Sáng hôm sau... - La là la lá, em thức dậy nhìn ông mặt trời, em lắc lắc cái mông, em đẩy đẩy cái đầu. Em đi chân trần em đá vào mông mọi người..là lá la la.
- Leonard, con hát cái bài gì vậy? - Anh nhíu mày nhìn thằng bé đang ngồi hát trong vườn.
- Baba, bài này hay không baba? Bác Xander hôm qua dạy con hát bài này đấy. Bác còn bảo là bài này còn có thể áp dụng vào đời sống nữa, nhưng bác không chỉ cho con cách à, bắt con tự phải tìm. - Cậu bé bĩu môi, dường như có chút nuối tiếc.
- Từ sau không được hát bài đó nữa nghe chưa? Nếu con mà hát, ta sẽ không cho con ngủ cùng Suzy nữa.
- Tuân lệnh baba, không hát bài đấy nữa.
- Ngoan lắm. - Anh xoa đầu cậu
- Baba à, hôm nay baba đưa bọn con đi chơi nhé. - Suzy chạy đến ôm lấy nịnh anh.
- Đúng đó, baba đưa bọn con đi chơi đi - Leonard thuận thế nịnh anh cùng Suzy.
- Các con đánh thức được mama, baba liền cho các con đi chơi.
- Thật ạ? - Mắt hai đứa trẻ sáng lên.
- Baba không bao giờ nói dối
Trong phòng ngủ, những ánh nắng tươi sáng đang cố gắng len lúc, chiếc lên khuôn mặt thiên thần đang ngủ say. Chậu hoa oải hương trên bệ cửa sổ cũng theo gió mà đung đưa như đang nhảy múa. Càng lúc, ánh nắng càng chói chang hơn, soi sáng khắp căn phòng màu tím như đang dẫn đường cho hai tiểu quỷ nhỏ đến bên giường
- Anh Leonard, mình gọi mama dậy bằng cách nào giờ?
- Anh cũng không biết, hay em thử hôn mama xem.
Suzy ngoa ngoan nghe lời, đặt đôi môi bé nhỏ lên má cô, hôn chụt một cái. Cảm thấy má của mình buồn buồn, cô khẽ lay người một cái.
- Ê được rồi kia, em hôn tiếp đi.
- Sao anh không giúp em chứ? - Mặt Suzy phụng phịu
- Hay là anh có ý này hay hơn.
Xong rồi Leonard bò xuống giường, chạy đi lấy một vật gì đó. Một lúc sau, tự nhiên có một "mùi thơm" thoang thoảng trước mũi cô. Kì quái, "mùi thơm" đó ngày càng nồng, khiến cô nhăn mặt khó chịu. Nhưng nào có buông tha, mùi thơm đó lại nồng hơn. Cô cuối cùng cũng không chịu nổi, mở mắt ra xem đó là cái gì. Vừa mở mắt, cô đã nhìn thấy vật đen sì trước mặt....tất ư?!
- Aa..Mẹ ơi hôi quá!! - Cô ngồi bật dậy bịt mũi
- Anh đã nói với em là tất của bác Xander sẽ có tác dụng mà em không tin anh cơ.
- Leonard! Con lấy đâu ra cái tất đó hả?!
- Cái này á? Hôm qua bác Xander cho con đấy. Phải công nhận với mama là nó hôi thật, con phải đựng trong cái tủ trong thư phòng của baba mới không ngửi thấy mùi đó.
- Thư phòng?!
Ngay sau đó, một tiếng hét mang đầy giận dữ của người đàn ông vang lên
- Leonard! Tại sao cái tủ hợp đồng của baba lại hôi thế hả?! Con nhét tất của bác Xander vào đấy à?!!!
- Leonard, con thật tài giỏi nha. Có mấy cái tủ bình thường ở đó không nhét lại nhét đúng cái tủ hợp đồng của baba.
- Mama, con đã thử tất cả tủ ở đó rồi. Chỉ có cái tủ đó mới hết mùi thôi.
- Con biết tại sao không?
- Tại sao ạ? - Leonard ngây thơ hỏi.
- Tại vì đó là cái tủ quan trọng đựng những tài liệu quan trọng. Đương nhiên phải thật kín và bí mật rồi.
- Đâu có. Con dùng kẹp tóc của chị giúp việc mở phát là ra mà.
- Sao con học được chiêu đấy ở đâu hả? - Cô ngạc nhiên nhìn thằng bé.
- Hôm qua bác Xander chỉ cho con đấy. Hình như là hướng dẫn trên Youtube thì phải.
-...
Xin lỗi các bạn vì tuần trước không đăng đủ chap do mình bị ốm. Đây là chap còn thiếu của tuần trước. Tuần này mình hứa sẽ ra đủ chap. Mong các bạn thông cảm cho mình và cám ơn đã đọc truyện của mình. - Linh Mèo