Edit: DLinh – Beta: Chi
Dòng hải lưu nóng mang tới thức ăn dồi dào, cùng với đó nó cũng báo hiệu mùa xuân tới.
Sông băng đằng xa dần bị hòa tan, mặt băng bằng phẳng được dòng sông cuốn tan từ từ, đến cuối cùng cả hai cùng giao hòa trộn lẫn vào nhau, biến thành một con sông rộng lớn. Theo dòng nước dâng, từng khối băng lớn lung lay đổ xuống, sau rồi theo dòng nước trôi về phương xa không ai hay.
Thế giới yên ắng tĩnh mịch rốt cuộc cũng bắt đầu xuất hiện sức hấp dẫn.
Tuy nhiên, đối với những thay đổi đang diễn ra bên ngoài này, bầy Kantus ở nơi xa vẫn hoàn toàn không hay biết, hiện giờ bọn họ còn có việc quan trọng cần hoàn thành.
Giữa bóng tối nơi hang động, những sinh mệnh nhỏ bé được thai nghén thành công.
Bầu không khí yên lặng bao trùm khắp hang ở, giống đực Kantus nhìn chăm chú không chớp mắt về phía người cá trước mặt, mặc dù không có cách nào đến gần, nhưng bọn họ vẫn hiểu, tại giờ khắc này đây, dưới thân người cá kia, một thứ quan trọng đã xuất hiện trên cuộc đời này.
Lúc này, cho dù là giống cái phụ trách sản xuất hay giống đực đảm nhận trách nhiệm canh gác, cả hai bên đều trong trạng thái vô cùng mệt mỏi.
Nhất là bên giống đực, để đón tiếp sự chào đời của sinh mệnh mới này, để ngăn ngừa tất cả những sự cố ngoài ý muốn trong quá trình sinh trứng, đã rất lâu rồi giống đực Kantus không ra ngoài đi săn, có thức ăn cũng ưu tiên thỏa mãn nhu cầu của giống cái trước, bọn họ không chỉ mệt mỏi, mà còn cực kì đói bụng nữa.
Tuy nhiên, niềm vui có trứng đã khỏa lấp hết tất cả những nỗi bực dọc ấy.
Bọn họ lặng yên ở lại bên trong hang này, tất cả chỉ để bảo vệ những điều đang có trước mắt.
Tuy rằng hiện giờ bọn họ không được phép tới gần, nhưng bọn họ biết chỉ cần đợi thêm mấy ngày nữa là mọi chuyện sẽ ổn thỏa, đợi được các con Kantus cái rời đi, bọn họ có thể tiếp nhận nhiệm vụ ấp trứng quan trọng hàng đầu của mình.
Vì vậy, sau khi cùng bước vào kỳ động dục, một lần nữa, cả tập thể Kantus ở vùng đất sinh sản cùng nhau tiến tới kỳ đẻ trứng, vài người trong số bọn họ đã thành công, mà phần còn lại cũng cách ngày ăn mừng không xa nữa, chỉ cần đợi đến lúc giống cái sinh nở thuận lợi xong xuôi, bọn họ sẽ có được trứng của mình.
Nào ngờ đâu lại có chuyện không may xảy ra trong khoảng thời gian này —
Đằng trước có một khối băng khổng lồ bị va gãy, xuất hiện cùng lúc với tiếng băng nứt, một dòng nước mạnh cuồn cuộn ập thẳng về phía vùng đất sinh sản của bầy Kantus!
Mọi chuyện tới quá mức đột ngột! Bầy Kantus hẵng còn ở trong hang hoàn toàn không có cách nào biết được! Đợi được khi nghe thấy tiếng kêu sợ hãi của đồng bạn, bọn họ mới bò ra ngoài xem thử chuyện gì đang xảy ra thì đã chẳng kịp, dòng nước ngay lúc ấy ào ào ập thẳng vùi lấp toàn bộ hang ở của họ ——
Đối với giống đực Kantus vốn sinh sống trên bờ mà nói, đây hoàn toàn là một tai họa không thể nghi ngờ gì nữa!
Tuy nhiên, với giống cái Kantus, đây lại là tín hiệu cho việc trở về nhà ——
Hàng năm, dòng nước cuộn trào mãnh liệt này sẽ đưa bọn họ tới vùng sinh sôi nảy nở, đồng thời, cũng sẽ báo hiệu thời gian về nhà.
Các giống cái Kantus bị giống đực giam giữ nhiều ngày nay cùng lúc huýt gió. Bọn họ đang nhờ vào loại thanh âm này để triệu tập những đồng bạn chung quanh mình: nên về nhà thôi, tới giờ rời đi rồi.
Dòng nước cuồn cuộn đã bao trùm toàn bộ vùng đất sinh sản của chủng loài Kantus.
Hang ở được xây dựng kiên cố cũng không thể nào đứng vững giữa dòng nước mạnh như thế, từng cái hang được các giống đực dồn tâm dồn sức vào tạo dựng, giờ đã bị phá hủy hoàn toàn!
Có rất nhiều giống đực Kantus phản ứng trễ còn bị dòng nước cuốn trôi, thậm chí bọn họ còn chẳng kịp liếc mắt nhìn thấy trứng của mình nữa!
Cùng lúc đó, trong giờ phút hang ở bị phá sập, các giống cái rốt cuộc được giải phóng, họ chui ra từ lớp tàn tích của hang ở, nước biển lạnh như băng một lần nữa bao bọc lấy thân mình khiến bọn họ vui sướng không thôi. Tất cả người cá đồng loạt giãy thoát khỏi hang ở, bọn họ nhanh chóng tập hợp lại thành đàn, bơi vút đi về hướng biển khơi!
Mạnh Cửu Chiêu đã được chứng kiến một cảnh tượng kì vĩ như thế.
Những chiếc đuôi cá dài thật dài, từng nhóm người cá hợp lại thành bầy mạnh mẽ lướt ngang qua đỉnh đầu cậu ——
Bọn họ đã rời khỏi nước quá lâu, bọn họ đã không thể nhẫn nhịn thêm nữa. Thậm chí người cá đi cuối của bầy còn chưa hoàn thành việc sinh nở của chính mình, Mạnh Cửu Chiêu trơ mắt nhìn một quả trứng tròn xoe rơi ra từ từ khỏi cái đuôi của cô nàng, sau đó chìm chầm chậm vào nước.
Nàng người cá kia không hẳn là không có chút tình cảm nào, cô ta đã cố gắng chạy tới bắt lại trứng của mình, thế nhưng, tốc độ bơi của đàn người cá đi trước quá nhanh, để không bị cả bầy bỏ rơi, cuối cùng cô ta vẫn vẫy vẫy đuôi, bỏ lại quả trứng, sau đó gia nhập lại vào bầy của mình một lần nữa.
Trứng ——
Đúng rồi! Trứng của Louis nữa nhỉ?
Điều vô cùng đau lòng là: hang ở của Mạnh Cửu Chiêu và Louis nằm ngay sát cạnh rìa biên giới vùng đất sinh sản, một nơi có địa hình thấp, lúc ấy bọn cậu không suy nghĩ cẩn thận lắm, hơn nữa cũng chẳng còn vị trí khác tốt hơn cho bọn cậu lựa chọn. Và thế là, hang của bọn cậu là chỗ đứng mũi chịu sào, hoàn toàn bị cuốn phăng.
Ngay lập tức, Louis biến trở về nguyên hình, trong lúc ấy, giữa trứng ở dưới mông và Mạnh Cửu Chiêu, hắn không hề do dự lấy một giây, vội vàng ngậm lấy Mạnh Cửu Chiêu, sau đó bọn cậu liền bị nước biển cuốn đi.
Mạnh Cửu Chiêu được cứu, mà trứng của Louis đã hoàn toàn bị vùi sâu giữa đại dương cùng hang ở của bọn cậu.
Dù trong lòng Mạnh Cửu Chiêu biết rõ đó không phải trứng, thế nhưng mấy ngày nay Louis luôn thật tâm thật lòng coi ba tảng đá đó như trứng để ấp. Bây giờ, “trứng” vì thế đã chẳng còn nữa, không biết Louis sẽ đau lòng tới nhường nào?
Lòng rối ren, Mạnh Cửu Chiêu được Louis ngậm trở lại bờ, thận trọng đem Mạnh Cửu Chiêu đặt lên mặt đất, cẩn thận dùng lưỡi liếm khô nước trên người Mạnh Cửu Chiêu, xong xuôi Louis mới đứng thẳng người lên, bắt đầu lắc nước ra khỏi lớp vảy của mình.
Sau một lúc lâu hắn mới xử lý, thành ra lượng nước trên người đã đọng lại thành từng hạt băng nhỏ.
Xác định những hạt băng trên người đã rơi xuống hết, lúc này Louis mới xoay người, quay đầu nhìn lại về hướng ban nãy bọn cậu ở.
Vùng đất sinh sản vốn được bao phủ bởi sắc trắng của tuyết, giờ đây đã hóa thành mặt nước màu xanh nhạt.
Bỗng chợt lúc này, một thi thể Kantus giống đực từ từ nổi lên, lẳng lặng trôi giữa mặt nước yên tĩnh.
Nó bị chết đuối.
Mạnh Cửu Chiêu vội vàng nhờ người giúp vớt nó lên, trong lúc cố gắng cứu sống nó, Mạnh Cửu Chiêu phát hiện trong miệng đối phương có một quả trứng tròn xoe.
Thảo nào ——
Mạnh Cửu Chiêu trong phút chốc đã hiểu ra nguyên do cái chết của nó.
Nhất định con Kantus này đã quay trở lại cứu bé trứng của nó, đáng tiếc, kỹ năng bơi của nó chưa đủ tốt, vận may cũng không có nhiều.
Tuy thế, cuối cùng nó vẫn cứu sống thành công bé trứng của mình.
Alan cẩn thận lấy trứng ra khỏi miệng nó, hắn nhìn Mạnh Cửu Chiêu với sự mong chờ.
“Chăm sóc nó cho tốt.” Không ngăn cản hành vi của hắn, Mạnh Cửu Chiêu chỉ nói duy nhất một câu như thế.
Mỗi năm một lần, vào mùa sinh sản, trận nước lũ này quả thực sẽ ập tới, hằng năm giống cái đều chạy trốn nhờ con nước này, những Kantus từng trải qua kỳ sinh sản đều sẽ biết, trước khi dòng nước bao trùm toàn bộ vùng đất sinh sản, bọn chúng sẽ mang trứng đi, sau đó đi tìm chỗ an toàn ấp trứng, vào khoảng thời gian này, khí hậu ấm áp, dòng hải lưu nóng trong nước còn mang theo nguồn thức ăn dồi dào, lúc này quả thực hợp để con non phá xác.
Thế nhưng, lần này băng tuyết tan ra quá sớm, trứng vừa sinh nước lũ đã tràn tới, các giống đực Kantus hoàn toàn không có đủ sự chuẩn bị, sự việc xảy ra hoàn toàn không nằm trong dự tính, phần lớn Kantus đều mất đi trứng của mình. Chỉ có một vài Kantus có kinh nghiệm phong phú lại ở gần vùng trung tâm mới có đủ thời gian kịp thời mang theo trứng của mình.
Những Kantus thành công giữ được trứng bắt đầu xây lại tổ một lần nữa, trứng vừa được sinh ra vô cùng yếu ớt, tuy thoạt nhìn chúng có vẻ cứng rắn hơn so với những loại trứng khác, nhưng điều đó không đồng nghĩa rằng trứng sẽ không thể bị phá vỡ, không kể là nước ngập vào bên trong trứng hay mặt băng lạnh giá, chỉ cần một chút lơ là, mọi chuyện đều có thể khiến sinh mệnh nhỏ bé bên trong vỏ trứng thiệt mạng.
Mọi người nhanh chóng nhặt nhạnh đủ số đá, dựng tạm một cái hang, sau đó đặt các bé trứng vào bên trong.
Một bộ phận Kantus đã bắt đầu chuẩn bị cho việc ấp trứng, mà phần còn lại chỉ có thể đứng ngẩn người bên bờ nước.
Bọn họ ngơ ngác nhìn quanh thật lâu, rốt cục cũng có một Kantus hành động.
Cái chết đau thương của đồng bạn không khiến họ sụt giảm tinh thần, tỉ mỉ quan sát phương hướng bên trong vùng đất sinh sản một lát, vài người trong số họ bắt đầu thử xuống nước, một lần không thành công thì thử tiếp lần thứ hai, bọn họ không ngừng tìm kiếm trong nước, thân thể to lớn di động lại nổi lên chìm xuống trên mặt nước một hồi lâu, nhưng đến cuối cùng mãi vẫn chẳng có con khủng long nào tìm được trứng của mình trở về.
Trận nước lũ này đã làm ảnh hưởng tới cả một vùng diện tích rộng lớn, khu vực nước cũng tương đối sâu. Giống đực Kantus dù sao cũng không thuộc loại khủng long sống trong nước, kỹ năng bơi của bọn họ không đủ để giúp bọn họ gắng gượng lặn sâu hơn xuống dưới.
Louis cũng là một thành viên trong đám Kantus này, thời gian hắn cố gắng kiên trì lâu hơn so với những con Kantus khác, khi những con khủng long khác đều tạm thời dừng tay lại, hắn vẫn không ngừng trồi lên ngụp xuống trong đó, mặc cho Mạnh Cửu Chiêu khuyên nhủ ra sao cũng không trở lại, mãi tới tận lúc Mạnh Cửu Chiêu cũng nhảy vào tìm cùng, hắn mới dừng việc mình đang làm lại.
Nước biển lạnh cắt da cắt thịt chảy dọc xuống từ đỉnh đầu Louis, chảy xuống gương mặt hắn, tựa như hai hàng nước mắt thật dài đang tuôn rơi.
Giờ khắc này, Louis không còn là con Kantus cường tráng nữa, hắn chỉ là người cha đáng thương vừa mất đi đứa con đầu lòng mà thôi.
Trong thời khắc nguy hiểm, giữa Mạnh Cửu Chiêu và trứng, Louis đã lựa chọn Mạnh Cửu Chiêu, hắn sẽ không oán trách gì Mạnh Cửu Chiêu, chỉ dốc lòng dốc dạ ra tự trách mình gấp bội phần.
Do ấn tượng ban đầu, Mạnh Cửu Chiêu hoàn toàn không có được niềm hạnh phúc khi ấp trứng như Louis, trong mắt cậu, ba “quả trứng” mà Louis đối xử như vật báu thực chất chỉ là ba tảng đá mà thôi, điều duy nhất khiến Mạnh Cửu Chiêu lo lắng là: vào lúc phát hiện ra những “quả trứng” này hoàn toàn không ấp nở được, thì nên trấn an Louis như thế nào, cậu không đối xử với ba tảng đá kia giống như cách đối xử với con của mình, thế nhưng, không giống cậu, từ tận đáy lòng Louis tin rằng ba tảng đá ấy là trứng do hai người cùng sinh ra. Mỗi ngày, hắn dùng nhiệt độ cơ thể để sưởi ấm ba thứ đấy, thậm chí hắn còn ký tên mình lên ba quả trứng.
Khi có được hạnh phúc biết bao nhiêu thì lúc mất đi sẽ đau lòng bấy nhiêu.
Lúc này, trong giây lát Mạnh Cửu Chiêu hoàn toàn đồng cảm với nỗi bi thương vì mất đi trứng của Louis
“Sẽ có trứng, chúng ta sẽ có trứng.” Ôm lấy đầu Louis, Mạnh Cửu Chiêu khe khẽ an ủi hắn.
Mạnh Cửu Chiêu nhẹ nhàng liếm lên gương mặt lạnh như băng của hắn.
Đối với bọn cậu hay những Kantus đã mất đi trứng khác mà nói, mùa sinh sản năm nay đã kết thúc sớm hơn dự định.
Để giúp Louis trở nên dễ chịu hơn, Mạnh Cửu Chiêu tự mình nhường một bước —— cậu tự động leo lên nằm trên bụng Louis.
Louis sửng sốt mất một lúc, thời gian đã được khá lâu, giờ hắn mới lên tinh thần được một lát, cẩn trọng ngậm Mạnh Cửu Chiêu vào trong miệng, đẩy cậu cao lên trên ngực, sau đó nhẹ nhàng chuyển động.
Mỗi khi tâm trạng không tốt, chỉ cần được chơi trò cuộn A Trọc thì mọi cảm xúc buồn bã đều sẽ bay biến.
Cuộn mãi cuộn mãi, rốt cuộc có vẻ như Louis đã cảm thấy thỏa mãn, để kệ Mạnh Cửu Chiêu tiếp tục nằm ghé lên trên bụng mình, hai người cứ vậy yên lặng dựa vào nhau, cùng nhau thiếp đi.
Sáng ngày hôm sau, Mạnh Cửu Chiêu đúng giờ tỉnh giấc, cậu định tới vết băng nứt kia tìm bé loli, có điều rất nhanh cậu đã nhận ra —— nào còn có bé loli nữa, vết băng nứt kia nhất định đã sớm bị vùi lấp, như thế có thể bé loli đã sớm bơi theo bầy người cá rời đi.
Tụt xuống khỏi người Louis, cậu nhặt túi lên, định vứt thử vào nước thử chút vận may.
Giống như bình thường, cậu tháo túi lưng xuống, sau đó vứt vào nước, rồi đi sang một bên chờ.
Ai dè cá lần này có vẻ hơi đần, Mạnh Cửu Chiêu vừa thả túi xuống, trong tay đã thấy nặng trĩu, sau đó nó lại bị kéo giật xuống, một lần lại thêm một lần.
Không đúng lắm.
Mạnh Cửu Chiêu nhíu mày, không nói thêm lời nào, cậu nhanh chóng kéo cái túi lên, ngay khi thấy được thứ trong túi, cậu liền há hốc mồm ——
Đây là…
Ở dưới đáy túi đeo lưng, Mạnh Cửu Chiêu thấy được ba quả trứng, bên trên lớp vỏ trứng còn có chữ ký của Louis, đúng là trứng nhà bọn họ
“A ~ Alice!” Ngay khi Mạnh Cửu Chiêu trợn mắt há hốc mồm, một cái đầu to bỗng nhiên trồi lên khỏi mặt nước.
Một đợt bọt nước nổi lên, đây cũng chính là cách chào hỏi của Alice miệng méo với cậu.