Cuộc họp thông báo tình hình vụ án kết thúc, sau khi tiễn mấy vị lãnh đạo xuống tầng , Trương Cường đến bên cạnh Lâm Kỳ đang hết sức đau đầu, nói thầm mấy câu, giơ tay vẫy Hạ Minh, ba người vào một phòng làm việc nhỏ riêng biệt, Trương Cường đóng cửa lại, trịnh trọng nói: "Tôi cũng không ngờ sự việc đột nhiên lại trở nên nghiêm trọng như vậy, có một suy đoán, tôi nghĩ nên cho đại đội trưởng Lâm Kỳ biết."
Lâm Kỳ nhìn Trương Cường và Hạ Minh vẻ nghi hoặc: "Suy đoán gì?"
"Tôi và Hạ Minh đều nghi ngờ, người chỉ huy toàn bộ quá trình phía sau hai tên tội phạm đó mới là kẻ chủ mưu, hơn nữa người đó rất có khả năng ẩn náu ở ngay đây."
"Ẩn náu ở đây? Anh định nói tôi à!" Lâm Kỳ nhìn một vòng xung quanh, trong văn phòng chỉ có ba bọn họ.
"Ừm... Ý tôi là ở trung tâm thông tin."
"Trung tâm thông tin?" Lâm Kỳ ngạc nhiên hết nhìn Trương Cường, rồi lại nhìn sang Hạ Minh, Hạ Minh do dự giây lát rồi cũng gật đầu.
Trương Cường tiếp tục nói: "Nói một cách chính xác, có khả năng là người của trung tâm, cũng có khả năng là người của công ty Đại Khang."
Anh ta thuật lại một lượt, từ những điểm đáng ngờ mà hai người đã nhận ra qua camera giám sát toàn cảnh, việc mô phỏng lộ trình của bọn tội phạm ở hiện trường, và lý do suy luận.
Lâm Kỳ nhanh chóng chìm trong suy nghĩ, mặc dù anh ta không hiểu về trinh sát điện tử, nhưng sau khi nghe hai người trong ngành giới thiệu, nói từ góc độ xác xuất, nghi ngờ như vậy là có lý, anh ta nhìn Hạ Minh, giây lát sau, bỗng nổi cáu: "Hôm qua cậu đã nghĩ như thế rồi hả?"
"Đúng thế."
"Mẹ kiếp, sao cậu không nói sớm cho tôi biết?"
Hạ Minh thầm kêu oan, hôm qua anh rõ ràng đã ám chỉ về khả năng này, Lâm Kỳ còn tự nói đến hiệu ứng thiên lệch kẻ sống sót gì đó cho qua chuyện, giờ lại trách anh, nhưng nghĩ lại, cũng chẳng có gì để tranh luận với dân ta, đành nói: "Tôi cảm thấy mối nghi ngờ này sẽ làm người nghe sững sờ, tôi là người của công ty dịch vụ thiết bị an ninh, lại không có chứng cứ, không thể nói ra được."
"Cậu cũng có tí kiến thức cơ bản đấy, nếu đúng là vậy, cái mồm rộng của cậu ngoác ra nói lung tung, đánh rắn động cỏ, tên chủ mưu trực tiếp hủy sạch toàn bộ chứng cứ, thì sẽ không có cách nào phá được vụ án này."
Hạ Minh nghĩ bụng tôi trở thành thằng mồm rộng từ lúc nào chứ, chẳng phải là anh mới có tí tiến triển trong điều tra, đã làm như phá được vụ án à.
Lâm Kỳ nghĩ lại những lời giải thích của Trương Cường khi nãy, chậm rãi gật đầu: "Những lời các anh vừa nói cũng gợi ra cho tôi một hướng, tôi cho rằng, hung thủ hoặc là người của trung tâm thông tin, hoặc là nhân viên sử dụng hệ thống đời thứ ba của công ty Đại Khang!
Hai người kinh ngạc, đó chẳng phải là kết luận của họ hay sao, làm thế nào mà trong chốc lát đã biến thành họ gợi ý, còn anh ta đưa ra kết luận?
Lâm Kỳ tiếp tục nói: "Xâu chuỗi toàn bộ những manh mối đã biết lại, vụ án đã rất rõ ràng. Mục tiêu ra tay cả bốn lần của bọn tội phạm đều là đại lý sản phẩm của công ty dịch vụ thiết bị an ninh. Bọn chúng nhiều lần tránh được camera giám sát, nắm được khu vực điểm mù, không phải là ăn may. Nhìn từ kết quả điều tra xe taxi, điểm bắt đầu và điểm cuối cùng của bọn chúng đều là những khu vực trống trải không có camera giám sát, bọn chúng rất hiểu về bố cục an ninh điện tử của thành phố chúng ta. Điểm thứ năm..."
Hạ Minh sửa lời anh ta: "Hình như là điểm thứ tư."
Lâm Kỳ nhẩm tính một lúc, quả đúng là mới nói ba điểm, anh ta bực mình trừng mắt nhìn Hạ Minh, mẹ kiếp, ai mà để ý đến những chi tiết như vậy, lại ngoan cường nói tiếp: "Điểm thứ năm, sáng sớm hôm nay bọn tội phạm để mảnh giấy nhắn tin lên ô tô của cục trưởng Lưu, cục trưởng Lưu là lãnh đạo cao nhất của trung tâm, ai biết ông ấy? Hoặc là người của trung tâm thông tin, hoặc là người của đơn vị cung cấp thiết bị. Nói tóm lại, lần này mục đích của đối phương quá rõ."
Cả hai người đều gật đầu đồng ý, đều thầm nói, Lâm Kỳ hình như cũng không phải là loại ngu dốt.
Lâm Kỳ thấy hai người tươi tỉnh gật đầu, cũng rất vui, tiếp tục phổ cập kiến thức cho họ: "Trong rất nhiều vụ án mà đội trinh sát hình sự của chúng tôi điều tra, đã gặp không ít trường hợp khả năng phản trinh sát điều tra rất tốt, nhưng trước đây khả năng phản trinh sát điều tra chủ yếu là những thủ đoạn như phá hoại dấu vết ở hiện trường. Trinh sát điện tử là thứ mới nổi, đây là lần đầu tiên gặp phải đối thủ rất chuyên nghiệp trong việc phản trinh sát điều tra điện tử." Anh ta chuyển hướng cuộc đối thoại", "Hạ Minh, gặp loại đối thủ chuyên nghiệp này, chính là lúc thể hiện trình độ của cậu, tôi cho cậu ba ngày, cậu có thể tìm ra tội phạm được không?"
Hạ Minh lúng túng nói: "Hiện tại, công việc ở bộ phận camera giám sát, tôi thấy rất khó có tiến triển mới."
"Sao?" Lâm Kỳ không vui.
"Bên tôi chủ yếu tìm người qua camera giám sát, nếu tội phạm đã biết khu vực điểm mù, không bị camera giám sát quay được, hình như cũng không còn cách nào."
Lâm Kỳ bực bội thở hắt một hơi.
Trương Cường cũng nói: "Trinh sát điện tử về mặt bản chất cũng giống như các loại hình kỹ thuật trinh sát hình sự khác, đầu tiên phải tìm ra dấu vết điện tử, bây giờ bọn tội phạm không để lại dấu vết điện tử, thì việc điều tra ở phương diện này rất khó tiếp tục. Tất nhiên, việc điều tra dĩ nhiên vẫn phải tiếp tục tiến hành, nhưng quan điểm của tôi cũng đồng nhất với Hạ Minh, kết quả dự kiến không được lạc quan. Tôi lại thấy, cố nhiên phải phá án, nhưng việc cần kíp trước mắt, cũng như giám đốc Công an thành phố đã nói, vẫn là không được để xảy ra vụ án thứ năm
Lời nói của Trương Cường lập tức khiến Lâm Kỳ bừng tỉnh, anh ta và Trương Cường đều là người trong ngành công an, hiểu rõ mức độ quan trọng của các sự việc. Đơn thuần về mặt tính chất, vụ án này không phải là nghiêm trọng, không có người chết, chỉ là tổn thất tài sản, bọn tội phạm có hơi xấc xược, nhưng cũng chưa tới mức kinh động đến Công an tỉnh.
