Người Tình Hắc Bang Của Anh Chàng Bán Cá

chương 54

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Giấy vệ sinh nhét trong lỗ mũi bị Hoàng Huyền lấy xuống, máu mũi thật vất vả ngừng chảy, Mại Vu lại bị làn sóng khác đánh sâu vào.

“Ưm ừ.” Phát ra tiếng ngâm khiến người ta mơ màng, Mại Vu khẽ giữ chặt vai rộng lớn của Hoàng Huyền, lúng ta lúng túng nhìn môi hồng nhạt của đối phương hôn hai điểm nhỏ trước ngực mình.

Nghe tiếng Mại Vu rên, Hoàng Huyền vốn đang chăm chú trước ngực anh ngẩng đầu lên, cười mang theo mê hoặc, đổi hướng hôn lên môi anh, hắn khẽ cắn cánh môi non mềm, sau đó hôn lên mặt Mại Vu mấy cái, “Vu Vu, giọng em thật sự rất đáng yêu.”

“Này… Giọng thô như vậy đáng yêu chỗ nào chứ?” Nỉ non lẩm bẩm muốn phản bác, Mại Vu cảm thấy giọng mình từ trước đến này đều trầm thấp, ở đâu ra nói đáng yêu chứ?

“Rất đáng yêu mà, mỗi lần em rên rỉ dưới người anh.” Hoàng Huyền cười khẽ, lấn người đè Mại Vu xuống giường lớn.

“Anh đang nói gì vậy…” Mại Vu bị giữ trên giường lớn không cách nào nhúc nhích, chỉ đành ngẩng đầu lên, tránh né ánh mắt của Hoàng Huyền, vẻ mặt xấu hổ đỏ bừng.

“Em xem em xem, chính là bộ dạng này, đáng yêu gì đâu.” Hoàng Huyền cúi người sát xuống Mại Vu, mấy sợi tóc trắng rũ xuống người khiến Mại Vu ngứa ngáy.

“Đừng… Mới không có!” Trên mặt nóng hừng hực, Mại Vu quay đầu thì đối diện với con ngươi âm trầm xinh đẹp của Hoàng Huyền.

“Ha ha.” Hoàng Huyền bật cười, hôn lên mí mắt khẽ run rẩy của đối phương, tay bắt đầu thò vào trong quần anh khiến Mại Vu căng thẳng.

“Huyền Huyền….”

“Hả?” Gặm hôn cần cổ xinh đẹp của Mại Vu, Hoàng Huyền đang cắn cổ anh phát ra giọng bực bội.

“Anh thật sự muốn xử phạt sao?” Mại Vu hỏi, người đang cắn tới cắn lui ở cổ anh dừng động tác, ngẩng đầu.

Hoàng Huyền nhìn Mại Vu, nhìn gương mặt đáng thương, lòng dạ ác ma hiếm khi mềm xuống… Mới có quỷ, “Tất nhiên!”

“Huyền Huyền!” Mại Vu vốn còn chờ mong sẽ có kỳ tích khiến Hoàng Huyền chớm nảy sinh sự đồng cảm mà buông tha anh, bây giờ xem ra kỳ tích tuyệt đối không dễ dàng xảy ra.

“Sao vậy, Vu Vu?”

“Chính là em không cần uống thuốc kích thích sao?” Mại Vu chu miệng, muốn biểu đạt mình bất mãn cỡ nào, mỗi lần uống thuốc kích thích sẽ có cảm giác kỳ quái, Hoàng Huyền lại còn đứng bên cạnh bắt nạt anh, anh không muốn uống!

“Có thể không uống!” Hoàng Huyền nhướng mày, nhắm ngay miệng dẫu lên của Mại Vu, đầu lưỡi đảo qua nhẹ nhàng liếm một cái, để lại nước trên môi Mại Vu.

“Thật sự có thể?”

“Ừ.” Hoàng Huyền cười tươi với Mại Vu, nụ cười vô hại với người lẫn thú, “Bên chỗ anh còn loại hôm qua mới dùng… Nhét thuốc vào mông nhé!”

Mại Vu vừa nghe thiếu chút nữa hộc máu bỏ mạng, “Dùng nhét và uống đều giống nhau!”

“Giống nhau chỗ nào? Dùng uống là từ miệng em nuốt vào, dùng nhét chính là nhét từ phía sau chỗ này…” Hoàng Huyền đứng đắn giải thích, vẻ cười trên mặt càng lan ra, ngón tay lặng lẽ tiến vào khe mông Mại Vu, chỗ này mới hôm qua bị yêu đến thảm, “Ăn hết đi.”

“A ừ.” Bị xâm nhập, tiếng rên không báo trước phát ra từ môi khẽ cong lên của Mại Vu, một tiếng này khiến ngón tay đang xâm nhập vào Mại Vu ngừng lại, còn chủ nhân ngón tay, trên mặt nở nụ cười đùa giỡn.

“Sao em lại đáng yêu thành dạng này, Vu Vu?” Hoàng Huyền cắn lên gò má Mại Vu, cố ý dùng sức cắm ngón tay vào trong.

Truyện của diễn đàn:Lê,Quý Đôn

“A a!” Huyệt sau bị dùng sức xâm lấn, Mại Vu bật nảy người theo phản xạ, gián tiếp gần sát cọ vào Hoàng Huyền.

Cảm nhận thân thể dưới người mình, Hoàng Huyền cười xấu xa, “Vu Vu, em đây là đang khiêu khích anh à?”

“Hu hu… Em, em không có.” Giọng Mại Vu trầm thấp mang theo chút mềm mại nức nở, lọt vào tai Hoàng Huyền cảm giác có ý tứ làm nũng, mặc dù bản thân Mại Vu chẳng có ý tứ đó chút nào.

“Sao không có, em xem thân thể em dán sát anh như vậy…….” Con ngươi âm trầm lóe ra ánh sáng khác thường, Hoàng Huyền nhìn chằm chằm Mại Vu, dáng vẻ như chim ưng đang chuẩn bị hưởng thụ con mồi.

Hết chương

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio