Ai nhìn thấy cũng cứ tưởng họ người quen. Lớp phó à, xin cậu đừng như thế, lẽ nào đây cũng là một mánh khóe? Bình thường, nhờ chuyện gì, cậu ấy cũng không muốn động một ngón tay, bây giờ lại đích thân bưng dĩa cơm của Ngân Hách ra ngoài. Ôi, huyết áp của tôi hình như đang lên.
Tôi nói vậy với Ngân Hách: “Này, ăn xong rồi thì đi đi.”
“Đến căn tin đi.”
“Tôi đi làm gì? Đi chơi với bạn cậu đi!”
Tôi đã hủy trận đá banh rồi, mua cho tôi lon nước đi.”
“Này, tại sao tôi phải mua?”
Đối với hắn mà nói, sự phản kháng của tôi chỉ là rác rưởi. Cuối cùng, tôi cũng phải mua cho hắn một lon coca cola. Bước ra khỏi căn tin, tôi va phải một người.
“A!”
Ngẩng lên nhìn, là một tên lớp , mặt đầy mụn cám, lại thêm vóc người rất đồ sộ. Hắn giống như cá voi. Thấy tôi ngã xuống đất, hắn vẫn đứng lề mề ở đó.
“Không sao chứ?” Ngân Hách đưa tay lôi tôi đứng dậy. Đợi đến khi tôi đã đứng dậy, phủi bụi trên quần áo, cá voi mặt đầy mụn đó mới gật đầu với tôi: “Xin.. xin lỗi.”
“Không có gì.” Tôi khoát tay, vội vã kéo Ngân Hách đi khỏi chỗ đó, tìm một bóng mát ngồi xuống.
“Giờ nghỉ trưa thú vị như thế, tôi tại sao lại ngồi uống nước với cậu nhỉ?” Tự nhiên tôi cáu gắt.
“Phải đó, ngay cả đá banh cũng không đi.” Ngân Hách cũng đá thêm.
“Bắt đầu từ ngày mai, cậu không cần bảo vệ tôi nữa. Loại người như hắn không cần quan tâm, tôi đổi số điện thoại mới là được rồi.”
“Không biết đặc điểm của kẻ quấy nhiễu à?”
“Được rồi. Tôi là một nữ sinh tầm thường à? Tôi tự bảo vệ mình, không cần cậu lo. Ba ngày qua, cảm ơn cậu đã bảo vệ tôi, vất vả cho cậu quá.”
Từ nãy giờ, tôi cố chịu đựng, nhưng điện thoại cứ rung mãi. Tôi mở lên xem, trong phút có đến tin nhắn. Tôi xem các tin nhắn, toàn là tin nhắn kỳ lạ, như: Đừng ở cạnh Ngân Hách; Em là của tôi; Tôi yêu em, v v ….
Sắc mặt tôi thay đổi, chắc là khó coi. Ngân Hách giật điện thoại, xem hết các tin nhắn, lập tức, biểu hiện của hắn cũng giống tôi.
“Thật phiền chết được.”
“Hôm nay là tin nhắn thứ mấy?”
“Nếu tính từ sáng hôm nay thì có tin nhắn. Nếu tính từ ngày trước, một ngày khoảng tin nhắn thì … cộng lại là tin nhắn.”
Ngân hách ra vẻ thận trọng, một hồi lâu mới nói: “Xem ra, hắn xài thuê bao trả trước.”
-