Chính vì trước đó hai cấp công an tỉnh và thành phố đều lo lắng hệ thống thiết bị an ninh có vấn đề, tháng nữa sẽ diễn ra Hội nghị G, thời gian đã rất gấp, đây là một sự kiện lớn không thể để xảy ra một chút sai sót nào. Bây giờ, camera giám sát toàn cảnh đã quay được tội phạm vòng qua từ khu vực điểm mù, tại sao bọn chúng biết được vị trí của khu vực điểm mù, mặc dù vẫn chỉ là phỏng đoán, nhưng dù thế nào cũng là một cách giải thích.
Nếu cuối cùng vẫn không bắt được tội phạm, Lâm Kỳ tin rằng mình sẽ bị kỷ luật, rất mất mặt với đồng nghiệp trong chi đội, cũng đành vậy. Tuy nhiên hôm nay Giám đốc Công an thành phố Triệu đã có lời, các anh cần bất cứ nguồn lực gì đều được đáp ứng, nhưng tuyệt đối không được để xảy ra sự việc như lời của bọn tội phạm, khu Tân Giang xuất hiện vụ án thứ năm, nếu vụ này xảy ra, Lâm Kỳ thật sự sẽ khó mà đứng vững.
Lâm Kỳ lập tức lo lắng không yên: "Mảnh giấy đó nói là bọn chúng sẽ ra tay ở khu Tân Giang, không biết là thật hay giả, biết đâu là cố tình nghi binh, ra tay ở khu vực khác"
Trong sự việc này, Trương Cường và Lâm Kỳ cùng đứng trên một con thuyền, lãnh đạo thành phố đều biết vụ án này phải dựa vào trinh sát điện tử để phá án, vì vậy ban chuyên án mới đặt ở trung tâm thông tin, Trương Cường là người phụ trách màng trinh sát điện tử của trung tâm, nếu xảy ra chuyện, tất nhiên không phải là mấy lãnh đạo của cục chịu trách nhiệm, Lâm Kỳ sẽ không yên thân, anh ta cũng không thoát được.
Anh ta nói một cách rất chân thành: "Cho dù là thật hay giả, chúng ta đều phải chuẩn bị như là thật. Nếu vụ án thứ năm xảy ra ở các khu vực khác thì cũng không hề gì. Nhưng nếu đúng là xảy ra ở khu Giang Tân, thì vấn đề sẽ nghiêm trọng đấy."
Lâm Kỳ gật đầu: "Tôi thấy chúng ta cần bố trí một lực lượng lớn cảnh sát và cảnh sát mặc thường phục tuần tra hai tư trên hai tư, nhưng khu Giang Tân rộng như vậy, nên phân chia khu vực trọng điểm như thế nào, bố trí cài đặt lực lượng thế nào, cần bên các anh nghiên cứu."
Về sự việc này, Lâm Kỳ hoàn toàn không có kinh nghiệm, cũng không có cảnh sát hình sự nào có kinh nghiệm, cảnh sát hình sự chỉ hành động theo kế hoạch vây bắt tội phạm, chưa bao giờ tiếp xúc với việc bố trí cài đặt lực lượng trong phạm vi cả một khu vực như vậy, việc này đã ngang tầm với hành động phòng chống các phần tử khủng bố tấn công.
"Tất nhiên rồi." Trương Cường bỗng thoải mái nhận lời, nói, "Tôi và Ha Minh phân chia khu vực trọng điểm, cảnh sát hình sự các anh đưa ra các số liệu về việc phân bố lực lượng cảnh sát xung quanh theo yêu cầu vây bắt thông thường, thời gian điều động... sau đó chúng tôi sẽ dựa vào bản đồ an ninh để lên kế hoạch."
Sau khi bàn bạc thống nhất, ba người đều cảm thấy tình hình vụ án nghiêm trọng, không dám khinh suất.