Nguy Hiểm Cự Ly

sát thủ vs hacker, 60 câu hỏi tuyệt đối bí mật

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

- Xin hỏi tên của ngài?

Vu Tử Thạc và Giang Hằng (cùng thốt lên): Quá mức rồi.

Neal: Ách ~~ đề tiếp theo.

- Tuổi tác là?

Vu Tử Thạc: tuổi (chớp mắt) không giống sao?

Giang Hằng: tuổi.

- Giới tính là?

Vu Tử Thạc: Tác giả, cô nhìn không ra sao?

Giang Hằng: Đây là vấn đề vô vị gì đây?

Neal (lặng lẽ đánh dấu vào ô ‘nam’): Ậy, cái này, đừng để tâm, là trình tự, trình tự mà hiểu chứ!

- Xin hỏi tính cách của ngài đây thế nào?

Vu Tử Thạc: Hoàn mỹ không khuyết điểm.

Giang Hằng (vẻ mặt nghiêm chỉnh sửa chữa): Anh ta là người rất tự đại.

Vu Tử Thạc: Kẻ cuồng khống chế như anh còn dám nói tôi sao!

Giang Hằng: Anh dám nói ‘hoàn mỹ không khuyết điểm’ mới khiến tôi chấn động.

- Tính cách của đối phương?

Vu Tử Thạc: Cuồng khống chế, thần thần bí bí, lén lén lút lút, đổi lại người khác tuyệt đối cảm thấy anh ta là quái thai.

Giang Hằng: Cảm giác tự đại rất lớn, cho rằng khoác bộ da cừu thì sẽ không còn là sói.

- Hai người gặp nhau lúc nào? Ở đâu?

Vu Tử Thạc: Để tôi tính xem, bốn năm trước, khách sạn, sáu năm trước, tòa nhà Empire State, mười lăm năm trước, nhà họ Đường.

Giang Hằng: Quá phức tạp rồi.

- Ấn tượng đầu tiên đối với đối phương?

Vu Tử Thạc: Muốn cho anh ta một viên đạn.

Giang Hằng: Muốn xé nát nụ cười của anh ta.

- Thích điểm nào của đối phương?

Vu Tử Thạc: Kiên nhẫn nghị lực, hơn nữa anh ta rất có tài hoa.

Giang Hằng (nghĩ một lúc): Độc lập, bướng bỉnh.

- Ghét điểm nào của đối phương?

Vu Tử Thạc: Quá nhiều, chẳng hạn, anh ta là người có tiền.

Giang Hằng: Tôi thích tôi làm, luôn khiến bạn đau đầu.

- Ngài cảm thấy bản thân và đối phương có hợp nhau không?

Giang Hằng: Rất được.

Vu Tử Thạc: Không, trừ khi tôi điên rồi.

Giang Hằng: Vu Tử Thạc, đây là phỏng vấn!

Vu Tử Thạc (nhíu mày): Cho nên sao?

Giang Hằng: Thỉnh thoảng giả tạo cũng tất yếu.

Neal: (Lau mồ hôi) Các anh đùa tôi hả?

- Ngài xưng hô đối phương thế nào?

Vu Tử Thạc: Giang Hằng.

Giang Hằng: Tử Thạc.

Vu Tử Thạc: …

Giang Hằng: Anh có ý kiến gì?

Vu Tử Thạc: Anh đột nhiên gọi tên tôi!

Giang Hằng: Cho nên?

Vu Tử Thạc: (Không cao hứng nhắm mắt lại) Trở về anh liền biết.

- Ngài hy vọng được đối phương xưng hô thế nào?

Vu Tử Thạc: Tại sao tôi cảm thấy đề mục hỏi này rất kỳ quái!

Giang Hằng: (Cười rồi cười, không nói gì.)

Neal: Giang thiếu gia, ngài vừa mới YY sao?

Giang Hằng (ánh mắt chuyển sang Neal): Cô muốn biết?

Vu Tử Thạc (rút súng ra nhắm vào Neal): Cô không cần để tâm đến anh ta.

Neal: Nhưng mà… người ta rất hiếu kỳ mà (mặt làm nũng)

Vu Tử Thạc: (Mỉm cười mở khóa an toàn)

Neal: Tôi sai rồi!!! Vấn đề tiếp theo!!!

- Nếu lấy động vật để ví von, ngài cảm thấy đối phương là?

Giang Hằng: Con báo.

Vu Tử Thạc: Chim ưng.

- Nếu cần tặng quà cho đối phương, ngài sẽ tặng?

