Bên phía Bánh Bao Nhỏ nhờ có sự trợ lực của mấy người Quân Minh và Tần Trạch những người ở trong khu an toàn khác bị đánh thức lại bị gọi đi tập họp sớm như vậy mặc dù trong lòng có chút bất mãn nhưng cũng không dám biểu lộ ra mặt đắc tội với Quân Minh, dù sao người ta cũng là người có gia có thế.
Từng tốp từng tốp người cứ như vậy đi về phía khu đất trống nằm ở vị trí xa khu an toàn nhất tập hợp, một bộ mặt mơ màng chưa kịp tỉnh ngủ.
Bên phía Diệp Thanh An, cậu dùng tốc độ nhanh nhất của bản thân đi về phía nơi nghỉ ngơi của những giáo viên khác, camera mini vẫn luôn im lặng bay theo cậu chậm rãi phát sóng tình huống ở trong khu an toàn cho bên ngoài nhìn thấy.
Mặc dù hiện tại là buổi sáng số lượng người xem ở trên tinh võng không còn nhiều như những giờ khác nhưng nếu tính cả tinh tế gồm mấy trăm hành tinh thì lại là một số lượng khổng lồ.
Nhìn thấy hành động quái đản của Diệp Thanh An không ít người cảm thấy vô cùng khó hiểu, nghi ngờ không thôi, không ít người cảm thấy Diệp Thanh An là đang làm loạn, nhưng phần lớn vẫn lựa chọn án binh bất động nhìn xem cậu đang làm gì.
Có lẽ khi chứng kiến được giá trị vũ lực mạnh mẽ của cậu không ít người đã có cái nhìn khác về Omega cũng nguyện ý tin tưởng những gì mà cậu đang làm.
Nhạc Dương Vũ một đường vẫn luôn chạy theo sau Diệp Thanh An nhìn hành động của cậu trong mắt lóe lên tia nghi ngờ.
Cậu ta luôn cảm thấy Diệp Thanh An lần đầu mình gặp mặt và Diệp Thanh An hiện tại luôn có cái gì đó khan khác mà cậu ta không thể nhìn ra được.
Rầm Rầm Rầm!!!
Tiếng đập cửa không ngừng vang lên ở bên ngoài đành thức Vương Uyển đang nghỉ ngơi ở bên trong, đêm qua cô đã phải thức đến rát khuya để nghiên cứu huyết thanh của virus V- đến hiện tại vẫn chưa có kết quả gì, cô hiện tại đang vô cùng kiệt sức không ngờ còn chưa nghỉ ngơi được bao lâu đã có người đến làm phiền, nhịn không được mà trở nên vô cùng cáu gắt.
"Đệt!!! Mới sáng sớm ai rãnh rỗi mà dám đến phiền giấc ngủ của bà đây vậy hả? Có tin bà đây một cước đá chết ngươi hay không?".
Vương Uyển mắt nhắm mắt mở đi mở cửa, còn chưa kịp nhìn thấy người tới là ai lời sỉ vã đã không ngừng tuông ra bên ngoài.
"Ngừng!" Nhạc Dương Vũ chạy đến ngăn trước mặt Diệp Thanh An và Vương Uyển bị nước bọt của Vương Uyển văng đầy mặt cũng không có thời gian để phản ứng, lớn tiếng nói: "Ngừng lại bà chị à!!! Nghe bọn tôi nói đã, sự tình thật sự đã rất nguy cấp rồi."
Lời chửi của Vương Uyển dừng lại: "Cái gì mà nguy cấp? Còn nữa ai cho cậu gọi tôi là bà chị vậy hả?".
Vương Uyển thật sự có chút xúc động muốn đánh người.
"Trọng điểm chú ý của chị có phải là sai quá hay không vậy? Mau lên, tất cả mọi người tập trung về phía khu đất trống phía bên kia của khu an toàn đi, bên khu cách ly có chuyện rồi!".
Nhạc Dương Vũ tận lực giải thích cho Vương Uyển vẫn còn chưa tỉnh ngủ.
"Cái gì? Khu cách ly gặp chuyện? Sao có thể, có chuyện gì?".
Vương Uyển nghe đến khu cách ly gặp chuyện, dù cho không muốn tỉnh ngủ cũng không được, lúc này cô mới nhận ra hai người đứng trước mặt này dường như có chút quen mắt thì phải.
A!! Đây không phải là người mà nguyên soái đại nhân nhờ cô để ý đến một chút hay sao? Là Omega duy nhất trong kì khảo hạch này Diệp Thanh An đây mà.
"Sao cậu lại ở đây? Còn nữa khu cách ly có chuyện gì?".
Vương Uyển đưa mắt nhìn Diệp Thanh An, hỏi.
Diệp Thanh An nhìn Vương Uyển, rất hiếm thấy mà chịu đứng lại giải thích một câu: "Các người tập trung các người bị nhiễm bệnh vào cũng một khu khiến virus ở trong khu cách ly có điều kiện vô cùng thuận lời để mà phát triển và tiến hóa hơn.
Nếu nói lúc mới bắt đầu virus chỉ có thể nhiễm thông qua việc sử dụng nguồn nước có chưa một lượng nhỏ V- thì hiện tại nó đã có thể lây qua đường không khí, chính là phần hơi thở hôi thối mà những người bị nhiễm thở ra, chúng có mang theo virus."
Nghe những lời mà Diệp Thanh An nói, không chỉ Vương Uyển mà Nhạc Dương Vũ từ đầu tới cuối vẫn chưa hiểu chuyện gì cũng ngây ra.
Bọn họ không ngờ tới, loại virus này lại có thể nguy hiểm tới như vậy.
Điều đầu tiên Vương Uyển nghĩ tới không phải là virus nguy hiểm như thế nào mà là dùng ánh mắt sợ hãi nhìn mấy chiếc camera côn trùng mini đang bay vo ve ở phía sau Diệp Thanh An.
Có thể hiện tại tất cả mọi người trên tinh tế còn chưa thể phản ứng lại được chuyện này, nhưng nếu họ phản ứng lại kịp thì chuyện đầu tiên bọn họ làm rất có thể sẽ bỏ mặt tất cả những thí sinh bị nhiễm bệnh độc ở đây và cách ly hoàn toàn hành tinh này để tránh việc virus bị phát tán sang những hành tinh khác.
Nhìn thấy ánh mắt lo lắng của Vương Uyển, Diệp Thanh An vẫn vẻ mặt bình tĩnh như thường mà nói: "Yên tâm đi, khi nãy tôi đã phá hủy chức năng ghi âm của thiết bị rồi, chỉ là phần ghi hình của nó có chút khó phá cho nên cần thêm một chút thời gian."
Vương Uyển nghe được những lời này, không nghi ngờ gì hệt như được tiêm một mũi an thần, đưa ánh mắt cảm kích nhìn về phía Diệp Thanh An, sau đó mới xoay người đi ra ngoài: "Vậy nên sau khi phát hiện những chuyện này các cậu đã lập tức chạy đến đây gọi người hả?".
"Đúng vậy, hiện tại còn cần cô giúp gọi tất cả các thầy cô cùng những đàn anh đàn chị khóa trên tỉnh lại rồi cùng nhau tập hợp sang khu đất trống phía bên kia." Diệp Thanh An nói với Vương Uyển, cậu đã làm hết tất cả những gì bản thân có thể làm rồi, còn những chuyện còn lại chỉ có thể thuận theo tự nhiên mà thôi.
"Chuyện này thì dễ mà, cậu cứ giao cho tôi là được." Vương Uyển gật đầu, mở ra quang não của mình nhập một dãy mật mã kết nối quang não với loa phát thanh trong khu an toàn, sau đó phát âm thanh đi.
"Tôi là Vương Uyển, hiện tại đang phát thanh ngay tại trong khu an toàn, đề nghị tất cả mọi người, ngay cả giáo viên cũng những học sinh năm hai, khẩn trương tập họp về phía khu đất trống phía đông khu an toàn, những người vẫn còn chưa đến được khu an toàn hãy thay đổi lộ trình đến thẳng bãi đất trống của khu an toàn, tuyệt đối không được đi đến cổng chính, những ai đang ở vị trí gần với khu cách ly ngay lập tức rời khỏi! Xin nhắc lại, hiện tại cách xa khu cách ly càng nhanh càng tốt!!".
________________
Tui thi xong rồi còn đang đợi điểm thi thôi, từ hôm nay mỗi ngày sẽ đăng đều chap nhá.
Cảm ơn m.n đã đợi tui..