Doanh Thiên sau khi đưa Tử Nghiên đi ra liền dẫn nàng trở về chỗ đám người Hoằng Cát. Chỉ thấy Nguyệt Nhi lập tức nhào tới ôm chân Doanh Thiên nhí nhéo nói “Oa Sư Tôn, chiêu vừa rồi lợi hại nha. Ngươi nhất định phải dạy ta”.
“Được rồi nha đầu, chờ ngươi có tư cách liền dạy ngươi”. Doanh Thiên cười đáp.
Từ Nghiên nhìn qua đám người Ma Âm, Mộng Điệp sau đó nhẹ giọng hỏi:”Công tử, mọi người đây là”.
Doanh Thiên chỉ Hoằng Cát tiếu ý nói:”Trừ lão đầu này thì mọi người đều là người nhà”.
Nge vậy, Hoằng Cát cũng là có chút xấu hổ. Dù sao hắn đúng thật là người ngoài. Ngay tại lúc này Doanh Thiên lại nói tiếp câu:”Trước mắt chúng ta liền cần một chỗ tá túc” nói đoạn ý vị thâm trường nhìn về phía Hoằng Cát”.
Hoằng Cát tuyệt không phải kẻ bình thường, hắn ngay lập tức hiểu ý nói:”Nếu công tử không chê liền mời mọi người trở về Tinh Vẫn Các, bọn ta nơi đó không phải là cái gì thánh địa thế nhưng vẫn là có chút nhìn được”.
Doanh Thiên hài lòng gật đầu:”Tốt, vậy liền tới các ngươi tông môn làm phiền”.
Hoằng Cát nào dám chậm chễ. Lập tức đưa mọi người trở về chỗ đám đệ tử nơi xa. Sau đó lập tưc khởi hành trở về Tinh Vẫn Các.
......
Một ngày này, tin tức có một vị siêu cấp khủng bố nhân vật nhúng tay vào trận chiến trên Cực Huyền Giới nhanh chóng lan rộng. Bởi vì cái thủ ấn treo tại trên không trung kia mang tới áp lực thật quá khủng bố. Tại bên dưới thủ ấn bao phủ. Vố số người đều tại di cư. Bọn hắn dưới thủ ấn đều trở thành phàm nhân. Không có cách nào phi hành. Vì thế chỉ có thể cưỡi toạ kỵ, cố gắng lấy phương thức nhanh nhất rời đi địa phương bên dưới thủ ấn này. Thế nhưng là thủ ấn này quá mức khổng lồ. Bọn hắn chỉ có thể hi vọng một ngày nào đó có thể đi ra mà thôi. Dù thật ra bọn hắn rõ ràng, nếu thật sự thủ ấn này rơi xuống, sẽ đem thế giới của bọn hắn đánh sập một nửa. Chỉ có người ở mặt bên kia Cực Huyền Tinh mới có cơ hội sống xót mà thôi.
Về phần những phàm nhân kia, bọn hắn là k thể rời đi, bọn hắn chỉ có thể lại đó ngày ngày nguyện cầu cho thủ ấn không rơi xuống.
Về phần những thần kia. Mỗi cái đều lựa chọn tạm thời rời đi Cực Huyền Giới. Bởi vì bọn hắn đều lo sợ sẽ đắc tội vị nhậ vật khủng bố kia. Chỉ trong một ngày, Cực Huyền Giới thần, đều rời đi không còn lại một tôn.
.....
Tinh Vẫn Các.
Đây là một cái rộng lớn tông môn. Sở dĩ tên gọi là Tinh Vẫn Các, bởi vì nó được xây dựng trên một khối thiên ngoại vẫn tinh khổng lồ. Phương viên khối tinh vẫn này cũng có lấy vài vạn dặm. Tại trước đây thật xa xưa, tại trên thế giới này, Tinh Vẫn Các đã từng là một trong những đỉnh tiêm nhất thế lực. Uy hiếp bát phương. Thế nhưng là theo thời gian trôi đi nó đã bắt đầu suy sụp.
Mặc dù là đã suy sụp thế nhưng Tinh Vẫn Các vẫn lộ ra là có chút náo nhiệt. Tiến đến tinh vẫn các vẫn có thể thấy được quang mang linh khí đầy đặn. Có thể thấy được từng bóng người lăng không phi hành. Cưỡi pháp bảo bay qua bay lại. Tại Tây Vực này Tinh Vẫn Các vẫn có được vị trí của mình cũng thuộc hàng nhất lưu tông môn.
Tại dưới cửa vào Tinh Vẫn Các lúc này. Đứng đó một nhóm người. Chính là nhóm người Doanh Thiên vừa mới tới. Nhóm người này vừa xuất hiện, đệ tử trông coi môn hộ liền tiến tới trước mặt Hoằng Cát chắp tay vội nói:” Sư thúc tổ cùng chư vị sư huynh sư tỉ đã trở về ạ”.
Hoằng Cát gật đầu đáp:”Ân, đã trở về, lập tức sai người sắp xếp cho mấy vị đây” nói đoạn chỉ vào nhóm Doanh Thiên.
Tên đệ tử này nhìn qua, hắn trông thấy mấy vị nữ tử này mỗi cái đều khí chất hơn người. Trừ cái tên nhìn như phàm nhân kia thì có chút kỳ lạ. Thế nhưng là hắn cũng k có hỏi nhiều liền mời:”Các vị mời theo lối này”.
Thật ra khi trước tại trên sa mạc, Ma Âm và Mộng Điệp đều tận lực che giấu mình. Cho nên người khác mới thấy các nàng giống như là phàm nhân. Cho đến lúc xung đột với người của Phong Lôi Các các nàng liền không cần che giấu. Hiện tại khí chất của các nàng liền không giống với lúc trước. Người ngoài nhìn vào liền biết là cao thủ.
Bởi vì Hoẵng Cát dặn dò nên tên đệ tử này cố ý sắp xếp cho Doanh Thiên một toà biệt viện khá lớn. Toà biệt viện này là tông môn chuyên dành cho khách quý.
Sắp xếp đâu vào đó. Doanh Thiên liền bỏ đám người sang một bên sau đó tự mình đi vào một căn phòng. Ra lệnh không được làm phiền về sau. Hắn móc ra món đồ kia. Đây chính là trên thần hạm tử nghiên đưa cho hắn. Đặt lên bàn, món đồ kia chính là một khối huyết thạch. Khối huyết thạch này trong suốt. Đỏ rực như máu. Tại bên trong nó có thể nhìn thấy từng đường vân đỏ đang lưu động. Nhìn giống như là từng đường huyết mạch đang lưu thông vậy.
Doanh Thiên nhìn kỹ khối huyết thạch này. Hắn có vẻ trầm tư sau đó tự nhủ:”So ta tưởng tượng còn muốn thú vị, thứ này vốn dĩ không nên là ở thần giới xuất hiện mới đúng nha”. Sau đó hắn nhắm mắt giống như là đang tu luyện.
.....
Tại một nơi sâu trong Tinh Vẫn Các, đây là một cái động phủ cực kỳ rộng lớn. Tại một toà đạo đài, ngồi đó một nữ tử, nữ tử này thân mặc hồng y. Trên người nàng khí chất thiên tiên, mái tóc của nàng một màu trắng tinh kết hợp với dung nhan tuyệt thế kia mang đến cho người ta cảm giác cao không thể với. Nếu có người nhận biết nàng liền biết nàng chính là Tinh Vẫn Các các chủ. Nàng tên gọi Thương Lan Y.
Lúc này Hoằng Cát từ xa đi vào. Hắn đến trước mặt Thương Lan Y. Im lặng k nói gì. Lát sau Thương Lan Y mở ra đôi mục của mình. Nàng nhìn hắn nhẹ giọng hỏi.:”Thế nào”.
Hoằng Cát cười khổ nói:”Nếu sự việc chỉ dừng ở mấy tên thần kia tranh nhau đồ liền không nói. Chỉ là lần này xuất hiện một cái khủng bố nhân vật, ta không có cách nào đành đưa hắn về đây”.
“Ý ngươi là chủ nhân bàn tay kia, ngươi đưa hắn về đây rồi”:Thương Lan Y nhíu mày nhìn Hoằng Cát.
Hoằng Cát lần này tỏ vẻ khổ sở đáp “Sư tỷ a, ta k có cách nào. Hắn nhìn sơ qua liền nhìn thấy ta triệt để,ta đôi con mắt này nhìn hắn liền một mảnh mở mịt, là hắn muốn tới, ta nếu không đáp ứng chỉ sợ liền k về được”.
Sau một lát Hoằng Cát tiếp tục nói:”Chuyện này sư tỷ cứ để ta giải quyết, ngươi tuyệt đối không nên hiện thân, mọi việc tất cả để ta lo”.
Thương Lan Y nhìn thật sâu Hoằng Cát sau đó gật đầu đáp ứng:”Tốt, là hoạ thì tránh không được, là phúc liền hưởng, cái này do ngươi đến lo liệu đi, nhớ cẩn thận”.
.....
Tại căn phòng kia. Doanh Thiên ở đó nhắm mắt liền đã một ngày một đêm, bất chợt hắn mở miệng nói:”Nhìn ta lâu như vậy làm gì, có gì muốn nói cứ nói”.
Chỉ thấy không gian ba động một chút liền trong phòng xuất hiện một cái thân ảnh, chính là Hoằng Cát. Hắn đứng trước mặt Doanh Thiên một lát sau đó gãi đầu nở nụ cười nịnh nọt hỏi nhỏ:”Công tử thấy thế nào”.
“Cái gì thế nào”.
“Chính là ta đôi Luân Hồi nhãn này, không biết công tử thấy thế nào”.
“Ân mặc dù đối với ta liền có chút khó nhìn, thế nhưng là nếu ngươi cố gắng thì hẳn liền nắm chắc Hoàng Đạo cực cảnh, thậm chí có cơ hội đạp vào Huyền Đạo”.
Nge Doanh Thiên lời này. Hoằng Cát nội tâm là có chút sóng dậy, hắn vội hỏi:”Thật vậy, ta thật có cơ hội bước vào Huyền Đạo”.
“Ân, có thể”.
Doanh Thiên có chút ý vị thâm trường hỏi một câu:”Ngươi trước đây là cái gì Đại Đạo chấp pháp người”.
Nge vậy, Hoằng Cát giật nảy mình, hắn liền không nghĩ ra, cái này bí mật vậy mà cũng bị Doanh Thiên nhìn thấu, hắn liền k có chút giấu giếm liền đáp:”Ta trước đây chỉ là Chân đạo một cái nho nhỏ chấp pháp mà thôi”.
Doanh Thiên cười cười:”Ta vốn lấy làm lạ, ngươi cái này chấp pháp đại đạo người, tại sao lại bị thiên phạt, lại còn có thể luân hồi”.
“Đến chuyện này công tử nhìn cũng thấu”.
“Ân, ngươi đại đạo khí tức vẫn còn, lại còn có lão tặc thiên khí tức, lại thêm luân hồi khí tức, mặc dù rất nhạt, thế nhưng là vẫn có thể nhìn ra, Ta rất tò mò ngươi cái này là đại đạo chấp pháp người mà lại bị thiên phạt, hơn nữa người bị thiên phạt từ xưa đến nay rất khó sống sót, ngươi lại có thể đj qua luân hồi chi môn trọng sinh một thế, kể cũng lạ”.
Bị Doanh Thiên một lời nói trúng, Hoằng Cát có chỉ đành cười khổ, cái nam tử này ánh mắt quá kinh khủng. Tại trước mặt hắn liền không có cái gì bí mật có thể che giấu.
Tại một cái thời điểm xa xưa. Tại kiếp trước, Hoằng Cát đã từng là Đại Đạo người chấp pháp. Từng có được quyền uy vô thượng, thế nhưng là hắn bị người hãm hại, bị thiên đạo thẩm phán, hắn không chết, liền chạy vào luân hồi chi môn. Thành công luân hồi. K những thế còn có được đôi luân hồi nhãn này. Chính là trong hoạ có được phúc. Hắn ở tại cái thế giới này luân hồi. Cuối cùng một ngày sư tỷ hắn là Thương Lan Y cũng luân hồi tại đây. Hỏi rõ ra thì sư tỷ của hắn cũng giống hắn vậy bị người hãm hại.
Đem chuyện nói cho Doanh Thiên rõ ràng. Chỉ thấy Doanh Thiên ánh mắt nhìn về một hướng cười nói:”Nói như vậy nàng kia chính là ngươi sư tỷ”.
Hoằng Cát giật mình, bởi vì hướng Doanh Thiên nhìn về chính là động phủ của Thương Lan Y. Hắn lúc này liền hiểu rõ, tại lúc hắn và Thương Lan Y gặp mặt. Doanh Thiên đã nhìn rõ bọn hắn rồi.
“Tốt, liền như vậy khỏi dài dòng. Ngươi tới tìm ta liền k phải chỉ như vậy đi”
“Ân, đúng là có chuyện muốn nhờ công tử giúp đỡ”
“Chuyện gì”
“Có thể hay không bái nhập ta Tinh Vẫn Các”.
“Bái nhập Tinh Vẫn Các. Ý ngươi là muốn thu ta làm đệ tử”. Doanh Thiên cười cười.
Hoằng Cát vội xoa tay lắc đầu dạo “Ta nào dám, chỉ là nhờ công tử chịu thiệt một chút lấy danh nghĩa đệ tử mà thôi”.
“Tốt, đáp ứng ngươi, ta liền chịu thiệt, thế nhưng là thiên hạ không có cơm trưa miễn phí, ngươi hiểu”.
“Hiểu, đương nhiên hiểu”.
Doanh Thiên và Hoằng Cát người nhìn nhau sau đó cười lớn giống như là đạt thành thoả thuận gì đó.