Giang Hằng: Xe hoặc nhà. (Trên thực tế đã từng tặng)

Vu Tử Thạc: Hoa đi. (Trên thực tế cũng thật sự từng tặng)

- Vậy bản thân ngài muốn món quà gì?

Giang Hằng & Vu Tử Thạc (Lại lần nữa cùng thốt lên): Bản thân anh ta.

- Bình thường lúc nào sẽ bất mãn với đối phương?

Giang Hằng: Khi anh ta không nghe lời.

Vu Tử Thạc: Khi anh ta luôn muốn người khác nghe lời anh ta.

- Quan hệ của các anh đạt tới trình độ nào rồi?

Giang Hằng: Tình lữ.

Vu Tử Thạc (cười lạnh): Vậy sao?

Giang Hằng (màu mắt tối đi): Không phải sao?

Vu Tử Thạc (nhún vai): Hình như là đúng.

- Là do bên nào bày tỏ trước?

Vu Tử Thạc: Là anh ta.

Giang Hằng: Là tôi.

Vu Tử Thạc (nhíu mày): Sao anh không phủ nhận một chút?

Giang Hằng: Anh hy vọng tôi phủ nhận sao?

Vu Tử Thạc: Tôi chỉ cảm thấy như vậy sẽ thú vị hơn…

- Ngài thích đối phương bao nhiêu?

Giang Hằng: Không thể hình dung, anh ta giống như điểm yếu của tôi, khiến tôi mất đi nguyên tắc.

Vu Tử Thạc: Tôi có thể chết vì anh ta.

- Vậy thì, ngài yêu đối phương chứ?

Giang Hằng: Không yêu.

Vu Tử Thạc: Không nghe thấy.

Giang Hằng: Là anh nói phủ nhận một chút sẽ thú vị hơn.

Vu Tử Thạc (nhún vai): Không nhớ.

Neal (lầm bầm): … Khó hầu hạ quá đi.

Giang Hằng: Rất có đồng cảm.

- Đối phương nói gì sẽ khiến anh cảm thấy bế tắc?

Giang Hằng: (Biểu tình trở nên có chút ai oán) Chỉ cần là chuyện anh ta quyết định thì đều khiến tôi cảm thấy bế tắc.

Vu Tử Thạc: Khi anh ta bế tắc tôi cũng sẽ cảm thấy bế tắc.

Neal: Hai người các anh muốn phá đám nhau đi?

- Nếu cảm thấy nghi ngờ đối phương thay lòng, anh sẽ làm gì?

Giang Hằng: Đánh gãy chân anh ta.

Vu Tử Thạc: Cho anh ta một viên đạn.

Giang Hằng: (Vẻ mặt sao anh có thể) Tôi chỉ đánh gãy chân anh!

Vu Tử Thạc: (Phất tay xin lỗi) Tôi lại không nói là bắn đạn ở đâu.

Neal: (Lau mồ hôi) Nhà sản xuất điên rồi hả, cư nhiên để tôi tới phỏng vấn loại phần tử bạo lực nguy hiểm này!

- Có thể tha thứ cho đối phương thay lòng không?

Giang Hằng: Trừ khi tôi chết.

Vu Tử Thạc: Hai chữ tha thứ này viết thế nào? Ai tới giúp tôi tra từ điển đi?

- Nếu khi hẹn mà đối phương đến trễ trên một tiếng thì sao?

Vu Tử Thạc: Tôi sẽ không tức giận.

Giang Hằng: Vì anh ta là người thường xuyên đến trễ.

- Biểu tình gợi cảm nhất của đối phương là ở đâu?

Giang Hằng & Vu Tử Thạc: Trên giường.

Neal: … Đáp án rất thống nhất.

- Khi làm chuyện gì thì cảm thấy hạnh phúc nhất?

Giang Hằng & Vu Tử Thạc: Yêu.

Neal: (Nhăn mày) Tôi không hỏi đề số .

Vu Tử Thạc: Chúng tôi không đáp vấn đề đó, làm phiền tác giả nhìn lại đề mục lần nữa đi.

Neal: … (Mặt đỏ bừng lập tức) (Làm yêu: tức là làm tình)

- Từng cãi nhau chứ?

Vu Tử Thạc: (Gương mặt hòa hảo) Chúng tôi đều là người theo chủ nghĩa hòa bình.

Giang Hằng: (Hơi có chút chột dạ) Đúng.

Neal: (Lật tiểu thuyết ra) Vậy sao?

Vu Tử Thạc: (Tùy ý cầm súng lên)

Neal: Được rồi, anh là người theo chủ nghĩa hòa bình… (Trong đầu: Tôi chết mới tin.)

- Phương thức biểu hiện tình yêu của ngài là?

Giang Hằng: Đau anh ta. (Đau: Có nghĩa là thương yêu)

Vu Tử Thạc: Anh từngđau tôi sao?

Giang Hằng: (Nhìn trần nhà) Tối qua anh không phải nói ‘đau’ sao? (Đau: Đau nhức)

Vu Tử Thạc: Câm miệng!

Neal:… Hình như tôi không cẩn thận biết chuyện gì rồi.

- Ngài cảm thấy loại hoa nào thích hợp với đối phương?

Vu Tử Thạc: Hoa cúc trắng. (Ngôn ngữ loài hoa: Tự kỷ)

Giang Hằng: Hoa thiên điểu. (Ngôn ngữ loài hoa: Công tử đa tình)

Neal:… Vậy cũng được? Các anh xác định không phải là nhân lúc này để công kích lẫn nhau?

- Giữa hai người có chuyện gì che giấu nhau không?

Vu Tử Thạc: Nói tới cái này liền muốn đập anh ta.

Giang Hằng: Anh còn có mặt mũi nói vậy.

Neal: Này này này, bình tĩnh chút đi hai người!

- Cảm giác tự ti của ngài tới từ đâu?

Giang Hằng: Tự ti? (Vẻ mặt không hiểu)

Vu Tử Thạc: Làm phiền giúp tôi lấy từ điển ra chút đi.

- Quan hệ của hai người là công khai hay bí mật?

Giang Hằng: Anh thích công khai hay bí mật?

Vu Tử Thạc: Đương nhiên là công khai… đợi đã, anh đi đâu?

Giang Hằng: (Mặt nhàn định) Gởi một bức email tới người dùng máy tính và di động trên toàn cầu.

Vu Tử Thạc: (Ngây ra một lúc) Anh trở lại cho tôi! Là công khai! Không phải tuyên truyền!

Neal: Anh ta đã đi xa rồi…

- Xin hỏi ngài là bên công, hay là bên thụ?

Neal: Cái này tôi biết! (Giành đáp) Là hỗ công!!

Giang Hằng: Cảm ơn cô đã thay tôi đáp vấn đề lúng túng này. Chỉ cần tôi làm rồi anh ta tuyệt đối sẽ tìm cơ hội bổ sung lại, một chút thiệt cũng không thể chịu.

Vu Tử Thạc: Chính như anh ta nói. (Nhếch khóe môi) Tên quỷ nhỏ nhen, nhiều một lần cũng không chịu.

- Địa điểm H lần đầu?

Giang Hằng: Quán rượu.

Vu Tử Thạc: (Chậm rãi gật đầu) Hiện trường còn có một thi thể.

Giang Hằng: (Sắc mặt âm trầm) Đừng nhắc nữa.

- Cảm giác lúc đó?

Vu Tử Thạc: (Vẻ mặt vui vẻ) Rất không tồi.

Giang Hằng: (Mang theo bất mãn) Chấn động.

Neal: Giang thiếu gia đó là lần đầu ở mặt dưới đúng không?

Giang Hằng: (Cứng mặt lại) Vấn đề của cô quá nhiều rồi, bản thảo trong máy tính còn muốn giữ không?

Neal: Tôi sai rồi!!! Vấn đề tiếp theo!!!

- Bộ dáng của đối phương lúc đó?

Vu Tử Thạc: (Cảm khái) Mê người, rất mê người.

Giang Hằng: Gợi cảm.

Neal: (Nhào đầu đi lau máu mũi)

- Câu đầu tiên của ngài vào sáng sớm sau đêm đầu là?

Giang Hằng: (Rất nhiều dấu chấm lửng)

Vu Tử Thạc: (Vẻ mặt chột dạ)

Neal: Các anh đang làm gì vậy?

Giang Hằng: Anh ta chạy, tới nhà của quái tặc nào đó ăn cơm sáng.

Vu Tử Thạc: (Bất mãn phản bác) Đây là công việc yêu cầu!

Giang Hằng: (Tức) Công việc gì yêu cầu anh đi cọ ăn cọ uống hả?

- Số lần H mỗi tuần?

Vu Tử Thạc: (Một đống lớn dấu chấm lửng)

Giang Hằng: (Trạng thái trầm mặc)

Vu Tử Thạc: Nói chút gì đi chứ, tôi không giỏi đếm số.

Giang Hằng: Tôi không phải đang đếm sao?

Vu Tử Thạc: (Hơi ngây người) Có nhiều như thế sao?

Neal: (Che mũi gầm lên với nhân viên công tác) Túi máu! Cho tôi túi máu!

- Dưới tình huống cảm thấy lý tưởng nhất, mỗi tuần mấy lần?

Giang Hằng: Đã rất lý tưởng rồi.

Vu Tử Thạc: Anh sớm muộn cũng có một ngày sẽ tin tẫn nhân vong.

Neal: (Vẻ mặt phỉ nhổ) Các anh đều sẽ vậy.

- Vậy thì, H như thế nào?

Giang Hằng: Mỗi lần cảm giác đều khác biệt, đúng không?

Vu Tử Thạc: Quả thật, khi làm đều cảm thấy không thể nào tốt hơn thế này nữa, nhưng lần sau khi làm vẫn có suy nghĩ này.

- Nơi mẫn cảm nhất của đối phương?

Giang Hằng: Xương quai xanh.

Vu Tử Thạc: Cổ.

- Nơi mẫn cảm nhất của bản thân?

Giang Hằng: Cổ.

Vu Tử Thạc: Lỗ tai.

Giang Hằng: (Ánh mắt đột nhiên trở nên sâu thẳm)

Vu Tử Thạc: (Nhìn sang Giang Hằng) Tôi không muốn biết anh đang nghĩ gì.

- Dùng một câu nói hình dung đối phương khi H?

Giang Hằng: Không thể lơ là, bất cứ lúc nào cũng có thể bị phản công.

Vu Tử Thạc: Rất nhiệt tình, chẳng qua có lẽ anh ta vẫn thích dịu dàng một chút. (Ngữ khí châm chích)

- Thẳng thắn mà nói, ngài thích H không?

Giang Hằng: Thích.

Vu Tử Thạc: Như trên.

- Nơi H trong tình huống bình thường?

Giang Hằng: Không cố định.

Vu Tử Thạc: Nếu muốn làm thì bất cứ chỗ nào cũng được.

- Địa điểm H mà ngài muốn thử?

Giang Hằng: Còn có chỗ nào chưa từng làm qua sao?

Vu Tử Thạc: Phòng ngủ, hành lang, phòng khách, sô pha, nhà bếp, phòng tắm, trong xe… đều làm qua rồi đi?

Giang Hằng: Trừ nóc nhà.

Vu Tử Thạc: (Tức giận trừng) Tôi không chơi cái này cùng anh!

- Tắm trước hay sau khi H?

Giang Hằng: (Nhớ lại một chút) Sẽ trực tiếp làm luôn.

Vu Tử Thạc: Nhìn thấy thân thể xích lõa của anh ta không có phản ứng là chuyện thật khó.

Giang Hằng: Đồng ý.

- Khi H có hẹn gì không?

Vu Tử Thạc: Cái này cần hẹn gì? Trừ một người một lần ra.

Giang Hằng: Đúng như anh ta nói.

- Ngài có từng phát sinh quan hệ với người nào khác ngoài người yêu không?

Giang Hằng: (Trầm mặc)

Vu Tử Thạc: (Trầm mặc)

Neal: Các anh đều trầm mặc thì đề mục không thể tự động nhảy xuống đề tiếp được đâu.

Giang Hằng: Tác giả, cô không biết loại đề mục này ai trả lời trước thì người đó chết trước sao?

Vu Tử Thạc: Tôi không muốn lĩnh giáo bộ dáng phát hỏa của ai kia.

Neal: Các anh như vậy tôi sẽ rất khó xử.

Vu Tử Thạc: (Phủi tay) Tôi bất kể.

Giang Hằng: (Lấy máy tính ra) Vậy chỉ đành để tôi lo.

Neal: Tôi sai rồi!!! Bản thảo là vô tội xin anh bỏ qua cho nó!!!!

- Đối với cách nghĩ [Nếu không có được tâm, ít nhất cũng phải có được nhục thể], ngài có thái độ tán đồng, hay là phản đối?

Giang Hằng: Không tán đồng.

Vu Tử Thạc: Như vậy còn có ý nghĩa gì chứ.

- Nếu đối phương bị bạo đồ cưỡng gian, ngài sẽ làm thế nào?

Giang Hằng: (Nhướng mày) Chuyện có tỷ lệ phát sinh thấp như thế không cần lấy ra để hỏi.

Vu Tử Thạc: (Cười lạnh) Cô cảm thấy có thể không?

- Trước khi H ngài sẽ cảm thấy áy náy sao? Hay là sau đó?

