Người Tình Bá Đạo

chương 51: khóc không ra nước mắt

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thật buồn cười, có tiền thì muốn làm gì cũng được sao? “ Hạ Mộc Lạo, anh dám khẳng định chắc chắn như vậy à?”

“ Chỉ bằng hộp bao cao su kia anh biết chắc là em không muốn có con với Hoa Thần, em đã không muốn có con của cậu ta, vậy thì hãy sinh con cho anh đi. Về phần Hoa Thần, nếu em không thể mở miệng, cứ để anh nói.”

“ Hạ Mộc Lạo, anh muốn loại phụ nữ nào mà chẳng được. Tại sao cứ nhất định phải ép tôi làm tình nhân của anh, sinh con cho anh? Tôi đã bị anh làm nhục như thế mà còn chưa đủ sao? Với lại, khi con đã trưởng thành, nếu nó biết mẹ nó hồi trước làm tình nhân của người khác, anh nói xem nó có thể chấp nhận được không?” Hạ Mộc Lạo, cho dù anh có cho tôi bao nhiêu tiền đi nữa, tôi không thèm động vào một xu, có chấm dứt quan hệ với Hoa Thần tôi cũng không bao giờ là nhân tình của anh, tôi thà nghỉ học, chứ không muốn phải ở bên cạnh một người đàn ông đã từng cưỡng bức mình.

“ Vì em dám ở trên giường của anh nghĩ về thằng khác, cho nên em nhất định phải sinh. Về phần con, nó sẽ không biết mẹ ruột nó là ai.” Hạ Mộc Lạo cười nhẹ ra tiếng, khiến tôi toàn thân run rẩy.

Tôi thật sự không thể nói chuyện với hắn được nữa, đột nhiên đứng dậy, rồi lại bị hắn kéo lại, ngã mạnh xuống giường:” Buông tay ra, tôi muốn đi toilet.”

Tay hắn chậm rãi buông ra, trong bóng đêm, tôi mặc áo ngủ rồi xuống giường, đi nhanh tách xa khỏi hắn.

“ Toilet không ở hướng đấy.”

A, trong hoàn cảnh tối lửa tắt đèn như thế này, hắn cư nhiên còn nhìn chằm chằm vào tôi:” Điện thoại tôi có tin nhắn, nên tôi đến xem.”

Tìm được túi rồi, kéo khóa xuống, lấy di động ra ấn ấn vài nút, dựa vào ánh sáng của di động tìm hộp thuốc tránh thai, nắm trong tay. Ấn nút tắt máy, tất cả lại trở về trong bóng đêm.

Tôi cầm hộp thuốc tránh thai đi vào trong toilet.

May mắn tôi còn chuẩn bị một hộp thuốc tránh thai. Bằng không, tôi thật sự khóc không ra nước mắt mất.

Đóng cửa kĩ càng, đứng ở trước gương, trong gương sắc mặt tôi tái nhợt như tờ giấy, ánh mắt trống rỗng vô thần, vẻ mặt bi thương. Cổ áo ngủ mở rộng, lộ ra một mảng chằng chịt dấu hôn, bi thương ức chế không nhịn được lan tỏa khắp toàn thân, nước mắt cũng bắt đầu rơi.

Sau khi uống thuốc tránh thai, tôi kinh ngạc nhìn hai tay, trên đầu móng tay có một vệt máu, tôi biết đây là máu trên lưng của Hạ Mộc Lạo.

Mở vòi nước ra, cố gắng hết sức chà rửa, giống như trên tay đang có vật gì không sạch sẽ vậy.

Đem chỗ thuốc tránh thai còn lại đặt trong lòng bàn tay, nhìn chúng tan ra trong nước. Đem vỏ hộp vứt vào thùng rác, tôi rõ ràng nhìn thấy vẻ mặt mình đang tươi cười trong gương, nhưng đó không phải là vui vẻ tươi cười, mà là cười nhạo, cười nhạo Hạ Mộc Lạo, đồng thời cũng tự cười nhạo chính bản thân mình.

Hắn nghĩ ngoài hộp bao cao su kia tôi không còn thứ gì khác sao, sau khi cưỡng bức lại muốn tôi sinh con cho hắn, thật châm chọc! Thật buồn cười!

Anh trước kia xúc phạm tôi, tôi có thể không so đo, nhưng làm nhục tôi rồi lại đòi có con, tuyệt đối không có khả năng đâu. Tôi tuy rằng rất nghèo, đang phải làm nhân tình của người ta, nhưng đối với anh vẫn có lòng tự tôn.

Anh xúc phạm tôi, đó là dùng ngôn ngữ tra tấn. Anh cưỡng bức tôi, đó là tra tấn trên thân thể. Đó đều chỉ là tra tấn nhất thời, nhưng đứa con là cả một sinh mệnh mới, mang thai mười tháng sao có thể dễ dàng phủi tay. Chuyện này sẽ là vết thương cả đời tôi, trong lòng tôi tình thân là thứ không gì có thể thay thế được, vì mẹ tôi có thể làm nhân tình, nhưng vì tiền mà bỏ đứa con của chính mình, tôi không làm được.

Câu hắn nói:” Sẽ không biết mẹ ruột mình là ai.” khiến tôi vô cùng khó chịu, tại sao ngay cả quyền được biết mẹ mình là ai của con cũng không có? Không có tình thương của mẹ hẳn trong nội tâm con sẽ không có cảm giác ấm áp, trừ phi nó có một người cha hết mực thương yêu mình, người giống như Hạ Mộc Lạo chẳng phải sẽ làm con tổn thương sao? Hỉ nộ vô thường, cảm xúc thay đổi nhanh chóng mặt, chuyện hắn có thể đối xử tốt với con hoàn toàn không có khả năng.

Đóng vòi nước lại, suy sụp ngồi xổm xuống sàn, hai tay ôm chặt lấy đùi, vùi đầu vào giữa hai chân. Nếu sau khi trở về hắn thật sự nói với Hoa Thần, tôi sẽ không là nhân tình của hắn, chấm dứt quan hệ với Hoa Thần tôi vẫn có thể sống tốt, tự mình đi tìm việc làm, không đến trường, mọi việc chẳng phải được giải quyết rồi sao? Nếu lại làm nhân tình, tôi sẽ khinh thường chính mình, khi đó làm người tình của Hoa Thần là vì chi phí phẫu thuật của mẹ, nhưng hiện tại tôi cũng không phải là thiếu tiền, không cần phải tự bán rẻ thân xác của mình cho người mình hận nhất. Không cần biết thế nào, tôi nhất định phải giữ lại cho mình một chút tự trọng cuối cùng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio