Vận may kéo đến bộ lạc Đại Việt, từ rất lâu, Minh Vũ đã muốn thuần hóa heo nhưng chưa có cơ hội, đa phần những con heo bắn được đều chết hoặc bị thương nặng. bọn chúng chỉ có thể cần cự được một hai ngày rồi nhỏm.
Vã lại bọn heo trưởng thành cự cứng đầu, cho dù chúng không có thương nặng nhưng khi sống nuôi nhốt bọn chúng nhất quyết không ăn không uống.
Nhưng lần này lại khác, đám heo con kia chỉ to chừng nắm tay, hẳn là mới sinh được khoảng một tháng, như thế rất là thuận lợi cho việc thuần hóa.
con heo trưởng thành kia cũng mang lại một lượng tài nguyên không hề nhỏ cho bộ lạc lúc này. Mấy con heo trong khoảng thời gian này rất là mập, thân hình béo ú, mỗi con nặng ít nhất cũng - kg.
Mỡ heo trong thời gian này chính là tài nguyên quý giá nhất. tiếp theo đó là thịt và da heo.
Da heo sau khi sử lý tốt có thể sử dụng làm giấy da thú, dùng than viết lên khá là tốt, rất được Minh Vũ ưa chuộng.
Xương heo thì khỏi phải nói dùng để hầm canh thì khỏi phải chê. Đặc biệt là mấy tên có sở thích gặp xương heo, điển hình là Orc và ba con sói nanh kiếm Ashi nuôi.
Cái tên Orc thật sự là một tên tham ăn, ngay cả xương cho chó gặm hắn cũng không có tha một mực gặm nát mút hết tủy bên trong mới chịu chia phần cho bọn sói.
Mấy con heo con được buộc chặt bốn chân rồi cho vào trong gùi mang về bộ lạc. từ xa xa Minh Vũ cũng có thể nghe được tiếng heo kêu
“ Éc! Éc!Éc!”
Những tiếng kêu đó chứng tỏ chúng đang vô cùng hoảng sợ.
Nhìn những con heo con trọ gùi, bọn chúng lúc này không khác gì mấy con chuột đồng.
Chúng chỉ to bằng một cái nắm tay, toàn thân được bao phủ bởi một lớp lông mao màu vàng nâu, ở hai bên hông thì có ba kẽ sọc màu nâu đậm. nếu bọn heo non này ẩn núp trong đám kha khô thì sẽ không có ai đủ tin mắt phát hiện ra chúng.
Minh Vũ bắt ra một con trong đó để quan sát thật kỹ lưỡng.
“ pốc!”
“A!”
Sau đó là một tiếng hét thảm, con heo kia còn nhỏ thế mà cực kỳ tinh ranh. Nó lợi dụng lúc Minh Vũ bắt nó lên, nó đã cắn Minh Vũ một phát. Ngón tay trỏ bị nó căn đến tận xương máu tươi không ngừng chảy ra.
Ngay lập tức mấy tộc nhân đứng kế bên xông tới tay chộp vào người con heo non kia, ý định quăng thật mạnh xuống dưới đất.
“ không! Không được giết!” Minh Vũ gầm lên.
Ngay lập tức tên kia ngừng lại, ánh mắt cực kỳ không hiểu nhìn Minh Vũ.
“ thủ lĩnh! Chảy máu! Ngừng máu!” tên tộc nhân ăn nói có chút không rành rọt nòi.
“ không sao! Gọi A’Khim cùng May tới đây!”
Minh Vũ phân phó rồi bước vào bên trong để cầm máu vết thương.
“ hôm nay thật là xui xẻo, tưởng ăn được vố lớn, ai ngờ bị heo nó cắn. đúng là đen như mõm chó mà!” Minh Vũ làu bàu.
Rất nhanh hai tên kia bước vào trong hang đá tìm gặp Minh Vũ. nhìn thấy Minh Vũ đang quấn băng lên tay. Bọn họ không hiểu làm sao thủ lĩnh lại bị thương.
“ May! A’Khim! Ta cần xây một căn nhà cho mấy con heo nhỏ ở!”
Minh Vũ cũng không có nhìn hai tên kia mà vừ băng bó vế thương vừa nói.
“ xây nhà cho heo?”
Cả hai nghi hoạch cùng lúc hỏi lại.
“ đúng! Heo nhỏ! Ăn không được! nuôi cho lớn, có nhiều mỡ, có nhiều thịt!”
Cả hai mới ngờ ngợ hiểu được ý tứ của Minh Vũ nên cũng ngồi xuống chờ phân phó nhiệm vụ.
Vết thương trên tay trái khá là nặng, răng con heo kia tuy mới mọc nhưng lại rất là sắc bén, một phát cắn kia cũng đã sâu tới tận xương. Nếu không có chất gây tê cực mạnh kia có khả năng cầm múa, thì có lẽ Minh Vũ sẽ chảy rất nhiều máu.
Vừa xoa xoa vết thương vừng dùng than vẽ bản thiết kế chuồn heo.
Chuồn heo nắm cách xa khu dân cư, vì tránh mùi phân ô nhiễm đến bộ lạc. chuồng heo sẽ được xây kế bên chuồng trâu.
Vì đặc chủng loài khác nhau, thế nên kiến trúc xây dựng cũng sẽ khác.
Chuồng được xây bằng gạch và gỗ, dưới nền được nên kĩ và được tráng bằng đất sét rất là cứng rắng khó mà đào bới lên được.
Chuồng heo chỉ cao chừng ,m mà thôi, bên trên có mái che giúp che nắng che mưa.
Bên trong chuồng còn bỏ thên nhiều cỏ khô và là khô để bọn chúng làm ổ nghĩ ngơi.
Đám heo rừng này rất là ăn tạp, hầu như cái gì chúng cũng có thể ăn, từ củ, rễ cây, cỏ cho đến thịt xương, không có món nào chúng bỏ qua được.
Với con hoe con kia, Minh Vũ dự định đây sẽ trở thành một bầy heo giống cho bộ lạc. chỉ trong vòng năm bộ lạc sẽ có thể tự cung tự cấp mỡ heo, chứ không có tình trạng thiếu thốn dầu mở như lúc này.
Hôm nay là một ngày đáng vui mừng, nhóm thợ săn thu hoạch cực lớn, Klu mang lại chiến tích huy hoàng cho đám nam thợ săn.
Còn phía bên Kori thì lại trầm mặt, đơn giản chính là ganh tỵ, Kori là ai, nàng chính là những chiến binh bộ lạc Syk, một trong những chiến binh dũng mãnh nhất, thiện chiến nhất, vậy là lại thua những bọn đàn ông hạ đẵng. nàng không cam, quyết tâm phải săn nhưng con thú to lớn hơn, dũng mạnh hơn mới đuợc.
Mấy ngày hôm trước, trong lúc các nàng đang tuần tra tại khu vực phía bắc thượng nguồn dòng suối. nhóm người Kori phát hiện dấu tích của một bầy gấu ra bờ suối uống nước hoặc bắt cá.
Nàng định thông báo cho thủ lĩnh biết tin này, thế nhưng vì hôm nay Klu bắt được nhiều heo. Nên nàng quyết định không nói tin này ra.
Nàng sẽ cùng đồng bọn tiêu diệt bầy gấu kia để lấy lại uy phong cho mình và các nữ chiến binh.
Nếu như lúc trước, các nàng sẽ không có tự tin như thế, nhưng lúc này các nàng có cung tên trong tay, với loại vũ khí này, Kori tin chắc sẽ giết chết bầy gấu kia mà không tốn một chút sức lực nào.
Đêm hôm đó, cả một lạc lại được một bữa no nê, mỡ heo thì được ưu tiên nhất, trực tiếp chiên trên chảo nóng để lấy mỡ, còn phân tóp mỡ còn lại thì được trộn chung với muối ớt.
Mỡ heo được phân thành hai phần, một phần dùng để ủ xà phòng, một phần dùng để nấu nướng, nói chung vào thời điểm này mỡ heo rất quý.
Số da heo cũng được làm kỹ, đương nhiên không được dùng để ăn, mà dùng để chế tạo giày. Vì chuẩn bị cho cuộc thám hiểm sắp tới, Minh Vũ phải chuẩn bị thật kỹ càng.
Da heo khá là dày, sau khi làm sạch lông và thịt vụn, thì số da này sẽ được ngâm trong tanin ( nhựa cây) đêm.sau đó mới đem phơi cho khô.
Bộ lạc lúc này sử dụng dày đa phần được làm bằng cỏ khô. Giày cỏ nếu sử dụng tại địa hình bình thường, ít đá hoặc vật nhọn thì dùng rất tốt.
Nhưng về chuyến đi xa kia, sẽ không ổn chút nào cả, không biết bọn họ sẽ gặp những gì, thế nên phải chuẩn bị tốt tất cả.
……………………………………………………………………………………………………….
Một đêm yên bình đối với bộ lạc, nhưng đối với Minh Vũ đây là một đêm không ổn chút nào cả. không phải là những âm thanh gợi tình, cũng không phải phãi vì âm thanh thú dữ. mà do bản thân hắn.
Minh Vũ bị sốt, sốt rất cao, mà nguyên nhân chính đó và vết cắn hồi chiều trên tay trái.
Vết thương không được xữ lý kỹ trước khi băng bó đã trở thành mầm bệnh cực kỳ nguy hiểm đối với hắn.
Sắt mặt hắn tái nhợt, mồ hôi chảy đầm để, môi khô, cổ họng cháy khan. Trong đêm tối hắn loạn choạng chạy ra ngoài cầu cứu.
“ Epx! Epx!” giọng hắn khào khào trong đêm.
Epx đang trong cơn say giấc, chợt nghe có ai đó gọi mình, nàng nhanh chóng vọt ra bên ngoài, thì ngay lập tức nhìn thấy thảm trạng của Minh Vũ.
“ Vũ! Vũ!” nàng hét lên thật to.
Tiếng hét của nàng lanh lãnh làm cho cả bộ lạc đang chìm trong giấc ngủ bừng tình dậy. có mấy tên ngay lập tức vọt trên tay cầm lấy vũ khí hướng về bức tường mà đi. Thế nhưng bên ngoài không có gì khác ngoài bóng đêm.
Mà phía bên này đã tụ tập không ít người đa phần là phụ nữ. bởi vì đó là lệnh của bộ lạc, một khi có báo động các tộc nhân sẽ ngay lập tức vào vì trí. Nhóm thợ săn sẽ ra bên ngoài bức tường để bảo vệ, còn phụ nữ người già, trẻ em thì ngay lập tức chạy vào hang đá.
Minh Vũ mặt tái nhợt nằng trong lòng của Epx, môi khô khốc, cả người nóng rang, nếu có nhiệt kế ở đây sẽ đo được nhiệt độ cơ thể của hắn lúc này cũng phải độ,.
“ Nóng! Thủ lĩnh bị sốt!” Epx sờ lên trán Minh Vũ rồi quát lớn.
Rất nhanh chóng hắn được đưa vào bên trong. Bắt đầu sơ cứu cho hắn.
Đầu tiên là quần áo trên người hắn được cởi ra hết, để lộ ra một cái thân hình gầy còm, không có cơ bắp, cái vị tiểu huynh đệ cũng yểu xìu không một chút sức sống, bên dưới hai hòn cũng chảy xệ. mà lúc này ai quan tâm điều đó.
Exp đang sơ cứu cho hắn, cũng rất may là hắn từng hướng dẫn xử lý người bị sốt cao từ trước, nếu không lần này hắn sẽ bị ngõm ngay.
Epx dùng một chiếc khăn ngắm nước rồi không ngừng lau khắp cơ thể của Minh Vũ, điều này sẽ làm hạ đi thân nhiệt.
Melly cũng vọt vào bên trong, nhìn thảm cảnh của người trong lòng Melly lòng đau như cắt có chút gấp nói.
“ Vũ! Vũ làm sao!”