Giang Hằng: Sẽ không.

Vu Tử Thạc: Kỳ thật có một chút.

Neal: Thật sao thật sao? (Vẻ mặt hưng phấn) Là trước hay là sau?

Vu Tử Thạc: Nếu tôi làm quá mạnh bạo khiến anh ta hôm sau bị khó chịu.

Neal:… Hiểu rồi!

- Nếu bạn tốt nói với ngài [Tôi rất cô đơn, cho nên chỉ có tối nay, xin…] và yêu cầu H, ngài sẽ?

Giang Hằng: Tôi không có bạn tốt như thế, ngược lại anh ta rất có khả năng.

Vu Tử Thạc: Nếu anh đã nói vậy, lần sau tôi có thể thử không cự tuyệt.

Giang Hằng: Anh dám?

Vu Tử Thạc: Không dám a, cho nên chỉ là nói thôi mà.

- Ngài cảm thấy bản thân rất sở trường H sao?

Giang Hằng: Cũng được.

Vu Tử Thạc: Ừm.

Neal: Từ ‘ừm’ này ý vị rất sau đó.

Giang Hằng: (Nhíu mày) Vấn đề này có thể kết thúc rồi.

- Vậy đối phương thì sao?

Vu Tử Thạc: Tôi cảm thấy rất tốt.

Giang Hằng: Ừm.

Neal: Hiện tại đến phiên anh ‘ừm’ rồi? Đề tiếp theo…

Vu Tử Thạc: (Nhíu mày) Đợi đã, anh giải thích cho tôi một chút xem từ ‘ừm’ này có ý nghĩ gì?

Giang Hằng: Đối với một người kinh nghiệm phong phú, tôi không có gì để nói.

Vu Tử Thạc: Anh đã nói rất đủ rồi. (Trên trán phọt ra một dấu thập)

- Ngài cảm thấy H cùng người khác ngoài người yêu cũng có thể sao?

Vu Tử Thạc: Cũng được đi.

Giang Hằng: (Trừng) Đương nhiên không thể!

Vu Tử Thạc: (Nhún vai) Hiện tại đương nhiên là không thể rồi.

- Ngài có hứng thú với SM không?

Giang Hằng: Không có.

Vu Tử Thạc: Rất mừng vì anh ta có tâm lý khỏe mạnh như vậy.

Neal: Thạc gia hình như ngài không có đáp thẳng vấn đề của tôi thì phải.

Vu Tử Thạc: Nói sao nhỉ, tôi cho rằng chuyện chúng tôi làm kích thích hơn SM nhiều, cho nên hà tất phải nhờ vào những món đồ đó chứ.

- Anh có cái nhìn thế nào đối với cưỡng gian?

Giang Hằng: Không có cách nhìn gì.

Vu Tử Thạc: Luôn sẽ có chuyện như vậy xảy ra.

Neal: Tôi không phải đang hỏi hiện tượng xã hội mà! Các anh đột nhiên bắt đầu nghiêm túc đáp vấn đề như thế khiến tôi chợt thấy sợ hãi a!

Giang Hằng: Cảm thấy là chuyện không có ý nghĩa gì lớn.

Vu Tử Thạc: Lưỡng tình tương duyệt vẫn thú vị hơn đi.

- Đối phương hiện tại phù hợp với lý tưởng của ngài chưa?

Giang Hằng: Không liên quan đến lý tưởng, tôi yêu con người anh ta.

Vu Tử Thạc: Tôi không biết lý tưởng là thứ gì, nhưng nếu bảo tôi tìm một người để yêu, thì chính là anh ta.

- Xin nói một câu với người yêu.

Giang Hằng: (Trầm mặc)

Vu Tử Thạc: (Trầm mặc)

Neal: Xin nhờ! Nói một câu khó vậy sao?

Giang Hằng: Vu Tử Thạc.

Vu Tử Thạc: Hửm?

Giang Hằng: Ngày mai anh rửa chén.

Vu Tử Thạc: (Mặt không vui) Tại sao không phải là anh?

Giang Hằng: Hôm nay chính là tôi rửa.

Vu Tử Thạc: Tôi bất kể.

Giang Hằng: (Sải một tay ra)

Neal: (Đổ mồ hôi) Quá khó hầu hạ đi. Hiện tại tôi biết tại sao anh muốn trầm mặc rồi.

Giang Hằng: Nhưng tôi vẫn thích anh ta.

Vu Tử Thạc: (Gãi đầu cười cười) Được thôi, ngày mai tôi rửa chén.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio