Dù Wasser có dùng thôi miên cũng đừng hòng khiến bọn họ cho rằng hắn ta chính là Cố Vấn Thành!
Nhưng suy nghĩ này vừa mới thoáng qua trong đầu bọn họ đã cảm thấy sai sai.
Thôi miên, dù có khiến bọn họ cho rằng người này chính là Cố Vấn Thành, nhưng mấy động tác nhỏ của Wasser sẽ hoàn toàn giống với Cố Vấn Thành sao?
Thậm chí nếu xem hắn ta như là Cố Vấn Thành, từng động tác nhỏ nhặt lúc ẩn lúc hiện kia khiến bọn họ không thể nào ngó lơ cảm giác quen thuộc được.
Bọn họ không biết đây có phải là tác dụng của thôi miên không. Tế Du và Lăng Niên thở hồng hộc, hai người nghĩ tới khả năng nào đó, đoạn nhìn chằm chằm Wasser.
Không thể tin được, khó mà tin nổi, đủ loại cảm xúc thoáng qua trong lòng, cuối cùng đều biến thành ánh nhìn rực lửa đăm đăm vào Wasser.
Cảm xúc khi thừa nhận một thân phận khác của mình ngay trước mặt bạn trai với trước mặt đồng đội hoàn toàn khác nhau.
Lý Tấu Tinh cảm giác tay mình bị Cố Vấn Thành siết chặt. Đối phương thể hiện chẳng có gì to tát, một tay nắm lấy tay anh, tay còn lại đưa lên trên chạm vào mặt nạ.
Mọi người dần dần yên lặng theo động tác của hắn.
Bộ dáng chân thực của Wasser, cái này thật sự khiến người ta tò mò.
Từng đôi mắt dõi theo hắn. Thân là tên cướp vũ trụ nổi danh đã kinh qua bao nhiêu sóng gió, lúc đặt tay lên mặt nạ Wasser thế mà lại do dự.
Lý Tấu Tinh nhìn hắn chần chờ, cùng lúc đó, Tế Du và Lăng Niên cũng nhạy bén xác nhận suy đoán của mình từ hành động này của hắn.
"..." Vẻ mặt bọn họ phức tạp, nhất thời không biết nên dùng tâm trạng gì đối mặt với tình cảnh này. Những ký ức liên quan tới Wasse trở nên đặc biệt kịch tính, đắng cay ngọt bùi cuối cùng ngưng tụ thành hai chữ, "Vấn Thành."
Hai chữ này như ngọn núi cao đè trên người Wasser, lòng tên trộm tiêu sái ác nghiệt rối bời, tay không ngừng nhấc lên rồi thả xuống.
Hi Nam và Swarin khiếp sợ nhìn bọn họ, lại khiếp sợ quay đầu nhìn Wasser.
Không dám tin, "Ngay cả các cậu cũng bị thôi miên ư?!"
Nhưng vẻ mặt Lăng Niên, Tế Du không giống như đùa giỡn. Tế Du cười khổ một tiếng, nhẹ nhàng lắc lắc đầu với hai người họ.
"Wasser, sao Wasser có thể là Vấn Thành chứ?" Hi Nam hoảng quá không biết làm sao, quay về phía Lý Tấu Tinh cầu viện, "Tấu Tinh, Wasser không phải Cố Vấn Thành, đúng không? Hai người bọn họ chỉ nhận lầm người, hoặc là bị thôi miên thôi, phải không?"
Sao Wasser có thể là Cố Vấn Thành chứ!
Tuyệt đối không phải là Cố Vấn Thành... Hắn còn vừa mắng Wasser là tên già, là ông chú biếи ŧɦái, còn bảo hắn tới sờ mình!
Nếu như hắn ta thật sự là Vấn Thành... Vậy Vấn Thành phải đau lòng biết cỡ nào chứ? Chính hắn phải nhận bao nhiêu trận đòn đây?
Bầu không khí lặng im bao trùm, thái độ này của Hi Nam khiến người ta hiểu lầm, lòng Wasser nặng nề.
Lý Tấu Tinh mở miệng vào ngay lúc này, đặc biệt nghiêm túc, cho nửa kia sức mạnh vô hạn, "Đúng vậy."
Hai chữ vang vọng.
Anh lên tiếng phá vỡ bầu không khí trì trệ. Wasser hít sâu một hơi, đôi tay thon dài nâng phần dưới mặt nạ, giọng điệu khôi phục sự mạnh mẽ và tự tin thuộc về Wasser, "Có tò mò về gương mặt dưới chiếc mặt nạ này của tôi không?"
Tư thái là dáng vẻ ung dung của Wasser, nhưng giọng lại là giọng của Cố Vấn Thành.
Giống hệt giọng điệu và thói quen nói chuyện của Cố Vấn Thành.
Ám chỉ này đã đủ rõ ràng.
Đội Mộng Chi khẩn trương nắm chặt tay, trịnh trọng gật đầu.
Mặt nạ Wasser nhích lên trên một chút, thời gian như chậm lại, mãi đến khi cằm và bờ môi hắn lộ ra.
Ý cười còn vương nơi bờ môi, dáng môi xinh đẹp đầy đặn, đường cong khóe môi cũng là hình dáng mà các đồng đội cực kỳ quen thuộc.
Đến lượt các đồng đội hít sâu một hơi.
Là Cố Vấn Thành.
Không thể nghi ngờ gì nữa, nụ cười này cảm giác này, chắc chắn là Cố Vấn Thành.
Chẳng có cảm giác xa lạ nào cả, tuyệt đối không phải thôi miên.
Tên già Wasser biếи ŧɦái thế mà lại là đồng đội cùng tuổi Cố Vấn Thành của bọn họ.
Dù Lăng Niên và Tế Du đã có suy đoán trong lòng cũng bị sốc đến độ không nói thành lời.
Người dân đế quốc vốn có tâm lý sùng bái kẻ mạnh, trong lòng mỗi người đều cất giấu chủ nghĩa anh hùng, với đám thiếu niên này mà nói Wasser vĩnh viễn là sự tồn tại khác biệt.
Bởi vì hắn ta mạnh, bởi vì sự tự do của gã, bởi vì hắn đối xử đặc biệt với Tấu Tinh.
Đồng bọn nhỏ là người bọn họ đã từng thần tượng, là kẻ mạnh nổi danh có một không hai. Bọn họ cùng Cố Vấn Thành sớm chiều chung đụng, cùng kẻ mạnh này cãi nhau cười đùa, còn trêu chọc quan hệ của hắn và Tấu Tinh ——
Mặt của mấy mẩu đáng yêu của đội Mộng Chi cứ như bảng pha màu, biến đổi đủ mọi màu sắc, ánh mắt nhìn Wasser ngày càng kỳ lạ, vừa có mong muốn muốn đi lên đánh hắn một trận, vừa kinh sợ không thể tin được đây thật sự là đồng đội của mình.
Wasser, đó là Wasser đó.
A!
Bọn họ biết rồi, nhất định là Cố Vấn Thành giả làm Wasser phối hợp với Lý Tấu Tinh đùa giỡn bọn họ, Cố Vấn Thành nhất định đang giả làm Wasser!
Nói như vậy cũng cực kỳ có lý... Cái quần què.
Vẻ mặt đội Mộng Chi tan vỡ, nhăn nhăn nhó nhó.
Lý Tấu Tinh thấy rõ biểu cảm của bọn họ, choáng váng, chưa ai hoàn hồn lại.
"Tuổi Wasser không phải là tuổi," Swarin cố bình tĩnh lại, chỉ sợ đây thật sự trò đùa mà Cố Vấn Thành với Lý Tấu Tinh bày ra để chơi khăm bọn họ, "Hắn ta đã sớm thành danh từ hai mươi năm trước."
"Đúng vậy đúng vậy," Hi Nam không ngừng gật đầu, vẫn còn khiếp sợ không dứt nổi tầm mắt đang săm soi Wasser, "Đúng vậy, Vấn Thành bao nhiêu tuổi, Wasser bao nhiêu tuổi chứ!"
Giọng bọn họ truyền vào trong tai Lý Tấu Tinh và Wasser, lúc này Lý Tấu Tinh mới phát hiện mình tiếp thu sự thật Wasser chính là Cố Vấn Thành quá nhanh.
Vì để cho bạn trai luôn thích suy diễn lung tung của mình tin tưởng vào kỹ năng che giấu thân phận hoàn mỹ của hắn, cũng tin rằng trước giờ anh chưa từng nhận ra thân phận của hắn.
Lý Tấu Tinh ho khan một tiếng, vội vã chữa cháy, "Quả thực như vậy, danh tiếng Wasser đã lưu truyền rất nhiều năm..."
Wasser không dám động.
Các cậu mở miệng ra là một câu biếи ŧɦái hai câu ông chú, sao hắn có thể thừa nhận mình thật sự là một ông chú chứ?
Nếu nói cho Tấu Tinh biết hắn vì uống NK- nên mới có thể trẻ ra... Nếu như bị đối phương biết tuổi thật của hắn, sao Tấu Tinh có thể chịu yêu đương với một lão già ba mươi tám tuổi chứ.
Là lão già chưa từng yêu bao giờ, một khi bắt đầu thật lòng yêu đương thì sẽ luôn nảy sinh đủ loại chênh lệch và tự ti khó nói.
Vì chênh lệch tuổi tác mà không yên, vì tâm thái không ngang nhau mà không ổn. Chính vì quá quan tâm, Cố Vấn Thành ngược lại trở nên không giống Cố Vấn Thành.
Đối phương còn trẻ, cơ thể còn trẻ trung... Mà hắn tuy trở về thời kỳ thanh xuân nhưng tâm tính cũng đã trưởng thành.
... Hơn nữa lại còn nhỏ như thế.
Xét tuổi thật, đây thật sự là một điểm trừ lớn.
Nhưng nếu nói hắn để ý... Thì cũng không hẳn, hắn chỉ quan tâm Lý Tấu Tinh thấy thế nào.
Càng nghĩ càng cảm thấy mình tuyệt đối không thể bại lộ sự thật trẻ lại.
Mà một khi đã bại lộ mình chính là Wasser, bọn họ nhất định sẽ truy hỏi vấn đề tuổi tác, dưới sự dẫn dắt của các đồng đội, nếu Tấu Tinh lưu ý tới...
Tuyệt đối không được!
Hắn đang miên man suy nghĩ, Lý Tấu Tinh cũng nghĩ đến chuyện lúc trước.
Nếu để cho Cố Vấn Thành biết anh đã sớm nhìn thấu hắn chính là Wasser, xét mạch não và trình độ suy diễn của Cố Vấn Thành sợ là có thể hủy diệt cả thế giới mất.
Cho nên vẫn nên... Mong là đừng bại lộ.
Cố Vấn Thành là phái hành động.
Vừa quyết định tạm thời không bại lộ thì đã lập tức kéo chiếc mặt nạ đang giở được nửa đường trở lại, đúng lúc Weiss kiểm tra xong thi thể đi xuống, không để lại lời nào đã xoay người bỏ chạy dưới ánh nhìn sững sờ của mọi người.
QUAY NGƯỜI BỎ CHẠY.
... Không chạy còn đỡ, đây chắc chắn là Cố Vấn Thành.
Hi Nam và Swarin vốn còn nửa tin nửa ngờ lập tức chắc chắn, tuyệt đối chắc chắn, bọn họ không nhận sai.
Lý Tấu Tinh căn bản không ngờ hắn sẽ làm như vậy, ngu người luôn, trên mặt là vẻ, "Vậy mà cmn cũng được á?"
Các đồng đội cũng không dám tin. Đừng thấy ngoài miệng bọn họ còn nghi ngờ tuổi tác của Wasser, thực tế trong đầu đã tin chín mươi chín phần trăm, chỉ thiếu một câu "Không sao, chẳng cần quan tâm cậu là ai, đều là đồng đội của chúng tôi" nữa thôi. Kết quả cái tên này lại bỏ chạy!
Đệt!
Mặt nạ mới giở được nửa đường, thân phận cũng mới bóc được một nửa đã quay người bỏ chạy!
Nhất định phải đánh một trận! Tuyệt đối không thể nhẫn nhịn! Mẹ nó đây là Wasser đấy, Wasser bỏ chạy ngay trước mặt bọn họ đấy!
Lý Tấu Tinh: "..."
Lăng Niên: "..."
Tế Du: "... Phụt."
Tiếng cười này chính là công tắc, tất cả mọi người bắt đầu cười như điên.
Tinh thần lực khóa bọn họ lại đã biến mất, đối mặt với phương thức hoảng quá mà bỏ chạy này của Wasser, chỉ cần nghĩ tới đây là Cố Vấn Thành, nghĩ đến vẻ mặt của hắn thì lại thấy cười ẻ.
Như Lý Tấu Tinh hình dung, một nhân vật lớn xa tận chân trời hôm sau lại biến thành đồng bọn nhỏ ngu ngốc nghịch bùn với mình, tất cả khoảng cách cực lớn kia tức thì bị khôi hài lấp kín, chẳng chút xa lạ, chính là muốn cười, cực kỳ muốn cười, không nhịn được cười.
"Ôi mẹ ơi Cố Vấn Thành đang làm cái gì đấy?"
"Ha ha ha ha ha chúng ta dọa Wasser bỏ chạy luôn rồi hả ha ha ha?"
"Các cậu còn cười được à? Dọa bé cưng Wasser khóc thì làm sao giờ?"
Trêu chọc quá tàn nhẫn, không được rồi, sao lại thấy buồn cười hơn cơ chứ.
"Mặt nạ đã giở được một nửa," Lý Tấu Tinh cười muốn sái quai hàm, khoác vai đồng bọn nhỏ rồi run rẩy giơ ngón cái lên, "Thật không hổ là Cố Vấn Thành."
Không hổ là nam chính, toàn làm chuyện người thường không làm được.
Cười một hồi thì cảm thấy những vấn đề trước kia cũng chẳng phải chuyện to tát gì.
Bạn trai không hiểu chuyện thì dạy, rồi sẽ có một ngày hiểu ra.
Huống chi Cố Vấn Thành không phải không hiểu chuyện, hắn chỉ là quá yêu mà không coi trọng bản thân mình thôi.
Weiss vừa bước khỏi thang máy đã nghe tiếng cười vang cả tầng lầu, lập tức khẩn trương, phát hiện chỉ có đội Mộng Chi mới thở phào nhẹ nhõm, "Có chuyện tốt gì vậy?"
Đội Mộng Chi khoát khoát tay rồi tiếp tục cười, chẳng nói nổi.
Người trẻ tuổi luôn dồi dào sức sống, Weiss thông cảm, huống chi đây đều là đại công thần. Anh ta vui vẻ nhìn bọn họ, lúc này mới phát hiện không đúng, "Ồ, đồng đội Cố Vấn Thành của các cậu đâu?"
Lời này vừa nói ra đội Mộng Chi lại như bị chọt trúng huyệt cười, cả khách sạn đều vang vọng tiếng cười của bọn họ.
"..." Weiss nhìn đội Mộng Chi như nhìn bệnh nhân tâm thần.
Đội Mộng Chi cười đến độ cơ mặt căng cứng trong ánh nhìn chòng chọc như nhìn người điên này, có trời mới biết bọn họ muốn dừng lại cỡ nào, nhưng cứ như bị chọt trúng huyệt cười vậy, cố mấy cũng không dừng được, cơ mặt đều cứng hết cả lên.
Chỉ cần nghĩ tới Cố Vấn Thành thế mà lại kinh sợ như thế, dùng thân phận Wasser trước giờ chỉ luôn làm màu trước mặt bọn họ làm ra chuyện ngu xuẩn như thế, không được rồi, mẹ nó, ai tới làm bọn họ ngừng cười đi.
Weiss đứng tại chỗ đợi hồi lâu, mãi mới chờ được tiếng cười bọn họ ngừng lại một chút, đang muốn hỏi lại lần nữa Cố Vấn Thành đi đâu vậy thì nghe đầu kia hành lang truyền đến tiếng bước chân. Mười mấy giây sau, Cố Vấn Thành bước ra từ hành lang.
Đôi mắt hắn trong veo, nụ cười bình tĩnh, bước đi không nhanh không chậm, tựa như vừa rồi hắn chẳng có ở đây, chẳng hay biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ đơn thuần là bé cưng Thành Thành không biết gì cả.
Lý Tấu Tinh nhìn hắn như vậy, trong đầu bất giác nhớ tới cảnh tượng lần đầu gặp nhau của bọn họ, đột nhiên sinh ra cảm giác năm tháng thoáng qua.
Lần đầu gặp gỡ là ở quảng trường trung tâm sao Bắc Đẩu, Cố Vấn Thành nắm chắc mọi thứ, bình tĩnh tự tin bước ra từ trong đám người, mang theo khí phách thiếu niên kiêu ngạo cùng đàn ông trưởng thành nhẹ tựa mây gió. Lúc đó suy nghĩ trong lòng anh chính là, không hổ là nam chính.
Mà hiện tại, vẻ mặt và khí chất của Cố Vấn Thành chẳng có gì thay đổi, vẫn cứ đặc biệt chói mắt như thế. Thế nhưng bây giờ suy nghĩ trong lòng Lý Tấu Tinh lại là, thật ngu xuẩn lộ liễu.
Vừa nghĩ như thế anh cũng bật cười.
Nghĩ tới bạn trai mà cười, nụ cười này cũng đủ khiến lòng người xao xuyến.
