Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

chương 1278: đại kết cục (mười tám)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Editor: Thùy Trang Nguyễn

Các tân khách cũng đồng thời nhìn về phía chiếc “Châm” ngắn kia, tất cả đều không khỏi ồ lên nghi ngờ.

Lãnh Mặc Hàn vào giờ khắc này tức khắc mời nhân viên lễ nghi nhanh chóng cầm lên chiếc kim châm ngắn bảy màu đã xát muối, xuyên qua lỗ kim nhanh chóng kéo sợi tơ hồng kia hướng đến một chỗ khác của hành lang. Dưới ánh đèn xinh đẹp động lòng người xoay tròn, sợi dây tơ hồng kia tiếp tục nhanh chóng thoát ra.

Lúc này, toàn bộ nước mưa dường như kim cương mà hạ xuống, vang lên âm thanh khắp không gian.

Tưởng Thiên Lỗi nghiêm nghị đứng trước các lãnh đạp cấp cao, tay giơ lên!!

Các lãnh đạo cấp cao khách sạn Á Châu thấy chỉ thị, tức khắc đứng sang hai bên bắt đầu vỗ tay theo một tiết tấu, chỉnh tề có trình tự vỗ tay! Ba ba! Ba ba! Ba ba! Ba ba! Ba ba! Ba ba ————

Lãnh Mặc Hàn lúc này sắc mặt trầm đứng ngay chính giữa, hai tròng mắt lợi hại lóe ra nhìn mấy nữ lễ nghi dã thuận lợi đem một đỉnh đầu cây châm đến trước một nữ vũ công khác. Vũ công kia tiếp tục động lòng người tiếp tục nâng vòng eo thon gọn xoay một vòng, xinh đẹp mà mộng ảo. Anh đứng ở phía xa liếc mắt nhìn bong dáng màu đỏ kia, lúc này mới nhẹ nhàng dần vươn tay dừng trên không trung

Hai nữ nhân viên cẩn thận từng li từng tí đem cây kim châm bảy màu ngâm muối kia đưa đến trong tay Lãnh Mặc Hàn. Cả người anh bắt đầu toát ra khí thế vô hạn, theo dặn dò của Trang Hạo Nhiên, anh từ từ cầm kim châm trong tay đi tới trước cánh cửa lộ ra ánh sáng tươi đẹp, qua khe cửa hé ra dần dần ngẩng đầu, hai tròng mắt lợi hại nhìn về phía chiếc đèn xoay tròn phượng hoàng treo giữa bàn ăn cửu long, chỉ thấy hình ảnh con phượng hoàng rất sống động, khí phái mà tư thái xoay tròn

Tô Linh rốt cuộc không bình tĩnh nổi, cô trong nháy mắt đứng lên, hai tròng mắt nhiệt liệt mà là khẩn trương nhìn về phía ngoài cửa!!

Trang Ngải Lâm cùng mọi người cũng không khỏi đứng lên, hai mắt nhìn chằm chằm vào Lãnh Mặc Hàn bên ngoài khe cửa, đang suy nghĩ rốt cuộc cậu ta muốn làm gì. Trương Bồi Viên cùng Tô Triệu Thần lúc này cũng không khỏi ngưng lại khí tức nhìn về phía ngoài cửa. Phương Di cùng Tịnh Kỳ âm thầm nắm tay, nếu như Lãnh Mặc Hàn dám đối với hai nhân vật chí tôn bên trong phòng làm ra hành động bất kính liền lập tức xuất thủ ngăn lại.

Lãnh Mặc Hàn lại trong nháy mắt này, giữa những ánh mắt khó hiểu của mọi người, sắc mặt anh căng ra, tay cầm chiếc châm ngâm muối, qua khe hở của cánh cửa, lực đạo nhanh như chớp phi về phía chiếc đèn lồng đang xoay tròn, mọi người bên trong phòng một trận kinh hô, tất cả đều ngẩng đầu nhìn sợi dây tơ hồng mang theo kim châm trong nháy mắt đâm vào trên đầu phượng hoàng, theo ánh đèn chói mắt và xinh đẹp bắt đầu dần dần xoay tròn...

Nhiều người đứng lên ngạc nhiên nhìn về phía cây châm kia, theo đèn phượng hoàng xoay tròn, những muối dính vào trên chiếc châm theo quá trình xoay tròn mà rớt xuống một ít, số lượng tuy it nhưng vẫn là rơi trên mặt nước đa. Đường Khả Hinh mở to mắt, ngẩng đầu nhìn về phía chiếc kim châm trên chiếc đèn phượng hoàng kia. Tô Thụy Kỳ cùng mọi người cũng khẩn trương nhìn, chỉ có Tô Linh mang theo vẻ quái dị rõ ràng nhìn về phía cây châm ngắn kia, hai mắt càng lúc càng sáng!!

