Gin ngồi tàu điện ngầm về nhà. Dạo này học thật mệt nha~~ mới lớp thôi mà chương trình nhiều quá. Không biết tốt nghiệp làm sao đây? Tàu thì đông mà không có ghế ngồi, phải đứng trong sự xô đẩy và chen lấn. Mệt chết được....
Bỗng nhiên, một cánh tay rắn chắc bịp lấy miệng cô. Hơi thở nóng ran phả vào hõm cổ khiến cô khó chịu. Cô chết chắc! Gặp phải biến thái rồi
Hắn luồn tay vào áo cô, bóp nắn lấy bầu ngực căng tròn mềm mại. Hơi thở hắn càng ngày càng nóng rực. Phả từng đợt vào võm cổ trắng ngần mịn màng.
Bầu ngực căng tròn bị hắn hành hạ, để lại những vết tím đỏ lạ mắt
Một tay vẫn bịt miệng cô, tay kia luồn xuống hạ thân mà sờ soạng.
- Ưm...- tuy cách một lớp vải mỏng manh nơi tam giác nhưng hắn vẫn cảm nhận được sự ướt át của cô. Đút ngón tay vào bên trong, hắn nhẹ nhàng dịch chuyển. Dịch đục không ngừng chảy ra, ướt cả tay hắn lẫn vùng đùi mềm mại
Rút ngón tay ra, hắn đưa cự vật vào trong
[ Có ai không? Làm ơn cứu với. Làm ơn! Cứu tôi! Hắn... không... không được...lần đầu của mình...]
Đút sâu vào huyệt đạo hắn đưa đẩy nhẹ nhàng.
[Làm ơn! Ai đó dừng tên điên này lại đi! Làm ơn...] Miệng bị hắn bịt kín, ngay cả tiếng ú ớ cũng không thể phát ra. Hắn lộng hành trên người cô. Thoả sức mà ra vào.
Nhưng mà... một khoái cảm lạ lẫm dâng lên.
[Sướng quá! Cả người đều thấy sướng! Chuyện... chuyện gì thế này... không... không được....] Cả người Mộc Nhi run lên từng đợt.
Hắn mạnh hơn, nhanh hơn, khiến cô khiếp sợ
[Cứu với. Ai cứu với] tàu ngầm đã tới bến. Nhân lúc này hắn kết thúc cuộc hoan ái bằng một đợt sữa trắng,Rồi bỏ đi. Gin hoảng loạn. Một lúc sau mới chỉnh lại trang phục mà ra về...