Người Tìm Xác

chương 1692: trạm dịch hoàng tuyền

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Mặt siêu dài sửng sốt, sau đó lập tức hơi khó xử, nói: “Thế này..

Thể này hơi chung chung quá, ngài có thể thu nhỏ phạm vi lại một chút không?”

Tôi gãi đầu, suy nghĩ rồi nói: “Nếu buộc phải thu nhỏ lại một chút thì..

đó là sau khi trời tối, âm hồn của nam bị cậu đi trong khu vực này, được chưa?”

Mặt siêu dài nghe vậy thì lấy một chiếc iPad trên người ra, sau đó bấm bấm quẹt quẹt trên màn hình cả buổi rồi mới mới ngẩng đầu nói với tôi: “Vừa rồi tiểu nhân thử tra xét một chút, theo âm sai phụ trách khu vực này báo lên, từ sau khi trời tối đến bây giờ, tổng cộng bọn họ đã câu đi 315 âm hồn, trong đó có 123 ma nữ, 26 ma3con chưa tròn mười hai tuổi, còn lại 166 ma nam, nếu thời gian ngài nói không sai, như vậy âm hồn ngài muốn tìm chắc là nằm trong 166 ma nam này.”

Tôi lập tức nói với cậu ta: “Vậy cậu nhanh chóng hỏi thử xem trong 166 mà nam đó có một người tên Đinh Nhất hay không?”

Kết quả mặt siêu dài tỏ ra khó xử: “Ngài không biết đấy, dưới chỗ chúng tôi phải xem tên và ngày sinh tháng đẻ, ngài chỉ biết tên, vậy có thể sẽ tìm phải âm hồn trùng tên trùng họ..

Hơn nữa trước mắt những âm hồn đó vẫn chưa bị giải xuống Âm Ti đâu, cho nên lũ âm sai cũng không biết bọn họ tên gọi là gì.”

Tôi sốt ruột nói: “Thế thì phải làm sao? Dương thọ của người0này chưa hết! Chỉ là linh hồn của anh ta chạy ra rồi bị nhận nhầm thành âm hồn nên bị câu đi mất

Nếu không sớm tìm sinh hồn của anh ta trở về, chỉ sợ sẽ tổn hại đến dương thọ của anh ta.” Mặt siêu dài nói: “Ngài khoan hãy sốt ruột, nếu chỉ là câu sai thì chờ đến khi âm sai đưa hết đám âm hồn về Âm Ti, sẽ có phán quan tới xem xét Sổ Sinh Tử, đến lúc đó mà có sinh hồn bị câu sai sẽ được trả về cùng lúc.”

Tôi nghĩ bụng, vậy phải chờ tới khi nào đây?! Vì thế tôi bèn nói với mặt siêu dài: “Thời gian vừa đi vừa về chậm trễ thời gian nhiều quá, có cách nào mau lẹ hơn một chút không?” Lúc này5mặt siêu dài suy ngẫm và đáp: “Có thì có..

Có điều là ngài sẽ phải chịu ít nhiều nguy hiểm.” “Nghĩa là sao?” Tôi khó hiểu hỏi.

Mặt siêu dài cười hì hì trả lời: “Ngài không biết đấy, âm sai chúng tôi đi câu hồn đều có trình tự, các âm hồn cùng một khu sau khi bị câu đi sẽ được đặt ở một chỗ gọi là trạm dịch Hoàng Tuyền để lưu trữ trước, chờ tới thời gian mỗi ngày mà bể trên quy định mới có thể cùng đưa đám âm hồn ấy xuống Âm Ti

Nếu ngài thật sự gấp như vậy thì không ngại đến trạm dịch cùng tiểu nhân một chuyến, tìm được sinh hồn của người ngài muốn tìm rồi tiểu nhân lại đưa hai vị về lại.”

Tôi thấy lạ bèn hỏi cậu ta:4“Vậy sao cậu lại nói sẽ hơi mạo hiểm?”

Mặt siêu dài giải thích: “Đó là bởi vì trạm dịch Hoàng Tuyền ở giữa ranh giới âm dương, người sống bình thường không đi được..

Đương nhiên, có tiểu nhân dẫn ngài đi thì tất nhiên là đi lại như thường, nhưng âm khí nơi đó rất nặng, lại là nơi lệ quỷ tụ tập, một người sống như ngài đi sẽ khó tránh khỏi có tổn thương đối với bản thân.”

Tôi xua tay và nói với cậu ta: “Không sao, cứ làm theo lời cậu, vậy bây giờ chúng ta xuất phát luôn hả?” Mặt siêu dài gật đầu: “Vậy thì ngài túm chặt dây xích trong tay tôi, sau đó nhắm mắt lại, chờ khi tôi nói xong rồi thì ngài mở mắt ra là được...”

Tôi túm ngay lấy xích9khóa hồn trong tay mặt siêu dài, sau đó nhắm mắt lại nói: “Tôi chuẩn bị xong rồi!” Lúc này nghe mặt siêu dài nói: “Được rồi! Ngài nhất định phải nắm chặt dây xích và nhắm kín hai mắt, tôi nói đến rồi thì ngài mới có thể mở mắt ra!”

“Được, yên tâm đi!” Tôi nói to

Đúng lúc này, tôi đột nhiên cảm thấy gió lạnh xung quanh chợt nổi lên, tuy rằng hai chân tôi không di chuyển, nhưng lại cảm thấy không khí đang không ngừng thay đổi xung quanh mình, dường như trong nháy mắt đã trải qua một mùa khác vậy.

Vào lúc tôi cảm thấy máu trên người sắp động cả lại, thì nghe mặt siêu dài nói: “Tới rồi, ngài có thể mở mắt..

Lát nữa những người ngài nhìn thấy đều không phải người sống, để giảm bớt một vài phiền phức không cần thiết, lát nữa ngài cố gắng ít nói, để tránh tiết lộ quá nhiều dương khí.”

Tất nhiên tôi biết ý của mặt siêu dài là gì, vì vậy gật đầu với cậu ta, sau đó chậm rãi mở mắt..

Ban đầu tôi còn tưởng rằng nơi này sẽ như kiểu đêm tối “không thấy mặt trời” cơ, kết quả mở mắt thì thấy cảnh vật nơi này cũng không khác quá lớn với chỗ chúng tôi sinh sống, cái khác duy nhất là bầu trời luôn xám xịt, có cảm giác như trời đầy mây và đổ tuyết.

Mặt siêu dài thấy tôi lạ lẫm nhìn lung tung khắp nơi, bèn giải thích cho tôi: “Bầu trời ở đây luôn là thế, không quang không râm, cũng không có mặt trời mọc và lặn, thoạt nhìn tử khí nặng nề

Có điều đám âm sai chúng tôi đều quen cả rồi, chỉ có âm hồn mới tới thì ít nhiều hơi khó chấp nhận được.”

Đang nói thì thấy phía trước đột nhiên xuất hiện mấy người đàn ông ăn mặc tương tự với mặt siêu dài, nhìn tất cả bọn họ đều đeo khuôn mặt như người chết là biết, mấy tên này đều là âm sai cả.

Tuy nhiên so sánh với bọn họ, âm hồn mà bọn họ câu trở về còn đáng sợ hơn nhiều, không phải thiếu tay gãy chân thì là mặt mày xám xanh, gầy như que củi, trông còn không thuận mắt bằng những âm sai kia đâu

Mấy âm sai vừa nhìn thấy mặt siêu dài thì chủ động chào hỏi cậu ta: “Chào tổ trưởng Ngô! Sao trong tay ngài chỉ có một âm hồn thể?” Không ngờ mặt siêu dài vừa rồi còn cúi đầu khom lưng với tôi, lúc này lại lạnh mặt, sau đó hừ mũi xem như chào hỏi..

Xem ra cấp bậc của Mặt siêu dài rõ ràng cao hơn so với những người ở đây, không ngờ dưới Âm Ti này cũng là một nơi phân biệt đối xử

Chờ sau khi những âm sai đó đi xa, mặt siêu dài mới nói nhỏ: “Vừa rồi không làm ngài sợ chứ?! Mấy âm hồn đáng sợ đó chắc là do bọn họ cầu về từ hiện trường một vụ tai nạn xe, ngài nói xem bây giờ phương tiện giao thông cũng kinh khủng quá, mỗi lần chết là chết hẳn vài người.”

Bởi vì tôi không thể nói chuyện, nên đành phải nặn ra một nụ cười với mặt siêu dài, tỏ vẻ tôi cũng đồng ý lời cậu ta..

Sau đó dọc đường đi, chúng tôi lại gặp rất nhiều âm sai áp giải âm hồn đến trạm dịch

Hoá ra bọn họ cũng giống con người, lúc đi làm sẽ huyền thuyền tán nhảm, thỉnh thoảng còn oán trách đãi ngộ của mấy năm nay càng ngày càng kém, cả tiền đi du lịch chung cũng không chi trả

Tôi thầm buồn bực, đám âm sai bọn họ có thể đến chỗ nào du lịch chứ? Chẳng lẽ là một ngày dạo quanh mười tám tầng địa ngục sao?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio