Thịt Titanboa có màu trắng hồng, có mấy phần tương tự thịt cá sấu, nhưng giá trị dinh dưỡng và ngon miệng đều hơn thịt cá sấu rất nhiều lần.
Không biết có phải là do thường xuyên siết chặt con mồi bằng các múi cơ mà thịt rắn ăn rất chắc, không cứng nhưng lại có một cảm giác giòn giòn, dai dai ăn rất thích miệng.
Sau khi mổ bụng rắn ra, thì Minh Vũ vô cùng bất ngờ, bên trong bụng nó là một ổ trưng rắn non, những quả trứng trắng to như quả trứng gà, tất cả có chừng trứng.
Nhìn thấy những quả trứng này, Minh Vũ mới nhớ đến mộ loại kiến về loài trăn như sau. Đó là loài trăn khổng lồ sống ở vùng rừng rậm nhiệt đới nam mỹ, rừng Amazon trong các khu đầm lầy.
Đó là loài trăn khổng lồ Anaconda, loài rắn này có thể đạt tới chiều dài mét đồng thời cân nặng lên đến nửa tấn. nhưng chỉ có những con cái mới đạt được kích thước lớn đến như thế. Còn phề phần những con đực ra sao, tại sao chúng không thể đạt được kích thước khổng lồ thì các nhà khoa học vẫn chưa có thể lý giải được.
Một đặc tính thứ hai, là mỗi con trăn đều có lãnh địa riêng của mình, và chúng ý thức lãnh địa rất cao đặc biệt là những con cái. Thông thường những con cái có lãnh địa rất lớn, lớp gấp lần lãnh địa của con đực.
Vào mùa sinh sản, những con đực sẽ lần theo mùi hoocmoon của con cái mà tìn đến giao phối, một coi cái có thể giao phối với nhiều con đực khác nhau.
Từ nhưng kiến thức trên, lúc này Minh Vũ cò thể khẳng định trong khu vực này sẽ không còn một con rắn nào có kích thức to lớn đến thế nữa.
Với khoảng trứng rắn non, Minh Vũ quyết định sẽ nấu một nồi cháo trứng rắn thơm nức mũi.
Trứng rắn có giá trị dinh dưỡng gấp vài chục lần so với trứng chim thông thường, hơn nữa hương vị phải nói là mỹ vị nhân gian. Nếu nấu cháo bằng gạo rồi thêm vào đó là hành phi, tiêu, và nước mắm cay nữa. thì thôi rồi hắn sẽ có một bữa ăn thật ngon.
Nhưng rất tiếc ước mơ chỉ mãi là mơ ước. hành, tiêu đó là những thứ xa với đối với hắn lúc này.
Mọi người nhìn thấy thủ lĩnh cho thu gom trứng rắn, thì mấy con mắt thèm ăn láo lia quan sát, đồng thời con sâu ăn trong bụng cũng bắt đầu động đậy không ngừng gào thét đòi ăn.
Khác với xưng cá sấu tai các đầu khớp có sụn có thể ăn được, thì xương rắn rất là cứng. nếu dùng cường lực mà đánh vào hẳn là rất khó chặt đứt chúng.
Mọi người phải dùng dao nhỏn chọc vào các khớp xương, như thế mới có thể tháo rời chúng ra.
Con rắn to lớn thế kia, nhưng sự thật khi mổ thịt thì lại chẳng thu được bao nhiêu thịt cả, đa phần chỉ là da và mỡ, thịt chỉ chiếm một phần nhỏ phần tư trọng lượng thân thể nó mà thôi. Phần con lại chính là da, ruột và xương.
Minh Vũ tự tay nấu nồi cháo rắn lớn, bên trong mỗi đều nguyên liệu đều được chuẩn bị kỹ lưỡng, trứng rắn, thịt rắn, xương rắn cùng bỏ vàm hầm chung để ngọt nước dùng.
Còn số thịt rắn khác thì được đem ra gác bếp để tích trữ lương thực, thậm chí là có thể mang về bộ lạc. lần này mọi người không có ướp gia vị vào thị trước khi gác bếp. nguyên nhân rất là đơn giản chính là thiếu nguyên liệu.
Lần này, muối, ớt cùng hương liệu khác mang thoe rất ít, nếu như sử dụng lên đống thịt này, thì trong những ngày tiếp thoe mọi người sẽ không có muối, ớt để mà ăn. Như thế thức ăn sẽ rất là nhạt nhẽo khó ăn.
Một loại tài nguyên khác mà Minh Vũ không thể ngờ đến đó chính là gân rắn. gân rắn dọc theo hai bên sóng lưng không những thô to và còn vô cùng chắc chắn. hai sợi gân kéo dài từ đốt cổ cho đến tận đuôi, nó dài ít nhất là mét.
Với sợi dây gân to chắc như thế, Minh Vũ đãm bảo trong thời gian ngắn sẽ tạo ra những chiếc cường nõ có mức độ công phá và rắn chắc đến tuyệt hảo nhất.
Chứ không phải như lúc này, liêp tiếp bắn mũi tên, thì cường nõ đã có dấu hiệu rệu rạo, các phần cánh cung và dây cung muốn bung ra.
Cho đến lúc này cho dù kỹ thuật chế tạo cung tên của bộ lạc đã đạt tới trình độ cao, nhưng vẫn chưa cóp thể giải quyết được vất đến hư hao cung tên như thế này.
Chuyện này mấu chốt là nguyên vật liệu chế tạo, Minh Vũ cần phải nghiên cứu thâm sâu về vấn đề này. Nhưng bây giờ là không phải lúc nghĩ đến chuyện đó. Lúc này bộ lạc còn nhiều chuyện quan trọng hơn.
Một bữa trưa thịnh soạn với cháo rắn siêu kinh điển cùng với thịt rắn nướng, áp chảo, thịt cá sấu chiên, nếu như không có cái nóng gay gắt mùa khô thì mọi chuyện sẽ tuyệt hảo hơn rất là nhiều.
Kết thúc một ngày, cuối cùng cái xác cá sấu cùng con răn khổng lồ cũng đã được giải quyết xong, phần da cá sấu được chú trọng xử lý trước nhất, những tấm da lớn được keo căng ra trên những chiếc khung gỗ, đồng thời chúng còn được cạo sạch thịt thừa bám trên da.
Với ba tấm da cá sấu lớn còn nguyên vẹn, Minh Vũ có thể tạo ra được chiếc áo giáp da cá sấu, phần râu kia còn lại có thể may giày hay đai bảo vệ tay.
Còn về tấm da rắn kia, do bị thủng nhiều lổ, nên dẽ cùng chế tạo giày hay túi đựng vật phẩm.
Lại nói về giày dép của bộ lạc, sau nhiều lần chế tạo và cải tiến, thì giày bộ lạc đã được cải thiện về mặt hình thức và độ bền lên đáng kể.
Từ sau khi có công cụ bằng đồng, bên việc cắt da trở trên nê dang hơn, giày cũng tạo ra dễ dàng hơn và đẹp mắt hơn rất là nhiều.
Phần đế giày được chia làm hai lớp, lớp lõi và lớp bọc bên ngoài. Vì không có nguyên vật liệu tốt hơn để tạo đế giày, nên phần lõi được đan bằng rơm. Sau khi định hình phần lõi, tiếp đó hai lớp dai cũng được bọc vào và cung dây chỉ may cho thật chắc chắn.
Da thường sử dụng để may giày là da heo. Phần thân giày được xỏ kheo kiểu dép lào, nhưng phần phía sau có dây buộc làm quai hậu để co giày không bị rơi ra khi chạy nhanh.
Đó là giày dùng trong thời tiết nóng, còn giày dùng trong mùa đông thì được may chắc chắc hơn, thân giày sẽ bao bọc lấy toàn bộ chân, giống như những chiếc giày ủng.
Đó là thành quả và công sức của nhóm người thợ thủ công, đặc biệt là nhóc con Alan, cô bé rất thích việc may vá. Nếu không phải cô bé phải chế tạo mũi tên thì hẳn là cô bé sẽ may và chế tạo được nhiều thứ từ da và vải.
Nhắc đến Alan, Minh Vũ cũng không biết bộ lạc lúc này như thế nào rồi, hy vọng bộ lạc sẽ không xảy ra biến cố gì.
…………………………………………………………………..
Mà tại bộ lạc lúc này lại là một chuyển biến khác lúc này nước trong hồ chứa đã giảm khá là nhiều,thế nhưng đề phục vụ tưới tiêu và sinh hoạt cho cả bộ lạc thì không có vấn đề gì cả.
Nhưng lúc này bên trong bộ lạc lại có những thay đổi, hay đóng đúng hơn là có những chuyện bất động giữa ban lãnh đạo bộ lạc. mà điển hình là Milla và Ashi.
Trước khi Minh Vũ đi đã giao quyền quản lý bộ lạc cho Epx và chỉ huy chiến binh cho Ashi. Milla phải nghe theo lệnh Ashi và Epx mà làm việc.
Nhưng từ trước tới giờ Milla chỉ nghe theo mỗi lệnh Melly mà thôi, đồng thời những chiến bihn bộ lạc Sky luôn mang theo trong người một tư thái cao ngạo, họ tư cho là thực lực bản thân là mạnh nhất. nếu như không phải người bộ lạc Đại Việt có vũ khí bằng đồng, cung tên, thì sứ chiến đấu của bọn họ sẽ không có thể nào mạnh mẽ đến thế.
Mà cung tên, dao đồng, mọi thứ đó những chiến binh bộ lạc Syk lúc này có thể sử dụng thành thạo. vì lẽ đó Milla cùng đồng bọn càng không coi mệnh lệnh của Ashi cùng Epx không ra gì cả.
Đặc biệt là Epx, nàng ta lại không có một chút võ lực nào cả, trình độ bắn cung thì khá là tốt, nhưng so với Milla lúc này thì cũng không được tốt cho mấy.
Melly đi, Minh Vũ đi, thì rồng vắng nhà gà mọc đuôi tôm là chuyện hiển nhiên.
Mấy ngáy trước, trong lúc tuần tra lãnh địa tại khu vực phía bắc, dọc theo dòng suối, nhóm người Milla đã phát hiện dấu tích của một đàn gấu có ít nhất con.
Nếu như theo sự căn dặn của Minh Vũ thì thông tin này sẽ được báo cho Epx cùng Ashi để bọn ngọ nguyên cứu cách giải quyết.
Nhưng Milla đã không tuân lệnh, xem lới của Minh Vũ như gió thoảng mây bay. Nàng ta đã tự mình huy động toàn bộ chiên binh bộ lạc Syk, đồng thời mang theo một lượng lớn trang bị cùng cung tên mà không thề không báo một chút gì cho Epx và Ashi cả.
Trong trân chiến đó, có tất cả con gấu lớn bị diệt, bị xổng đi con. Đó chính là chiến tích cực kỳ huy hoàng cho nhóm người Milla cũng như bộ lạc Syk. Bởi vì từ trước tới giờ khi gặp gấu lớn bọn họ thường xuyên phải bỏ chạy thậm chí là hy sinh tính mạng tộc nhân bọc hậu để thoát thân, nhưng lần này bọn họ lại giết nhiều gấu. đó chính là một niềm kiêu hãnh,niềm tự hào.
Nhưng cái giá phải trả cũng khá là đắt có người bị thương nặng, người bị thương nhẹ và tộc nhân bị giết.
Tin tức này truyền về, là xáo động cả bộ lạc, người bộ lạc Syk và Oro thì cực kỳ kinh hoàng lẫn vui mừng, bọn họ tung hô Milla đến tận cùng.
Nhưng với những người còn lại tất cả đều cau mày, người bị chết đó mà một tổn thất chứ không phải là chiến công.