Câu nói của tôi đã giảm đi rất nhiều phần vui tươi, thoải mái mà đáng ra nên có trong buổi gặp mặt. Dĩ nhiên tôi cũng cảm nhận được điều đó, Long bình tĩnh huých vào vai tôi như nhắc nhở tình hình. Nhìn sang đứa nào cũng im bặt, cùng rủ nhau cúi gằm mặt xuống. Tư thế của tụi nó khiến tôi liên tưởng tới những đứa học sinh chuẩn bị đối diện với hình phạt từ các thầy cô giám thị.
- Hahahahaha _ tôi phá lên cười đánh tan bầu ko khí im lặng bấy giờ, tụi nó cũng " cười " theo thôi: " hahahahaha ".
Vẫn tiếng cười của Vũ Tất Phong to nhất, tôi nhăn mặt: " phải rồi anh có họ hàng gì với Toki của Uni ko ạ ".
- Ý của em là gì?
- Vì anh tên Vũ Tất Phòng còn Toki cũng tên là Vũ Tất Thành.
- À ra thế _ anh ta trưng bộ mặt đần thối ra ngoài rõ buồn cười.
Cuộc vui lại trở về đúng với ko khí tươi vui của nó, giá như tôi và Long ko đến thì chắc chắn ko nghiễm nhiên trở thành phù dâu, phù dể như thế này. Rõ ghét năm sau cưới ko được à mà cứ nhất định phải là năm nay.
Cuối cùng cuộc vui nào cũng đến lúc kết thúc, hoá đơn được đưa tới hơn . đồng. Rẻ quá đáng ra phải hơn triệu chứ, ko công bằng chút nào. Phải chi lờ đi ánh mắt hình viên đạn của Nhiên mà ngang nhiên chén nốt hai bát sữa chua mít, ba đĩa nem chua rán ngon ơi là ngon.
Tiễn Nhiên ra xe, con bạn còn bá cổ tôi: " nhớ ăn ít thức ăn dầu mỡ thôi ko là ko mặc vừa váy đâu ".
- Thế càng tốt _ mặt Nhiên méo xệch như bị ai véo.
- CÓ CHẾT TỚ CŨNG PHẢI NHÉT BẰNG ĐƯỢC THÂN HÌNH QUÁ KHỔ CỦA CẬU VÀO VÁY _ điếc chết lỗ tai tôi rồi.