Giả vờ mình không biết chuyện vừa rồi, không thừa nhận mình chính là Wasser, dáng dấp đàng hoàng trịnh trọng lừa mình dối người này cũng cực kỳ đáng yêu.
Nhìn hắn giả vờ bình tĩnh nhưng thật ra lại rén muốn chết cũng vui lắm.
Trừ anh ra, đội Mộng Chi đều đang cười ẻ.
Cố nhịn chừa lại chút mặt mũi cho Cố Vấn Thành, phải liều mạng khống chế khóe miệng mới có thể ngừng cười được.
Da mặt Cố Vấn Thành thật dày, vô cùng tự nhiên hỏi: "Có gì mà vui thế?"
Trong ánh mắt là một nửa lo lắng một nửa hiếu kỳ, diễn giải hoàn mỹ một đồng đội chẳng biết gì cả.
Các đồng đội liếc nhìn nhau, tập thể đột nhiên thay đổi sắc mặt, im lặng nhìn Cố Vấn Thành.
Lòng Cố Vấn Thành căng thẳng, trên mặt lại bình tĩnh ung dung.
Vẻ mặt khi cười khi khóc của bọn họ khiến Weiss nhìn với vẻ nghi ngờ, cũng bắt đầu hoài nghi bọn họ có phải trúng một loại thuốc kiểu mới nào đó của Trùng Nghiệp hay không, nên thần kinh mới hỗn loạn như vậy.
Lý Tấu Tinh sợ anh ta thật sự báo cáo cái gì mà "Đầu óc đội Mộng Chi ngu đi rồi" nên đặc biệt gõ một hàng chữ xuống quang não, đưa đến trước mặt Weiss cho anh ta xem. Weiss bỗng nhiên tỉnh ngộ, cũng không lo lắng nữa, đoạn chắp hai tay sau lưng, cười híp mắt nhìn đội Mộng Chi với vẻ hóng hớt ngay tại bên trong sào huyệt kẻ địch.
Đây chính là thời điểm tập hợp kỹ năng diễn xuất!
Lăng Niên dùng tinh thần lực khích lệ bọn họ hết lần này đến lần khác, chặn Lý Tấu Tinh với Cố Vấn Thành ngoài kênh của tiểu đội, "Bị Vấn Thành đùa bỡn nhiều lần như vậy, lần này cuối cùng cũng đến phiên chúng ta trở mình."
"Mọi người phấn chấn lên," Tế Du cũng thay đổi, "Chờ đùa bỡn Vấn Thành xong, chúng ta còn phải hố Tấu Tinh nữa."
Cái tốt không học cái xấu thì nhanh, ban đầu mỗi người đội Mộng Chi đều là thiên sứ nhỏ, nhưng bây giờ trên đầu đã mọc ra sừng ác ma.
Bởi vì bọn họ bị đùa giỡn quá nhiều lần. Chỉ nói riêng một tuần huấn luyện tư thế chiến đấu cool ngầu trong thế giới giả lập kia, bọn họ đã bị đùa bỡn phải bày ra rất nhiều tư thế cay mắt, quả thực chính là lịch sử đen tối.
Bọn họ mặc kệ, ỷ vào Wasser chính là Cố Vấn Thành, đồng đội sẽ không tức giận, bọn họ quyết định muốn đùa giỡn trở lại!
Nhân tố tồi tệ do bị Lý Tấu Tinh và Cố Vấn Thành luân phiên đùa bỡn mà tăng cao, lần này, đến phiên bọn họ trả thù lại.
Kỹ năng diễn xuất của đội Mộng Chi bùng nổ, trong lúc Lý Tấu Tinh và Weiss đứng một bên, mắt bọn họ rưng rưng lệ, vô cùng thống khổ xin lỗi Cố Vấn Thành: "Vấn Thành, chúng tôi có lỗi với cậu, Tấu Tinh cậu ấy, Tấu Tinh cậu ấy... Tấu Tinh cậu ấy bị người ta vấy bẩn rồi."
Lý Tấu Tinh: "... ???"
Chơi cái trò gì vậy?
Sao anh lại bị vấy bẩn?
Lý Tấu Tinh nhìn bọn hắn chằm chằm, đội Mộng Chi vội vàng nháy mắt với anh.
Cố Vấn Thành: "... Khụ, chuyện là thế nào..."
Thế mà... Thật sự không nhận ra hắn.
Kỹ thuật che giấu của hắn mạnh như vậy sao?
Không, phải nói là... Vẻ mặt Cố Vấn Thành hơi ghét bỏ, đồng đội của hắn quá ngu ngốc?