đó thực hiện kế phản gián trong quân Sạ Hưng.
“Biết vì sao ta lại cho cậu đi không?” Chờ tất cả mọi người đều rời khỏi, Kiều Hạo giữ một mình Lôi Kha ở lại.
Trước đó Lôi Kha cũng có nghĩ tới vấn đề này, bởi vì hắn cảm thấy chuyện quyết định chọn người nằm vùng này không có khả năng trở thành mục tiêu quan trọng của quân đội Đế Quốc. Mình làm lực lượng chủ chốt trong quân thực chiến, Kiều Hạo thật sự không cần phải điều mình đi ra ngoài.
Chân mày Lôi Kha chậm rãi nhíu lại.
“Ta hoài nghi, nội gian sở dĩ làm như vậy mục đích là bởi vì cậu.”
“Tôi?” Lôi Kha không rõ.
“Phải.” Kiều Hạo xoay người, “Căn cứ theo thám tử trong hoàng cung báo lại, mấy ngày hôm trước thành viên hoàng thất đều đã biết chuyện Mễ Lộ mang thai, đồng thời cũng biết Alpha của Mễ Lộ chính là cậu. Phụ hoàng cũng đáp ứng sau khi chiến sự chấm dứt sẽ cho hai người bổ sung một cái hôn lễ. Người của Lôi gia lại lấy em trai ruột của ta, chuyện này chỉ sợ là có vài người kìm nén không nổi”
Lôi Kha nghe đến đó, trong lòng đã rõ ràng phân nửa.
Chuyện này, xem ra không thoát khỏi liên quan đến gia tộc của Đồ Na Vương Phi.
Nếu mình cùng Mễ Lộ thành hôn, như vậy trong cuộc tranh đoạt ngôi vị Hoàng đế, không thể nghi ngờ Kiều Hạo sẽ có thêm Lôi gia cường đại ủng hộ. Cho nên Đồ Na Vương Phi nhất định đã cùng người Sạ Hưng đạt thành hiệp nghị nào đó, ý đồ muốn giữ ngôi vị Hoàng đế cho Kiều Côn.
Lôi Kha vô tình bị trộn lẫn vào chiến tranh đoạt vị giữa con cháu hoàng thất, nhưng thân phận hiện tại của Mễ Lộ làm hắn không thể không đưa ra lựa chọn.
“Tôi có thể đi Sạ Hưng làm nằm vùng, nhưng xin ngài đáp ứng một yêu cầu của tôi.”
Kiều Hạo nghe thấy lời Lôi Kha không khỏi nhướng mày, “Cậu nói đi.”
“Sau khi chiến sự chấm dứt, tôi cùng Lôi gia có thể bảo đảm ủng hộ ngài đạt được thứ ngài muốn, nhưng mong ngài không lại lợi dụng Mễ Lộ làm thêm bất cứ chuyện gì.”
Kiều Hạo nghe vậy liền thở dài một hơi, nhưng vẫn gật gật đầu cuối cùng vỗ vai Lôi Kha, “Đời này ta rất xin lỗi đứa em trai này, sau này nó hoàn toàn phải dựa vào cậu rồi.”
……
Vài ngày sau, hết thảy mọi chuyện tiến hành dựa theo kế hoạch đã định, Đế Quốc ngoài mặt thả ra tin tức giả. Quả nhiên, vào ban đêm người Sạ Hưng liền tiến hành đánh lén, đám người Lôi Kha cố ý “Bị bắt”, bị người Sạ Hưng mang vào hoàng cung.
Người Sạ Hưng tuy rằng hiếu chiến, nhưng lại cũng rất trọng dụng người tài. Hoàng đế của bọn họ phái người cẩn thận điều tra bối cảnh mấy quân nhân này, cảm thấy muốn chưng dụng người tài bèn đối đãi bằng lễ nghi tử tế, hy vọng có thể chiêu hàng bọn họ.
Ở cùng ngày Hoàng đế Sạ Hưng cử hành tiệc rượu, Tiểu vương tử Sạ Hưng Liêu Mông coi trọng Lôi Kha.
Vị Tiểu vương tử Sạ Hưng này tuy rằng là một Omega nhưng từ nhỏ lại đã được nuôi dưỡng theo phương thức nuôi dạy Alpha, hơn nữa Hoàng đế lại thập phần nuông chiều, cho nên tính tình vô cùng tâm cao khí ngạo. Bây giờ đã tới tuổi thích hợp kết hôn, nhưng Sạ Hưng lại không có Alpha nào có thể lọt vào mắt Vương tử này. Cho nên hôn sự của y vẫn luôn bị đình trệ.
Mãi đến y gặp Lôi Kha.
Liêu Mông ngày thường bị nuông chiều đến hư hỏng, Hoàng đế Sạ Hưng chuẩn bị tiệc rượu cho y, y thậm chí đều sẽ phát cáu không tham gia. Nhưng cố tình lại cảm thấy hứng thú đối với những quân nhân Đế Quốc bị bắt tới kia.
Tiệc rượu tư mật này cơ hồ không có Omega, nhưng vị Tiểu vương tử kia ngay cả tiếng tiếp đón cũng chưa đánh liền xuất hiện ở trước mặt đội ngũ Alpha.
Hoàng đế Sạ Hưng không thể không ngại ngần, rồi lại nuông chiều đứa con trai nhỏ này, đành phải dẫn đến trước mặt mọi người.
Ánh mắt Liêu Mông đảo qua trên người mỗi một quân nhân Đế Quốc, cuối cùng dừng lại bất động trên người Lôi Kha.
Loại ánh mắt không chút rụt rè nào này làm tất cả mọi người ở đây đều ngầm hiểu mà mỉm cười.
Dân phong Sạ Hưng khá thoáng, chuyện Omega chủ động theo đuổi Alpha cũng thường xuyên xảy ra, huống chi người này còn là hòn ngọc quý trên tay Hoàng đế.
Hoàng đế Sạ Hưng tất nhiên cũng đã nhìn ra tâm tư con trai bảo bối của mình. Ông ta cũng vô cùng thích Lôi Kha, cho nên cũng không tính ngăn lại Liêu Mông. Ngược lại ông là người đầu tiên đi tránh ra, để lại không gian ở chung đơn độc cho hai người.
Để có thể đạt được tình báo mới nhất, hoàn thành nhiệm vụ mà Đế Quốc giao cho, Lôi Kha không có cách nào dứt khoát cự tuyệt Liêu Mông. Điều này làm cho Liêu Mông rất vui vẻ, y vốn chính là người được chiều chuộng mà lớn lên nên không hoài nghi chút nào với mị lực của bản thân. Cùng lắm y chỉ cảm thấy là tại tính cách Lôi Kha có chút lạnh nhạt, nhưng dù sao cũng là người mình thích cho nên để y chủ động một chút cũng không sao.
……
Vốn dĩ tất cả mọi chuyện đều tiến hành theo kế hoạch đã định sẵn của Lôi Kha, nhưng hắn trăm triệu lần không nghĩ tới sẽ nhìn thấy Mễ Lộ trong Hoàng cung Sạ Hưng.
Mỗi ngày trôi qua ở Hoàng cung Sạ Hưng đối với Lôi Kha mà nói quả thực như là một năm.
Hắn không có lúc nào là không nhớ tới nhóc con ở Hoàng cung Đế Quốc kia. Mỗi sáng sớm tỉnh dậy, điều đầu tiên nghĩ đến chính là Mễ Lộ, mỗi buổi tối trước khi ngủ, trong đầu cũng đều là thân ảnh em ấy.
Lúc hắn cảm thấy nhàm chán lại nhớ tới thời điểm năm đó khi bọn họ vừa mới quen biết. Mình lúc nào cũng lạnh lùng, rõ ràng trong lòng đã sớm thích đối phương thích đến muốn mạng, lại cố tình bày ra dáng vẻ lạnh nhạt kia.
Khi đối phương thật cẩn thận hầu hạ mình, hắn thậm chí sẽ cảm thấy hoa mắt vì hơi thở của đối phương.
Khi đó Mễ Lộ luôn cúi đầu khuôn mặt không có biểu cảm, như vậy càng làm mình cảm thấy nóng nảy.
Lôi Kha nhớ tới lần đầu tiên của hắn và Mễ Lộ.
Đó là khi Mễ Lộ vừa mới thành niên chưa được bao lâu, hắn mang Mễ Lộ tham gia một buổi tiệc.
Mình chỉ thoáng rời đi một lát, quay đầu lại đã phát hiện hắn đang trò chuyện với một người đàn ông vẻ ngoài tuấn mỹ thật vui vẻ
—— là một Omega.
Lúc này Lôi Kha mới nhẹ nhàng thở ra, l cũng không lập tức nhấc chân đi qua, nhưng cảm giác khó chịu trong lòng vẫn rất rõ ràng.
Mễ Lộ rất ít cười như vậy trước mặt hắn.
Mặt Lôi Kha vẫn luôn lạnh tanh từ trên đường trở đến khi về đến cửa nhà.
Hắn không nói với Mễ Lộ câu nào, hạ phi hành khí liền tự mình về phòng ngủ tắm rửa.
Hắn giống như đan giận dỗi không kêu Mễ Lộ tới hầu hạ mình, một mình nằm trong bồn tắm khó chịu, tựa hồ đang chờ người bên ngoài tự giác mà tiến vào.
Nhưng thật đáng tiếc, không như mong muốn. Mãi đến khi hắn chờ đến không kiên nhẫn nổi nữa ra khỏi phòng tắm, Mễ Lộ cũng không vào.
Chẳng những không vào, thậm chí cả bóng dáng cậu cũng đều không thấy.
Lôi Kha bực bội mà ném khăn lông ở trên giường, đưa tay dùng sức vò đầu hai cái không thèm lau khô tóc.
Trong lòng hắn giận đến tưng bừng, vừa muốn xuống lầu bắt người lại, không nghĩ cửa phòng ngủ lúc này lại bị mở ra.
Lôi Kha dừng bước nhìn về phía cửa thì thấy Mễ Lộ mặc một áo tắm dài trắng xuất hiện trước cửa phòng ngủ của mình.
Cậu cúi đầu, trên má còn hiện lên đỏ ửng khi mới tắm gội quá.
Em ấy thế mà còn có tâm tình tắm rửa?
Hàng lông mày Lôi Kha nhăn tít lại, hắn phát hiện người trước mặt lúc nào cũng khống chế cảm xúc của mình dễ như trở bàn tay.
Còn không đợi Lôi Kha bùng nổ, Mễ Lộ lại ngẩng đầu ngượng ngùng nhìn trước mặt Alpha một cái, sau đó trực tiếp duỗi tay cởi xuống áo tắm trên người mình áo tắm!
Thân thể tuyết trắng của Mễ Lộ nháy mắt hiện ra trước mặt Alpha, ánh mắt Lôi Kha trầm xuống, hô hấp trở nên tăng tốc.
Lôi Kha luôn tự giữ đầu óc bình tĩnh hiện tại đã hoàn toàn mất đi năng lực phân tích vốn có, trong mắt hắn tản ra một ánh mắt đói khát vồ mồi.
Hiện tại hắn mới phát hiện, hoá ra hắn khát cầu Mễ Lộ đã không phải ngày một ngày hai.
Mễ Lộ nghe được lời Kỳ Lam, ở trong phòng tắm kỳ cọ thật lâu, hít sâu một hơi lấy dũng khí vực lớn mới dám tới phòng ngủ của thiếu gia. Vừa rồi cắn răng một cái hạ quyết tâm cởi ra vật che đậy duy nhất trên người, lại không nghĩ thấy thiếu gia ngay cả một chút phản ứng đều không có.
Không khí trong phòng ngủ dần dần trở nên ngưng trọng xấu hổ, cảm giác xấu hổ và sỉ vả bản thân của Mễ Lộ càng lúc càng phóng đại, thân thể trần trụi bắt đầu run lên nhè nhẹ. Cậu không dám lại ngẩng đầu nhìn thiếu gia, bởi vì cậu sợ, sợ nhìn thấy ánh mắt tràn đầy khinh thường của đối phương.
Rốt cuộc, khi Mễ Lộ cơ hồ sắp nhịn không được mà khóc oà lên định nhặt áo tắm trên mặt đất mà chạy trối chết, một đôi bàn tay to ấm áp trực tiếp sờ lên sống lưng trần trụi và eo cậu.
Mễ Lộ thét lên một tiếng, vừa ngẩng đầu lại đối diện đôi mắt đen sâu thẳm của thiếu gia, làn đầu tiên cậu thấy được dục vọng ở trên khuôn mặt đó.
Mễ Lộ bị Alpha đẩy lên giường lớn trong phòng ngủ, tối hôm đó thiếu gia tựa hồ biến thành một người khác, hắn mở ra hai chân mình, hành động kịch liệt mà điên cuồng. Ánh mắt hắn nhìn mình, Mễ Lộ đời này đều sẽ không quên…
·
Khi Lôi Kha thoát ra khỏi ký ức của chính mình, ngoài trời đã tối sầm.
Những chuyện trong quá khứ đó quả thực giống như một con dao sắc bén hung hăng đâm thủng trái tim hắn.
Hôm nay, chỉ liếc mắt một cái hắn liền nhận bóng dáng nho nhỏ khom lưng uốn gối kia, ngay khi ánh mắt đối phương nhìn lại đây Lôi Kha đã nhìn thấy nồng đậm đau thương trong ánh nhìn kinh ngạc của cậu.
Lôi Kha đỡ lấy ngực mình, nơi này của hắn cũng rất đau.
Vừa nhớ tới ánh mắt bi thương của Mễ Lộ, hắn liền khổ sở đến phát điên rồi.
Rốt cuộc bất chấp những nhiệm vụ cùng bí mật nề trên người, mình muốn nhìn thấy em ấy, ôm em ấy, hôn lên môi, tiến vào em ấy.
Hiện tại, ngay lập tức.
Đôi mắt Lôi Kha vững vàng, nhanh chân rời khỏi phòng mình, bóng dáng vội vã của hắn dần dần hoà vào bầu trời đêm đen nhánh.