Doanh Thiên bỗng nhiên đứng lên. Để cho Viễn Thiếu mấy người không khỏi ngạc nhiên.
Hộ vệ của Viễn Thiếu còn cười lạnh cho rằng. Tại dưới trận pháp cùng Chứng Đế Chi Bảo áp chế. Khiến cho Doanh Thiên thủ đoạn không gian mất đi tác dụng. Cho nên hiện tại mới làm ra phản kháng.
"Đáng tiếc. Hiện tại mới làm ra phản kháng. Trễ". Huyên Ảnh Thần Vương cười lạnh.
Bọn hắn đều đối với Doanh Thiên khinh thường.
Duy chỉ có Viễn Thiếu giờ phút này. Đôi Thiên Mục kia của hắn hiện lên một vẻ ngưng tụ.
Bởi vì vừa rồi hắn cảm nhận được. Một cỗ không hiểu lực lượng từ Doanh Thiên trên thân. Cỗ lực lượng này. Để cho Viễn Thiếu cảm thấy nguy hiểm. Bời vì từ trước đến nay. Hắn chưa từng gặp qua dạng này lực lượng.
Trên thực tế. Cái này cũng không phải Doanh Thiên vận dụng cái gì thâm ảo quy tắc.
Chỉ là vì hắn hệ thống tu luyện hoàn toàn khác với thường nhân. Lại thêm hắn đại đạo quá mức thường nhân có thể tưởng tượng. Cho nên phát ra khí tức kì lạ mà thôi.
Đứng lên một chút. Doanh Thiên nhìn Viễn Thiếu nở nụ cười nồng đậm nói ra:"Ngươi bộ thân thể này. Mặc dù không thể nói là cái gì trân quý. Nhưng là đối với nó đói khát lâu năm. Nhất định là mỹ vị".
người kia còn chưa hiểu Doanh Thiên nói gì. Nhưng là Viễn Thiếu trong lòng chợt nhảy.
Bởi vì hắn minh bạch. Doanh Thiên trong lời nói có cái khác ý tứ.
Bởi vì hắn trên thân thể. Có một cái cực kỳ lớn bí mật. Mà ngoại nhân không ai hay biết.
"Hừ. Nói nhảm cùng hắn làm gì. Trước giết hắn đi". Huyên Ảnh quát lên.
Ngay sau đó. Nàng là người đầu tiên động thủ.
Trong nháy mắt. Từng tia đại đạo pháp tắc ẩn hiện. Một cỗ mê hoặc thần lực xuất hiện. Hướng Doanh Thiên bao trùm lại.
Thần Vương. Đây là đã cùng Đại Đạo có được thành tựu nhất định. Mà Huyên Ảnh. Chủ tu chính là Huyễn Đạo. Nàng cũng là Hồn Lực Thần Vương.
Nàng thi triển ra huyễn ảnh. Đưa Doanh Thiên vào mê hoặc.
Nàng thiên phú trên Huyễn Đạo cực kỳ cao. Có thể mê hoặc Thần Vương. Cho nên nàng đời này đã được tiếp nhận là truyền nhân của Thánh Hư Cung.
Tại thời điểm nàng thi triển ra huyễn ảnh. Thậm chí vị còn lại. Ngoại trừ Viễn Thiếu đều có chút thất thần.
Cái này đủ chứng minh nàng thực lực.
Bởi vì tại Thần Vương cấp độ này quyết đấu. Mỗi giây mỗi khắc. Thậm chi một cái chớp mắt đều có thể phân ra thắng bại.
Ngay trong lúc nàng cho rằng Doanh Thiên đã rơi vào huyển cảnh. Trong tay nàng phi đao lập tức bắn ra.
Phi đao của nàng là một kiện chân chính Thiên Thần Binh. Uy lực không thể xem thường. Cho dù nơi này không gian đã bị cầm cố. Nhưng là nó vẫn có thể cắt ra một đoạn dài hư không.
Mắt thấy phi đao sắp xuyên qua Doanh Thiên mi tâm thì một màn xảy ra để nàng giật mình.
"Keng". Âm thanh kim loại va chạm vang lên. Chỉ thấy mũi đao sắc bén kia giờ phút này đã bị Doanh Thiên một ngón tay cản lại.
Huyên Ảnh kinh hãi. Bởi vì nàng hiểu rõ hơn ai hết phi đao này sắc bén. Cho dù là Thần Tôn tại không phòng bị thời điểm cũng sẽ bị nó xuyên thủng.
"Hắn vậy mà lấy tay không đi đỡ Đoạn Thiên Đao của ta". Huyên Ảnh sợ hãi nói ra.
"Đồng loạt ra tay". Viễn Thiếu ra lệnh.
Ngay lập tức. Nhật Thần trên đầu hiện lên một viên Thái Dương. Đây là hắn tự mình đi bắt tới một viên mặt trời luyện chế mà thành Địa Thần Binh.
Về phần những người khác cũng là đem chính mình Thần Khí thôi động. Rót vào điên cuồng Thần Lực bạo phát ra khủng bố công kích.
Viễn Thiếu điều động Chứng Đế Chi Bảo Viễn Đế Thập Tự Luân.
Từ trên thập tự luân lập tức bắn ra đạo xiềng xích muốn đem Doanh Thiên bắt lại.
Tất nhiên hân tu vi hiện tại không thể điều động toàn bộ một kiện Chứng Đế Chi Bảo. Mà chỉ là một phần nhỏ mà thôi. Nhưng là đây đã là rất không tầm thường.
Chỉ là tại dưới mọi đòn công kích lấy tốc độ cực kỳ nhanh chạm tới Doanh Thiên. Thì Doanh Thiên còn muốn nhanh hơn gấp vạn lần.
Thân ảnh của hắn lập tức biến mất. Chỉ để lại một vệt dài tàn ảnh.
Ngay tại thời điểm đám người Viễn Thiếu còn chưa định thần. Huyên Ảnh trực giác kịch liệt cảnh báo nguy hiểm. Nhưng là thời điểm nàng chỉ vừa quay đầu lại. Nàng lập tức chạm vào một đôi mắt.
Thông qua đôi mắt này. Nàng nhìn thấy một cái cảnh tượng mà có lẽ cả đời này sẽ ám ảnh nàng.
Bên trên cửu thiên. Một cái vĩ ngan thân ảnh đang yên lặng đứng tại đó. Hắn chỉ đứng yên như vậy. Nhưng là có thể che lấp thiên địa. Cái gì quang minh đều là ảm đạm. Cái gì hắc ám đều là tiêu tán. Chư thần chúng đế dưới chân hắn đều lộ ra không có ý nghĩa.
Cái gì vạn cổ vô song Thần Đế. Cái gì tuyệt thế vô địch Thần Quân. Dưới chân hắn đều lộ ra cực kỳ nhỏ bé. Giống như tại Thiên Địa. Chỉ có duy nhất hắn là chí tôn.
Dưới chân hắn đặt từng tòa to lớn thần sơn. Từng tòa thần sơn này so với Thiên Sơn tại Thần Giới kia còn muốn to lớn gấp vạn lần.
Nhìn kỹ lại. Từng tòa thần sơn kia vậy mà lấy vô tận thi thể, vô tận huyết nhục cùng bạch cốt chồng chất lên nhau mà thành.
Cái này chỉ sợ là phải đồ diệt cả Thần Giới cũng chưa đủ sinh linh. Cảnh tượng này để cho Huyên Ảnh run rẩy không thôi.
Rốt cuộc. Chịu không nổi cái này cảnh tượng. Huyên Ảnh là phun ra một ngụm thần huyết. Cấp tốc ngã về phía sau.
Nàng lúc này nằm nhoài trên mặt đất. Khuôn mặt vô thần cùng run rẩy giọng nói lắp bắp:"Chạy.... Mau chạy... Hắn là quái vật. Đánh...... Không lại".
người kia giờ phút này đều giật mình. Không hiểu Huyên Ảnh đến cùng là gặp phải chuyện gì.
Hộ vệ của Viễn Thiếu quát lớn:"Ngươi đối với nàng làm cái gì".
Doanh Thiên không có đi trả lời hắn.
Chỉ yên lặng nhìn Viễn Thiếu.
Giờ phút này Viễn Thiếu cũng biết là mình hôm nay rốt cuộc đá trúng thiết bản. Hắn tin tưởng Huyên Ảnh lời nói.
Mặc dù hắn cũng không biết nàng đến cùng gặp cái gì. Nhưng hắn tin tưởng lời nàng nói. Bởi vì nàng chưa bao giờ lừa hắn.
"Rút lui". Không có chần chừ. Viễn Thiếu hạ lệnh.
Cái này để cho người còn lại đều khó hiểu.
Mặc dù Doanh Thiên khá cường đại. Nhưng là bọn hắn liên thủ vẫn là có thể hạ được hắn. Tại sao lại phải rút lui.
Mặc dù thắc mắc. Nhưng là cũng không có ai đi hỏi cái gì. Bọn hắn đều tin tưởng Viễn Thiếu.
Rất nhanh. Bọn hắn muốn điều động trận pháp. Đưa bọn hắn rời đi nơi này.
Viễn Thiếu biết, chỉ cần rút lui. Sau đó trở về gia tộc bẩm báo lão tổ. Cử đến cường đại hơn lão tổ. Nhất định vẫn có thể thu lấy cánh tay này. Còn có thể giết chết Doanh Thiên.
Hắn tin tưởng. Doanh Thiên cũng không thể thu đi cánh tay này. Bởi vì nếu thu được hắn đã sớm thu.
Nhưng là. Bọn hắn vẫn chưa kịp rút đi. Doanh Thiên bàn tay lật xuống. Dưới hắn một bàn tay này. Nặng nề vô song. Giống như thế giới đè ép. Tại dưới sức nặng khủng bố như vậy. Không gian đều bị ép cho vặn vẹo. Trận pháp kia cũng chịu không nổi mà tan vỡ.
người kia trong nháy mắt bị ép bẹp trên mặt đất. Thân thể xuất hiện từng đạo vết nứt. Thần huyết theo đó mà chảy ra.
Chỉ có Viễn Thiếu là có thể chống chịu một hai. Hắn lúc này nửa quỳ trên mặt đất. Trên đầu treo lấy Thập Tự Luân. Phát ra uy năng đến đối kháng Doanh Thiên.
Nhưng là cũng không được bao lâu. Viễn Thiếu cũng là bị ép cho ngã. Về phần Thập Tự Luân. Nó quay tròn sau đó bay thẳng tới. Muốn đánh lên Doanh Thiên thân thể.
"Đồng nát sắt vụn". Doanh Thiên nhàn nhạt nói ra. Sau đó một quyền vung ra. Một quyền này sinh sinh đem Thập Tự Luân đánh cho méo mó.
Sau đó. Nó phá không bay đi.
Trông thấy cảnh này. Viễn Thiếu đôi Thiên Mục kia trợn trừng lên.
Hắn quá kinh hãi.
Có thể tay không đánh sập Chứng Đế Chi Bảo. Đây là Thần Tôn. Thậm chí Thần Hoàng cũng không thể làm tới.
"Ngươi.... Ngươi đến cùng là ai". Viễn Thiếu giờ phút này run rẩy nói ra.
"Ta. Chính là ta". Doanh Thiên nhàn nhạt đáp lời.
Sau đó Doanh Thiên một cước dẫm tới. Đem Viễn Thiếu lồng ngực sụp xuống. Đại lượng huyết dịch theo đó chảy ra.
"Đừng, ngươi không thể giết ta. Ta chính là thiếu chủ Viễn Gia. Viễn Gia có Thần Đế tọa trấn. Ngươi không thể giết ta". Giờ phút này. Viễn Thiếu quá sợ hãi. Hắn chỉ có thể đem chính mình gia tộc nói lên. Hi vọng Doanh Thiên có thể kiêng kỵ mà buông tha hắn.
"Nha. Cường đại như vậy thế gia sao". Doanh Thiên mỉm cười.
Nghe vậy. Viễn Thiếu vui mừng. Hắn còn cho rằng Doanh Thiên là đang kiêng kỵ đi. Hắn tiếp tục nói:"Chỉ cần buông tha ta. Ngươi có thể làm Viễn Gia cung phụng. Nhất định sẽ được đến trọng dụng".
"Tốt như vậy sao". Doanh Thiên một bộ suy nghĩ.
"Ta nói chính là thật". Viễn Thiếu vội vàng đáp.
Doanh Thiên nhìn tới Viễn Thiếu lắc đầu:"Đáng tiếc. Ta không có hứng thú".
Sau đó. Doanh Thiên ngồi xuống. Giống như đang chờ đợi cái gì.
Lại nói về người Viễn Thiếu. Bọn hắn trên người đều có thủ đoạn bảo mệnh. Chỉ lạ tại dưới lực lượng tuyệt đối nghiền ép. Bọn hắn thậm chí không thể động không thể nói. Nào có thể lấy ra thủ đoạn gì.
Lúc này. Nguyệt Thần bất ngờ xông vào. Trông thấy cảnh đám người Viễn Thiếu bị trấn áp. Nàng không khỏi giật mình. Nhìn tới Nhật Thần. Nàng đau lòng hướng Doanh Thiên nói tới:"Cầu công tử tha cho ta đại ca một mạng".
Tại vừa rồi ở bên ngoài. Nàng nhìn thấy Thập Tự Luân bay ra. Biết được bên trong đã xảy ra chuyện. Cho nên cấp tốc tiến vào.
"Đây là hắn tự mình tìm đau khổ". Doanh Thiên bình thản đáp.
Nguyệt Thần trực tiếp quỳ xuống. Nàng giờ phút này cũng không để ý cái gì mặt mũi Thần Vương. Khẩn cầu:"Hắn là bị lực lượng mê hoặc. Cũng không có mắt. Nhưng là hắn trước giờ đều là người tốt".
Doanh Thiên không có đáp lời. Hắn chỉ vẻn vẹn liếc Nhật Thần một cái mà thôi.
Đúng lúc này. Từ dưới lòng đất. Chỗ Viễn Thiếu kia. Một đạo huyết sắc quang mang lóe lên. Chui thẳng vào trong thân thể hắn.
Ngay lập tức. Viễn Thiếu cảm nhận được. Trong thân thể mình có một cỗ kỳ lạ lực lượng.
Trong nháy mắt. Hắn tinh thần ý chí bị áp chế hoàn toàn. Sau đó một đạo thần thức thay thế hắn.
Chỉ thấy Viễn Thiếu vậy mà có thể thoát khỏi Doanh Thiên áp chế lực lượng. Đứng lên cười ha ha nói:"Tiểu tử. Lần này để xem ngươi có thể làm gì".
Nguyệt Thần không khỏi ngạc nhiên nói:"Càn Khôn?. ngươi không chết".
"Ta mạng rất dai. Sao có thể dễ dàng chết đi như vậy". Càn Khôn ha ha cười lớn.
Quả thực. Tại trước đó. Khi hắn bị Doanh Thiên oanh sát. Linh hồn của hắn chạy thoát. Trốn đi.
Tất nhiên là Doanh Thiên cố ý thả hắn mà thôi.
Càn Khôn lúc này điều khiển Viễn Thiếu thân thể. Hài lòng nói:"Ta linh hồn đã đạt được nó chấp thuận. Thêm một bộ Thần Đế thân thể. Nhất định có thể lần nữa đăng lâm".
Viễn Thiếu bí mật. Chính là hắn thân thể. Từ nhỏ hắn đã được ghép linh hồn vào thi thể của một vị Thần Đế.
Đây là hắn tổ tiên Viễn Đế để lại thân thể. Cũng vì vậy mà hắn mới có thể điều khiển Thập Tự Luân.
Thần Đế thân thể cực kỳ mạnh mẽ.
Cho nên mới khiến Càn Khôn vui mừng như vậy.
"Ngươi vui mừng quá sớm". Doanh Thiên lắc đầu.
"Hừ". Càn Khôn không đáp. Hắn đưa tay trảo một cái. Từ bên trong cánh tay khổng lồ kia một cỗ lực lượng hắc ám điên cuồng trút vào thân thể hắn.
Cỗ lực lượng hắc ám này vô cùng vô tận. Khiến cho Càn Khôn tu vi liên tục tăng cao. Cơ hồ không có chút nào dừng lại.
"Gian ngoan mất linh". Doanh Thiên lần nữa nói ra.
Chỉ thấy hắn một chưởng đánh ra.
Một chưởng này. Đơn thuần chỉ là một chưởng mà thôi.
Nhưng là lại đem Càn Khôn đánh cho hộc máu.
Càn Khôn thất kinh. Hắn không tin tưởng. Đã có được cánh tay này lực lượng. Vậy mà vẫn không phải Doanh Thiên đối thủ.
Lập tức Càn Khôn muốn trốn.
Nhưng là đúng lúc này. Từ trên cánh tay khổng lồ kia. Một đạo xúc tu bay ra. Xuyên thẳng qua hắn thân thể.
Lập tức. Càn Khôn linh hồn bị hút đi.
Viễn Thiếu tỉnh lại.
Hắn nhìn lại mình đang bị xuyên lấy. Đáng sợ là chính mình khí huyết đang bị hút đi. Mà lại hắn không thể giãy dụa.
Tử vong đến gần. Hắn điên cuồng hét lên. :"Cứu ta, Nguyệt Cô Nương. Cứu ta. Các ngươi mau cứu ta". Hắn đối với đám người Nhật Thần hò hét.
Chỉ tiếc hiện tại bọn hắn cũng chỉ có nước nhìn hắn như vậy. Bọn hắn hoàn toàn bất lực.
Cũng thời điểm này.
Bên ngoài Nhật Nguyệt Giới. Thiên địa trở nên hoàn toàn u ám.
Một đám hắc vụ khổng lồ từ bên ngoài tinh không kéo tới. Đem Nhật Nguyệt Giới hoàn toàn bao phủ cùng phong bế.
Sau đó. Hắc ám ma khí trào tới. Đem Nhật Nguyệt Giới thấm lấy.
Một cỗ tà ác cực kỳ khủng bố tiến đến gần. Một cỗ kinh hoàng uy áp xuất hiện. Đem vô số sinh linh giật mình sợ hãi. Vô số cường giả bị kinh động.
Chớp mắt. Toàn bộ cây cối chạm phải ma khí kia lập tức lụi tàn.
Trên Nhật Nguyệt Giới giờ phút này chính là một mảnh đại loạn.
Toàn bộ sinh linh. Bao gồm các loại ma thú, linh thú, phàm thú. Cho đến nhân loại từ phàm nhân đến tu sĩ. Bị ma khí kia lây nhiễm. Lập tức ma hóa biến thành hắc ám quái vật.
Có cường đại cường giả thì là lập tức trốn thật kĩ. Đem chính mình cường đại nhất thủ đoạn đem ma khí ngăn cách. Nhưng là cũng không có được bao lâu. Hắn hoàn toàn bị ma khí lây nhiễm.
Cho dù là thần. Giờ phút này cũng chịu không nổi mà biến thành quái vật.
Toàn bộ Nhật Nguyệt Giới trong chốc lát liền biến thành một cái thế giới tử vong tràn đầy quái vật.
Bên trong Vô Ngục. Cảm thụ cỗ khí tức kia. Để cho Nguyệt Thần run rẩy. Nàng rốt cuộc biết. Doanh Thiên nhắc tới chủ nhân cánh tay kia. Nhất định đã tới bên ngoài.
Về phần Doanh Thiên. Hắn mỉm cười nói:"Rốt cuộc đến. Để ta chờ đủ lâu".