Tuy có Tô Ly ở bên cạnh nhưng việc mất đi ngừơi thân không phải nói tiêu tan liền có thể tiêu tan được. Tô Ly trước giờ cũng không chủ động nhắc về việc này, tuy công việc của hai người đều bận rộn, thậm chí thường bay khắp nơi nhưng kể từ sau khi Tô Ly biết chuyện, anh cũng bắt đầu giống Hạ Minh Y, chỉ mặc đồ trắng đen. Đó chính là thành ý của họ dành cho hai người.
Gần đây Hạ Minh Y nhận một bộ phim, bộ phim này là đại chế tác của ST trong năm nay. Bởi vì là phim thương nghiệp, chủ yếu dựa vào diễn viên để tô điểm bên ngoài, do chỉ là người mới nên cô chỉ có thể diễn vai nữ phụ. Nhưng vai nữ phụ cũng không thành vấn đề gì bởi vì cô rất thích vai diễn này.
Bộ phim này có tên gọi là “Giang Sơn Mỹ Nhân” nếu như phân tích tình tiết nội dung thì nội dung phim cũng không phức tạp.
Nam chính là Tướng quân, còn nữ chính và nữ phụ từ bé đã được cha dẫn vào rừng ẩn cư, hai người đều tài mạo song toàn, văn võ song toàn. Nhưng tính cách lại hoàn toàn khác nhau, người chị cao ngạo, trong trẻo nhưng lạnh lùng, không thích nói chuyện còn cô em lại hoạt bát đáng yêu, ánh mắt long lanh sáng ngời.
Sau khi cha qua đời, trong một lần ra ngoài hai chị em vô tình gặp được nam chính, em gái và anh nhất kiến chung tình, mau chóng yêu nhau tha thiết, thậm chí đã nói đến chuyện kết hôn.
Ai ngờ được chiến sự biên cương nổi lên. Trong lúc đánh trận nam chính bị quân địch mai phục. Tướng quân thà chết không chịu khuất phục, đang lúc đại nghĩa diệt thân thì người em gái lại đến cứu. Thì ra sau khi sự việc xảy ra, hai chị em liền nhân lúc trời tối đi đến trại quân địch cứu người.
Bởi vì có những yếu tố mưu trí và hiềm nghi xen giữa nên bộ phim này có vẻ rất đáng xem.
Hạ Minh Y đã xem lại kịch bản vô số lần, vai cô diễn là vai cô chị. Thời gian cô xuất hiện không nhiều nhưng cuối cùng lại chết vì nam nữ chính.
Hạ Minh Y lại yêu sự trong trẻo mà lạnh lùng vô song của cô chị, áo trắng tung bay, tư thế kiếm tuyệt vời. Cô chôn sâu tình yêu vào đáy lòng, lặng lẽ nỗ lực. Cô nhận thấy đây là nhân vật miêu tả hay nhất.
Dựa theo cái nhìn góc độ của tác giả văn học mạng đối với tình tiết máu chó trong ngôn tình những năm gần đây, loại nhân vật hy sinh như thế này, một chi tiết nhỏ được cẩn thận mài dũa đều có thể đánh vào người xem.
Đạo diễn vào biên kịch đều là người có tiếng trong làng giải trí, lúc anh Huy dẫn cô đi thử vai, rõ ràng những người trong đoàn phim không coi trọng cô.
Bất quá cô chỉ là dựa vào bài hát yêu thích trong bộ phim thần tượng mà trở thành đại minh tinh! Còn người đạo diễn lựa chọn đều là những diễn viên có thực lực, ông nhìn đến cô cũng là vì mặt mũi của anh Huy, nhưng lên sân khấu diễn làm gì đến lượt cô?
Hạ Minh Y và thợ hóa trang đi tạo hình.
Sau khi cô bước ra, ánh mắt mọi người không khỏi sáng lên.
Bộ quần áo trắng như tuyết tung bay, sáng rỡ như ánh trăng đi vào lòng người.
Mái tóc dài được búi lên một nửa, một nửa xõa dài, buông rơi bên eo. Trên đầu chỉ đeo một chiếc trâm màu xanh ngọc nhưng lại càng khiến cả người cô càng thêm thanh linh vô song.
Đôi mắt phượng xinh đẹp như bức tranh thủy mặc hơi nheo lại, ánh mắt như có sóng nước trong veo khẽ thoáng qua hơi lạnh.
Tay phải cầm một thanh kiếm bên eo, dáng vẻ lúc nào cũng có thể hành động, phác họa khí chất của cô vô cùng nhuần nhuyễn, tinh tế và sâu sắc.
Sự trong veo mà lạnh lùng, xinh đẹp hoàn toàn phù hợp với hình tượng ngừơi chị ẩn cư trong phim.
Sau khi nhìn thấy tạo hình hoàn chỉnh của cô, sắc mặt đạo diễn có chút hài lòng. Ông tiện tay mở ra một đoạn trong kịch bản chỉ cho cô xem. Hạ Minh Y mở ra xem, thì ra đây là đoạn sau khi nam nữ chính giận nhau, cô không đành lòng nhìn em gái đau lòng nên đã khuyên giải an ủi nam chính.
Do nữ không thể đi vào quân doanh vì vậy cô đã giả trai để đi vào. Lúc này chiến tranh vẫn chưa xảy ra, dưới ánh đèn lờ mờ, hai người ngồi trên chiếu. Người chị rót cho nam chính một ly trà giải rượu rồi mới đi vào đề tài.
Đoạn này rất phổ biến, người có chút kỹ thuật diễn đều có thể diễn được, phỏng chừng đạo diễn nể mặt anh Huy nên không làm khó cô. Nhưng đoạn phổ biến như thế này muốn diễn thật xuất sắc không phải là chuyện dễ.
Hạ Minh Y cầm bình trà lên muốn rót một ly trà cho nam chính đang ngà ngà say. Chỉ thấy động tác châm trà của cô dừng lại, cô cầm cái ly đưa lên chóp mũi ngửi thử rồi lắc đầu, ánh mắt yêu thương nhìn về phía nam chính, cô đổi một tách trà khác rồi rót trà vào.
Động tác này vừa xuất hiện liền khiến biên kịch và đạo diễn ngẩn ra. Trong kịch bản không nói rõ người chị thích nam chính, có rất nhiều chỗ phải dựa vào cách diễn đạt của diễn viên. Vốn dĩ là phim thương nghiệp, nên kịch bản chỉ chú ý vào nam nữ chính, vì vậy trong kịch bản không hề có động tác này.
Nhưng chỉ vì một biến hóa nhỏ mà Hạ Minh Y tự mình thêm vào đã có thể khiến cho người xem cảm nhận rõ ràng đây là một cô gái, mà cô gái này thích người đàn ông trước mặt.
Chỉ có con gái mới có thể khéo léo và tinh tế như vậy. Chỉ có yêu thương anh nên mới quan tâm để ý chăm sóc như thế.
Sau khi khuyên giải xong, nam chính hoàn toàn tỉnh ngộ liền nhanh chóng chạy đi tìm nữ chính để hóa giải những hiềm khích trước kia. Anh hoàn toàn quên mất người chị vẫn còn ở trong lều trại.
Lúc này Hạ Minh Y dần dần ngẩng đầu lên, cô cầm lấy tách trà mà nam chính vừa uống lên vuốt ve trong chốc lát rồi đặt xuống, cô xoay đầu nhìn về phía mà nam chính vừa rời đi mỉm cười, nụ cười ấy vừa khổ sở lại vừa vui mừng, trong ánh mắt dường như có chút dao động.
Góc cô chọn cũng vô cùng tốt, nhiếp ảnh gia trong lúc chụp hình cũng âm thầm kinh ngạc, cô dường như có trực giác trời cho, ở góc độ nào cũng có thể diễn thật tốt, mà không phải chờ nhiếp ảnh gia tìm góc độ cho mình.
Đặc biệt là ánh mắt lúc xoay đầu của cô, sự chua sót và vui mừng trong ánh mắt được diễn đạt vô cùng sinh động, khiến người khác khâm phục và đau lòng.
.....
Không nghi ngờ gì vai diễn nữ phụ lần này không thuộc về Hạ Minh Y thì thuộc về ai.
Mãi cho đến khi bộ phim chính thức khai máy, có một ngày trong lúc vô tình đạo diễn nói với Hạ Minh Y :“Lúc trước đạo diễn Mã cũng có tiến cử cô với tôi, tôi còn cho rằng công ty của cô nhờ ông ấy qua thuyết phục tôi. Bây giờ xem ra ông ấy quả thật rất có mắt nhìn.”
Đạo diễn Mã? Hạ Minh Y thật không ngờ đến, hai tháng ngắn ngủi vào năm ngoái, đạo diễn Mã lại có thể nói giúp cho cô. Cô không khỏi càng thêm cố gắng.
Thật ra trước khi quay bộ phim này, cô và Tô Ly đã cùng nhau nghiên cứu và luyện tập rất nhiều lần. Có một số cảnh đặc biệt là những cảnh diễn cùng với nam chính, hai người cũng đã mô phỏng và diễn thử vô số lần. Thậm chí để những cảnh múa kiếm càng trở nên đẹp mắt, trước khi quay phim Tô Ly còn tìm bậc thầy chuyên môn đến để hướng dẫn cô luyện kiếm.
Vì vậy cũng không thể hoàn toàn coi là kỹ thuật diễn xuất tốt, cho dù kỹ thuật diễn xuất có tốt đến đâu cũng cần phải trải qua giai đoạn luyện tập thật sự mới có thể tiến bộ được.
Trong phim có rất nhiều cảnh đánh võ, đoàn phim mỗi ngày đều sắp xếp để luyện võ ép chân, tuy thân thể cô có chút mềm mại nhưng khi ép chân cũng đau đến nỗi toát mồ hôi. Những lúc như vậy nhìn thấy Dương Tuyền đang ngồi bên cạnh hưởng thụ liền thấy rõ sự khác biệt. Nữ chính Dương Tuyền vào nghề sớm hơn cô, trong làng giải trí cũng có lai lịch và sự từng trải, nhưng lại vô cùng sợ dây cáp kéo, đây cũng là lần đầu tiên cô ấy diễn động tác này, đoàn phim đã sắp xếp người thay thế cho cô ấy, vì vậy cô ấy cũng không cần vất vả như cô.
Tuy vất vả nhưng Hạ Minh Y lại cảm thấy rất thích thú.
Gặp phải những cảnh Phi Diêm Tẩu Bích đều cần phải cần đến dây cáp kéo, cô lại càng vui vẻ, lần nào cũng đều từ chối người thế thân. Những trải nghiệm như thế này trong cuộc sống không phải ai cũng có cơ hội thực hiện. Cô đều muốn tự mình thực hiện từng tình huống trong các cảnh quay.
Phi Diêm Tẩu Bích :chỉ võ nghệ cao cường, vượt nóc băng tường....
Nhưng trong cảnh quay dây cáp kéo cuối cùng, không biết Dương Tuyền lại căng cốt chấn động điều gì, lại muốn tự mình thực hiện.
Vừa thử liền xảy ra sự cố.
Cảnh đánh nhau trên không thật sự rất khó diễn, cô vừa lên thì sự lo lắng của mọi người càng nhiều hơn, lại càng khó quay hơn. Mặc dù mọi người đều rất cố gắng cẩn thận, nhưng không ngờ lúc Dương Tuyền té xuống đất lại không nắm chắc thời gian, trực tiếp ngã xuống, may mà Hạ Minh Y kịp lúc túm chặt cô nên mới không bị thương. Nhưng chân của cô ta bị sưng to lên.
Cảnh quay động tác tiếp theo của nữ chính quay không thành, nhưng may là cảnh quay cuối cùng của Hạ Minh Y ở trên không.
Đạo diễn nhíu mày suy nghĩ một lúc, bàn tay vung lên :“Trước tiên tiến hành quay những cảnh khác!”
Hạ Minh Y nghe thấy vậy thầm vui mừng, xem ra khẳng định cô có thể là người quay xong trước tiên rồi. Vốn dĩ cảnh quay của cô không nhiều, cảnh quay mình cùng em gái ra ngoài gặp nam chính sớm đã quay xong, những cảnh diễn cùng nữ chính cũng không còn nhiều. Nếu tính ra hơn một tháng nữa là có thể quay xong.
Mà một tháng hơn này, không sai biệt lắm liền tới thất đầu của ông bà nội.
Nghĩ đến đây, những lúc quay phim cô càng thêm cố gắng, mỗi ngày có thời gian liền chạy lại chỗ giáo viên dạy võ hỏi về các loại chưởng pháp và quyền pháp, những lúc Studio nghỉ ngơi thì cô luyện Hổ Hổ Sinh Phong, còn trong quyền pháp thì cô lại thích Hình Ý Quyền nhất.
Có một lần thầy dạy võ thấy được còn nói đùa với đạo diễn :“Người chịu khó như vậy, nếu không quay phim mà theo tôi học võ, chưa tới bốn năm tuyệt đối có thể vô địch võ nữ.”
Sau cùng cũng quay đến cảnh cuối của cô.
Trong lúc cùng em gái đi cứu Tướng quân, bởi vì giúp em gái đánh lạc hướng tầm mắt của kẻ thù, hành tung của cô bị bại lộ. Nhiều người bao vây rồi bắt được cô. Nhưng quân địch háo sắc, không nỡ giết người đẹp trước mặt nên giam cô lại.
Trong lúc tình cờ cô lại nghe được binh sĩ trông mình bàn về kế hoạch tác chiến, nhất thời hiểu được chỗ yếu của bên kia. Sau khi đấu tranh tư tưởng, cô quyết định âm thầm nghe ngóng tin tức báo cho bọn họ, thậm chí ủy thân cho tướng địch. Nhưng cô lại nói với em gái mình là cô giả mạo quân y để nghe ngóng quân tình.
Hôm sự việc bại lộ, mấy trăm quân sĩ vây đánh cô, trong biển máu cô giết được tướng địch nhưng bản thân cũng bị giết chết.
Trước khi chết ---
Chiếc váy trắng của Hạ Minh Y bị nhuộm máu đỏ tươi, cơn gió phía bắc sa mạc thổi đến tóc cô tung bay, cô lau vết máu trên mặt, chậm rãi xoay người nhìn thoáng về phía em gái và tướng quân.
Sự thanh linh như bức tranh thủy mặc trong mắt xẹt qua tia quyến luyến và kiên định không hối hận, lại mang theo chút thương cảm uyển chuyển và yếu đuối, cuối cùng hóa thành nụ cười vui vẻ thanh thản, đẹp đến tan nát cõi lòng.
Cuối cùng hồn tiêu hương đoạn.
Mặc dù trên hiện trường có rất nhiều nhiếpảnh gia chú ý chụp những góc không giống nhau, nhưng sau khi xem lại những bức anh, mọi người đều rất kinh ngạc về vẻ mặt tinh xảo và chỗ đứng cổ xưa mà Hạ Minh Y đứng.
Cô hoàn toàn biết mình chụp ở góc độ nào là đẹp nhất, hơn nữa còn biết làm vẻ mặt phù hợp với phân cảnh.
Cuối cùng nụ cười trong ánh mắt lúc cô xoay đầu khiến mọi người thổn thức không thôi. Không khí bi thương vây lấy những nhân viên công tác đang vây xem xung quanh.
Cảnh cô diễn đến đây là kết thúc nhưng nội dung phía sau vẫn còn rất dài, nợ nước thù nhà, anh dũng mưu trí, trung nghĩa khó cả đôi đường... đều là phân cảnh của nam nữ chính, không hề liên quan đến cô.
Cuối cùng sau khi nam chính thắng trận, hai người cùng nhau chạy đến doanh trại quân địch tìm chị nhưng lúc đó chị sớm đã hồn về quê cũ.
Trận gió lạnh mạnh mẽ thổi đến khiến cho chiếc khăn lụa mỏng manh bay lên, càng bay càng xa...
Hai người nhất định sẽ đánh thắng
Hai người sẽ sống với nhau thật hạnh phúc
Có tỷ hay không cũng không sao cả
vì vậy tỷ sẽ đi
cũng tính là gì
cuộc sống sau này của muội đã có người khác chăm sóc
tỷ cũng có thể yên lòng
chàng cũng có người con gái mình yêu thương bên cạnh bầu bạn
ta cũng yên lòng....
Không thể phủ nhận nhân vật mà Hạ Minh Y chọn quả thật là vai diễn tót. Nhân vật trong trẻo mà lạnh lùng, cao ngạo như vậy nếu đổi nữ diễn viên khác đóng e rằng không thể diễn tốt như thế. Mà cô học Trung Văn, vốn dĩ đã có hơi thở cổ điển, cộng thêm sự thanh lịch tao nhã bẩm sinh, diễn nhân vật như thế này chỉ cần chút trang sức liền sẽ trở nên xuất sắc.
Huống chi cô diễn nhân vật này lại vô cùng sắc sảo.
Hôm rời đi, đạo diễn tiễn cô mấy bước, ông đột nhiên nói :“Nếu không xảy ra bất kỳ sai sót gì, việc lấy giải nữ diễn viên phụ xuất sắc của giải Kim Mã sẽ không thành vấn đề.”
Cô bỗng nhiên mở to hai mắt :“Thật sao ạ?”
“Thật!” Đạo diễn gật đầu.
Trên mặt cô nở ra nụ cười vui sướng xuất phát từ nội tâm, việc nhận được giải thưởng hay không không hề quan trọng, cái quan trọng chính là nhận được sự tán thành của đạo diễn dành cho cô!
Đạo diễn Trinh giống như đạo diễn Mã, ông trước giờ nổi tiếng nghiêm khắc nhưng bây giờ lại tán thành cô.
Đạo diễn dường như nhìn thấy được suy nghĩ của cô, gật đầu nói :“Tâm tư cô chính trực, thái độ cũng rất tốt, nếu như cứ tiếp tục như vậy thì tiền đồ sẽ rộng mở.”