Vũ công áo đỏ trong nháy mắt cây trâm đâm vào đèn lồng phượng hoàng, cô dường như thân thể nhiễm máu, bắt đầu kịch liệt di động thân thể xinh đẹp động lòng người như tiên tử, trông nom trong cuộc sống có ngàn vạn loại tình duyên, hai tay càng trước sau nâng lên nắm lấy sợi tơ hồng kia, bắt đầu hướng phòng ăn xoay tròn đi đến, làn váy tung bay như hoa như mộng.

Mưa rơi càng lúc càng lớn!!

Một trận tiếng bước chân ổn trọng nhanh chóng truyền đến!!

Trang Hạo Nhiên mặc bộ âu phục màu xanh lam, khí thế hiên ngang, hai bên trái phải là vệ sĩ bảo vệ nhanh chóng bước dọc theo Thúy Trúc hiên đi đến. Nước mưa thỉnh thoảng lướt qua khuôn mặt kiên nghị của anh, hai tròng mắt mị lực nóng rực dường như có thể hòa tan vạn vật, bao gồm cả cây châm ngắn đang đâm vào lồng đèn phượng hoàng kia.

Lãnh Mặc Hàn quả nhiên chạm tới ngoài cửa, qua khe hở kia nhìn thấy cây châm bảy màu dính muối kia quả nhiên bắt đầu theo nguyên lý tương hỗ hấp thụ, một giọt nước to như hạt đậu dần dần ngưng tụ trên khóe mắt phượng hoàng. Mọi người ồ lên nhìn một cảnh tượng này, ngay cả Trương Bồi Viên cùng Tô Triệu Thần cũng chậm rãi ngẩng đầu nhìn về phía trước, vẫn yên lặng dừng ở giữa chén ngọc trên mặt bàn, dần dần hiện lên ảnh phản chiếu chiếc đèn lồng, bao gồm “Giọt nước” đang xoay tròn lướt qua...

Đường Chí Long ngay trong nháy mắt nhìn cảnh này, nhìn “Giọt nước” nhất định sẽ phải lướt qua chén ngọc, ông cũng yên lặng!

Hai tròng mắt Lãnh Mặc Hàn lợi hại nhìn chằm chằm một mà này, trong nháy mắt vung tay lên, vũ công váy hồng kia tiếp nhận chỉ thị nhanh chóng xoay người, vươn ngón tay ngọc kéo chặt sợi dây, sơi dây tơ hồng nhẹ nhàng bắn ra, nguyên lý chấn động bắt đầu phát huy tác dụng cực nhanh, theo đầu ngón tay truyền tới phía trên cây trâm đâm trên chiếc đèn lồng phượng hoàng kia. Giọt nước như “Nước mắt” kia quả nhiên trong nháy mắt bị kích thích chảy đi xuống con mắt trái phượng hoàng, lại dần dần dọc theo chén đi xuống trong suốt như giọt sương ————

Dường như “Leng keng” một tiếng, mang đến thế gian tối tăm một tiếng động, mặt nước yên lặng như gương trong nháy mắt khơi dậy sự rung động!!

Mọi người ồ lên, bao gồm Đường Khả Hinh cũng kích động, cô nhanh chóng đứng lên đi đến phía sau ủy viên Trương, hai tay nhẹ chống trên bàn vui mừng nhìn chiếc ly kia, ai biết trên mặt nước yên lặng như gương kia, giọt “Nước mắt” kỳ thực không biết rơi vào hướng nào, cô oa một tiếng khóc lên ————

“Khả Hinh!! Đừng khóc!” Tô Linh nhanh chóng đứng lên nhìn về phía Đường Khả Hinh kêu lên sợ hãi.

Ai biết lúc cô bé này tuyệt vọng khóc rống lên, viên nước mắt trong suốt lia lại chảy xuống giữa chén dương chi bạch ngọc trung, chân chính khơi dậy “Yêu rung động!”

“Tôi phải gả cho Trang Hạo Nhiên!! Tôi phải gả cho Trang Hạo Nhiên! Tôi mặc kệ, tôi phải gả cho Trang Hạo Nhiên! Tôi muốn làm vợ của anh ấy!” Đường Khả Hinh lại lần nữa khóc rống lên, ai cũng không hiểu cô bé này rốt cuộc có bao nhiêu yêu người đàn ông này, ai cũng không biết cô ngày ngóng đêm trông rốt cuộc cũng thấy được người yêu được tự do, cũng không thể lý giải, vì giờ khắc này, cô mang biết bao tương tư!!

Tất cả mọi người trầm mặc nhìn về phía cô bé này, ngay cả Tô Linh hai tròng mắt cũng rưng rưng nhìn về phía cô bé này, nhìn cô tuyệt vọng, còn vì tình yêu mà khóc rống lên, là bao nhiêu nàng kia tuyệt vọng cùng chạy hội, còn có vì yêu khóc rống, là bao nhiêu tình cảm chứa trong đó.

Trận vỗ tay mang theo tiết tấu kia, kèm theo tiếng khóc tuyệt vọng rốt cuộc nghênh đón người đàn ông thâm tình kia.

Thân ảnh Trang Hạo Nhiên như vậy xuất hiện ở hành lang, hai tròng mắt anh cũng rung động ngấn lệ, đi qua vô số người nhanh chóng đi về phía trước, hơi cao giọng nói: “Cảm ơn Tô tiểu thư nhắc nhở tôi, “Châm ngôn” tức là “Châm muối”, “Châm” tự hóa giải ra, phía trên là trúc, mà phía dưới là mặn, thành phần tức là tạo thành đau đớn “Thứ!”. Mà rung động chính là vị mặn trong nước mắt”Lệ”! Đúng là lấy “Biến hóa” vì chân lý thời đại, thời gian sẽ là cho đi tất cả! Chúng tôi có thể làm được chính là quý trọng, thời gian trôi qua cùng người yêu thật đáng quý trọng đời đời kiếp kiếp! Tôi có thể làm được có lẽ ở thế giới đó tạo thành dông tố, kích thích chiếc ly kia một chút rung động cùng khiếp sợ, thế nhưng hôn nhân là sự kiên cố, là sự kéo dài, hôn nhân là một loại gắn bó vượt qua cảnh giới của tình yêu!”

Lời nói này thật thâm tình mà từ từ nói ra!

Đường Khả Hinh ngạc nhiên, quay mặt sang kích động nhìn về phía bên ngoài cửa, nước mắt chảy xuống...

Mọi người cũng như vậy kinh ngạc nghe lời này, Đường Chí Long lại càng hài lòng cùng công nhận gật đầu cười.

Trang Hạo Nhiên lại kích động cất bước đi, dáng vẻ thâm tình kia, mỗi cái nháy mắt, mỗi một dấu vết đều cuối cùng rơi vào trong quá khứ, lại vào giờ khắc này chỉ mong một khắc lưu cho người phụ nữ mình yêu mến, anh lại nói: “Mỗi một cuộc hôn nhân đều cần chứng kiến, cần trời đất chứng kiến, cha mẹ chứng kiến, trưởng bối chứng kiến, bằng hữu chứng kiến, chỉ có loại chứng kiến hôn nhân này sẽ càng thể thể hiện tình yêu và hôn nhân đích thực nhất! Hôm nay tôi rốt cuộc nghênh đón thời khắc trân quý này, mong cha mẹ cùng người thầy tôi tôn kính nhất, cùng các vị trưởng bối chứng kiến tất cả!!”

Lời này vừa nói ra, người hai nhà Tưởng Trang cùng nhau nhìn về phía Trang Hạo Nhiên gật đầu mỉm cười. Hai tròng mắt Trương Bồi Viên cũng lóe ra ý tứ tán dương, Tô Triệu Thần cũng hài lòng cười. Đường Chí Long giờ khắc này, nội tâm cũng kích động vô cùng......

Đường Khả Hinh đã khóc không thành tiếng, nước mắt từng giọt từng giọt rơi xuống.

Trang Hạo Nhiên trong nháy mắt đi tới trước Chí Tôn Bảo, cách những cây hoa và cây lan cảnh, hai tròng mắt nhiệt liệt mà thâm tình nhìn thấy than ảnh như hoa như mộng tươi đẹp dưới ánh đèn của vị hôn thê của mình, linh hồn dường như bị lửa thiêu đốt bao quanh cuộc sống của mình, anh lại lần nữa động lòng người nói: “Ước định của tôi và cô ấy chính là hạnh phúc sau cùng! Vì ước định này, chúng tôi vẫn chịu đựng thống khổ cùng chia lìa. Hôm nay, chúng ta rốt cuộc phá tan chướng ngại cuối cùng kia! Cho nên không còn có bất luận cái gì có thể chí cắt chúng tôi, ngay cả Tô tiểu thư, cũng không được!!!”

Lời này vừa dứt cả người anh đã như gió đi lên phía trước, vươn hai tay đẩy hai cánh cửa ra, cửa lớn phịch một tiếng, cư nhiên mở ra rung động đến trời, theo đó là một sức gió mãnh liệt kịch liệt thổi về phía mọi người. Người đàn ông này mặc âu phục màu xanh lam thình lình xuất hiện sau cánh cửa, như vậy thâm tình kích động nhìn về phía Đường Khả Hinh...

Đường Khả Hinh cũng chậm rãi đứng lên, hai tròng mắt vẫn còn vương lại nước mắt nhìn về phía Trang Hạo Nhiên...

“Chuyện gì xảy ra vậy?” Tô Linh ngạc nhiên đứng lên, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên cư nhiên như vậy đẩy cửa ra đi vào!

Tất cả mọi người, bao gồm người hai nhà Tưởng Trang, Trang Ngải Lâm, Tô Thụy Kỳ đều đứng lên, ngạc nhiên và vui mừng nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, thần kỳ nghĩ rốt cuộc cậu ta làm cách nào mà đẩy cửa vào được?!

Trương Bồi Viên lúc này vẻ mặt mới căng ra nhìn về phía Tô Linh, khí thế tràn đầy nói; “Trên thế giới này, chỉ có tôi mới có khóa Cửu Long, trừ tôi ra ai cũng không có!! Cái trò chơi này là cô đưa ra, thế nhưng người quyết định, là tôi!!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio