Người Yêu Đào Hoa Của Tôi

chương 29

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hồng Diệp ngâm nga bài hát, trên người chỉ mặc nội y, mềm mại thân hình cứ lay động, đứng trước gương thay đổi âu phục.

Giường của cô đang bày bừa một đống quần áo lộn xộn, còn chưa xác định lát nữa mặc gì, nhưng tủ quần áo quần áo cơ hồ cũng bị cô tống hết ra ngoài rồi.

"Tiểu thư, xe của Nhà Tư Đồ đang ở bên ngoài chờ!" Lưu Màu Châu trong mắt kèm theo khinh bỉ, bởi vì đạo đức nghề nghiệp mà ra tiếng nhắc nhở, muốn cô chú ý thời gian.

“Biết rồi! Tôi xuống ngay." Nhẹ nhàng đáp, biểu hiện cô đang rất vui.

Hồng Diệp không để ý tới vẻ mặt y như bà nội mình của nữ quản gia, rất nhanh thay đổi y phục, chỉ cần nghĩ đến người yêu đã cảm thấy mỹ mãn hạnh phúc, nếu anh khen ngợi cô xinh đẹp, cô có thể mừng rỡ đến mức muốn bay lên trời.

Ha ha! Hẹn hò, hẹn hò nha!

Cô cùng anh quen nhau lâu như vậy, lần đầu tiên ở bên ngoài hẹn hò, anh còn lái xe tới đón cô, đủ chính thức chứ? Cho nên anh nhất định phải thấy mình thật xinh xắn, để cho anh cảm thấy dụng tâm của anh không hề lãng phí.

Áo khoác đen lửng, cùng màu với quần, màu xám, nơ bướm cài áo, lại phối hợp đôi vớ đen trắng, cô cho rằng vừa thanh lịch, vừa tao nhã tương xứng với bạn trai, còn có ai dám nói bọn họ không xứng? Ha ha ha ha......

Phải ra khỏi cửa hù chết người yêu của cô nha!

Ai thèm để ý đến, kẻ kia ghét bỏ thân phận Nhật tịch của cô- Nữ quản gia kia. Hay cùng cô tỏ thái độ phớt lờ ánh mắt, ghét bỏ cô sao, chỉ vì huyết thống không thuần khiết......

Nữ quái hay dong dài này, đều không thể quấy nhiễu cuộc sống vui vẻ và tràn trề quyết tâm của cô.

Thời tiết càng ngày càng lạnh,thời gian nghỉ đông nhanh đến.

Trên đường người qua lại rất ít, rất nhiều học sinh đang chuẩn bị bài thi cuối kỳ.

Nhưng đối với thành tích tốt đẹp, tư chất thông minh lại được nuôi dưỡng tốt mà nói, như vậy mới dễ đi hẹn hò, có thể quang minh chính đại đi ngoài đường, cũng sẽ không có dư thừa ánh mắt quấy rầy. Cho nên Tư Đồ Tĩnh cùng Hồng Diệp liền như bình thường việc các đôi yêu nhau hay làm nhất, nhưng bọn họ còn chưa từng thử qua chuyện hẹn hò

Ăn cơm, đi dạo phố, xem phim, ngồi trên tòa nhà cao chọc trời.

Các điều này rất nhiều người đều đã làm, nhưng thân là hội trưởng hội học sinh luôn được mọi người chú ý, Tư Đồ Tĩnh chưa từng cùng bạn gái làm việc này.

Ít đến nơi công cộng, sẽ giảm bớt việc đụng độ các học sinh trong trường, tỷ lệ bị bại lộ việc hai người quen tự nhiên sẽ rất ít.

Với anh mà nói, đây là điều đương nhiên; nhưng đối với cô gái bên cạnh mà nói, như vậy việc yêu nhau mà nói thật sự là nhàm chán tới cực điểm.

Dĩ vãng, tình cảm lưu luyến luôn ở trên giường, khuyết thiếu tâm linh câu thông, anh cũng không thật sự quan tâm đến, cho nên thời gian trôi đi đặc biệt mau.

Tâm linh tương giao anh thấy không cần thiết, luôn bĩu môi, nói cho đối phương biết, "Phải đi thì đi đi."

Anh không hề đặt đàn bà vào trong đáy mắt, lại lạnh lùng tuyệt tình như vậy; nhưng anh vẫn chưa bao giờ có cảm giác mình đã phạm sai lầm.

Bây giờ suy nghĩ lại một chút, có thể anh đã thật sự rất ích kỷ, cũng không hề quan tâm nhiều, rất thờ ơ? Khó trách những cô gái kia không một chút nguyện ý lưu lại, suy nghĩ về lâu dài, họ tự lựa chọn cách rời đi.

Cho nên anh có thể nào trách cứ ông trời đã cho anh quá mức lạnh nhạt trong việc thổ lộ tình yêu?

Khi ở cùng Hồng Diệp, anh bị cô đơn thuần cùng kiên trì mà dần thay đổi...... Anh trở nên không chỉ nghĩ cho mình, mà cẩn thận hơn, luôn nghĩ đến mọi khả năng tạo không gian ấm áp, hoàn thành giấc mộng tình yêu lãng mạn của cô......

Ít nhất, bọn họ bây giờ có thể như nhưng đôi lứa bình thường hẹn hò, hai người ở chung đa số luôn ở trên giường, trên xe hay trong không gian riêng.

Anh nghĩ đến việc cô luôn hy sinh vì mình, giữa lông mày bị lây ưu sầu.

Mỗi ngày, đối mặt tin đồn trong trường học cùng công việc của hội học sinh, anh bận đến tối mày tối mặt không hề để ý tới bên cạnh xem ra khuôn mặt nhỏ nhắn không hề vui vẻ gì, trong lòng anh cảm thấy áy náy cùng đau lòng.

Đã từng, cô đã từng rất vui vẻ hồn nhiên! Anh còn nhớ rõ trước khi yêu mình khuôn mặt nhỏ nhắn của cô rất vui tươi lạc quan......

Hỏi cô vì sao, cô lại không giống như lúc đầu luôn thẳng thắn, cô luôn nói không có gì.

Đối với việc tiểu giai nhân đem tâm sự để ở trong lòng, lòng anh thực sầu lo, mới chở cô đi ra ngoài, muốn cô tươi cười nhiều hơn và mất đi vẻ u sầu giữa đôi lông mày.

"Còn muốn đi nơi nào?" Đứng ở đầu đường, bên cạnh cô bạn gái bất động, anh đột nhiên cũng mất đi phương hướng.

Hồng Diệp không nói chuyện, thất thần đứng ở trước quầy kem, không nhúc nhích.

Cô đột nhiên nhớ tới một việc!

Ngày hôm qua, cô đã đồng ý với mẹ kỳ nghỉ đông sẽ quay về Nhật Bản một chuyến, để cha mẹ cùng người thân trông cô, nếu không bà nội sẽ xử lý mọi việc ở Đài Loan, không trở về nhà cô lại càng khó xử hơn.

Nhưng cô lại luyến tiếc rời đi khỏi chàng trai bên cạnh......

“Em đang có ý nghĩ gì vậy." Ở bên cạnh cô Tư Đồ Tĩnh nói nhỏ, tiếng nói trầm thấp tao nhã phảng phất lay động cô khỏi trầm tư.

Hồng Diệp ngẩng đầu, nhìn người yêu âu yếm, nở nụ cười." Em đang suy nghĩ là nên ăn một cây, hay là hai cây......" Vươn ngón tay ra, cô chỉ vào hàng kem trước mặt.

"Vậy thì rất đơn giản." Tư Đồ Tĩnh không trách, nhanh chóng trả lời.

Mua hai cây, lại là hai loại khác nhau, mặc kệ cô ăn hết hay không, anh cũng sẽ giúp cô giải quyết cây kem còn lại, không cần lo lắng.

Hai người ngồi trên ghế, chia sẻ hương vị tuyệt diệu của kem.

"Còn muốn đi nơi nào?" Nhìn cô gái nhỏ liếm xong một ngụm kem cuối cùng, anh cầm lấy khăn giấy thay cô lau miệng, đáy mắt tràn ngập sủng nịch.

"Đương nhiên là xem phim. Chúng ta không phải theo như kế hoạch, hôm nay muốn đi sớm xem sao!" Hồng Diệp cười thật ngọt ngào, tham lam nhìn anh, coi như muốn đem anh thu hết vào đáy mắt. Cô gắt gao ôm chặt cánh tay bạn trai, chạm đến bàn tay to ấm áp của anh.

Cô quyết định! Cô phải đi sớm về sớm, không kinh động tới người yêu, tham dự lễ hội của nhà Tá Đằng, sẽ sớm quay về. Dù sao chỉ cần bà nội gặp cô là được......

Hiện tại cô cùng A Tĩnh cảm tình khăng khít, muốn cô buông tay anh về Nhật Bản qua kỳ nghỉ đông? Đó là việc không có khả năng, đừng ngốc thế.

Không chỉ có hôm nay, ngày mai, cô đều phải cùng anh ở cạnh nhau, mỗi ngày đều phải hạnh phúc như vậy mới được!

=== ====== ====== ====

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio