Tính đến hôm nay, Minh Vũ cũng đã đến phien chợ được hai ngày rồi, thế nhưng những gì hắn nhìn thấy là mọi người vẫn tiếp tục săn thú, thu nhặt các loại vật liệu, không có bất kỳ một bộ lạc nào đem vật ra trao đổi cả.
Vì thế hắn lập tức hỏi Bamma, dù sao đi chăng nữa Bamma chính là một tên già đời lọc lõi trao đổi nhiều lần ở phiên trợ trao đổi này.
Sau một hồi Bamma giải thích thì mọi người chờ đợi chính là bộ lạc Mai Đá, chỉ có bộ lạc kia đến thì phiên chợ trao đổi mới chính thức bắt đầu.
Mà nguyên nhân tại sao bộ lạc kia lại có ưu đãi tốt như vậy, đương nhiên không phải là vì bộ lạc bọn họ rất hùng mạnh, có lượng chiến binh áp đảo, mà chính là do vật phẩm bọn họ mang đến trao đổi.
Bộ lạc Mai Đá vật phẩm chính của bọn họ chính là những chiếc mai rùa lớn, được bọn họ thu nhặt tại vùng đất lãnh địa của bộ lạc bọn họ. đồng thời chỉ co Vu thù tù trưởng mới có quyền biết mai rùa kia thu nhặt ở đâu mà thôi.
Mà hằng năm bộ lạc bọn họ chỉ mang đến cái mai rùa lớn cùng một lượng lớn thức ăn khô có hương vị cực kỳ tốt, mỗi túi thịt của bọn họ có giá trị tương đương túi thịt lớn vùng đồng cỏ.
Mà thứ quan trọng đương nhiên là mai rùa. Đương nhiên mai rùa khôngs dùng để nấu như nồi của bộ lạc Đại Việt mà thoe lời Bamma nói thì chiếc mai rùa kia có tác dụng duy nhất dùng để nấu thuốc.
Vì mai rùa không thể nào chịu đựng nhiệt độ cao của lửa trong thời gian dài, thế bên bộ lạc nơi này khi nấu thuốc sẽ nướng đá sau đó cho đá nướng nóng cùng nước và thuốc vào. Cho đến khi nước trong mai rùa sôi lên thì ngừng lại để nguội rồi uống.
Khi biết được cái thông tin này Minh Vũ cũng khá là ngạc nhiên, quả thật thời đại nào cũng sẽ có người thông minh vượt bậc.
Nấu chín thức ăn bằng đá chính là hình thức nấu ăn thời nguyên thủy, đá sau khi nướng trong lửa thật lâu, nhiệt lượng sẽ tích tụ trong đó, đá nướng có thể làm sôi nước, thậm chí là nấu chính thức ăn. Tuy thời gian khá lâu, nhưng thức ăn khi chí sẽ không bị khô cứng như nướng trực tiếp bằng than lửa.
Còn thứ hai đó chính là bộ lạc Mai Đá kia, thứ thịt mà Bamma nhắc đến có khả năng cao nhất là hải sản nước măn hay nước lợ. đương nhiên chủng loại hải sản kia có hương vị đặc thù ăn rất ngon, ăn rất tốt. ví như tôm, mực, cua, ghẹ, bạch tuộc.
Nhắc đến những thứ kia Minh Vũ thầm nghĩ có nên chế tạo một ít bẫy những động vật kia, sau đó phơi khô mang về bộ lạc dùng vào mùa đông không nữa.
Nhưng ý định của hắn nhanh chóng gạt đi, bởi vì hắn đã rời bộ lạc quá lâu, hơn nữa hắn còn phải đến bộ lạc của Baba thu nhặt thành viên bộ lạc được mang cái danh là bị nguyền rủa nửa, quả thật hắn không có nhiều thời gian cho mấy chuyện này.
Vì bộ lạc Mai Đá chưa có đến, Minh Vũ bắt đầu thi hành chính sách quảng cáo của mình. Hắn đánh vào tâm lý sâu tham ăn trọng bụng của người nguyên thủy. vì thế trong mấy ngày kế tiếp hắn thường cho người mời mấy thủ lĩnh bộ lạc xung quanh đến cùng ăn tối với bộ lạc của hắn.
Ban đầu đám người kai có ý e ngại, thậm chí là không có dám đến ăn, đương nhiên là vì đề phòng không đến là chuyện bình thường. tuy không đến nhưng nhìn thì vẫn nhìn.
Những mổi dụ được liên tiếp tung ra, toàn bộ là những món ăn dậy mùi kinh khủng. như thịt chiên muối ớ, bánh nướng. súp xương hầm với khoai. Mùi hương thức ăn xông lên, những bộ lạc xung quanh kéo đến, hàng trăm con mắt nhìn chằm chằm gian bếp của bộ lạc Đại Việt.
Chỉ có Bamma là sung sướng nhất, hằn ngày hắn ăn theo Minh Vũ không ngừng được hưởng thụ thức ăn ngon, lòng hắn cực kỳ thoải mái thậm chí hắn cũng đã có tâm đi theo bộ lạc Đại Việt kiếm ăn rồi.
Cuối cùng sau bao nhiêu mồi dụ Minh Vũ đã dụ toàn bộ mấy thủ lĩnh tù trưởng nhưng bộ lạc kia đến cùng tham dự bữa tiệc tốc cực kỳ hoành tráng
Tiếp xúc với những loại thức ăn mới lạ, hương liệu, gia vị mới, cùng những vật dùng khác lạ, mấy vị thủ lĩnh kia trợn mắt há hốc mồn. đồng thời mối liên hệ giao kết giữa các bên có một sự gắn kết nhất định.
Thế nhưng ai biết đằng sau bữa tiệc ngon lành kia chính là một suy tính cực kỳ lớn của Minh Vũ, thông qua giao tiếp, hắn thu thập được cực nhiều thông tin hữu ích cho hắn và lợi ích của bộ lạc sau này.
Đầu tiên là Voju tù trưởng bộ lạc Ngà Voi vùng đồng cỏ, một trong những hàng xóm của bộ lạc Báo Đen trước kia. Bộ lạc này lấy việc săn Voi là nguồn thức ăn chính trong năm. Bời vì nơi bọn họ định cư gần ở một hẻm núi lớn cũng như là con đường di cư của các loài động vật ăn cỏ di cư mùa đông. Vì thế chỉ cần bọn họ phục kích tại hẻm núi kia thì thú không cần đi săn sẽ tự động đến.
Ngoài ra bộ lạc Ngà Voi này còn có một loại thảo dược dùng để bồi bổ máu huyết rất tốt, loại thảo dược kia được Voju gọi với cái tên Cỏ Máu bởi vì giống thảo dược này khi nấu lên có màu đỏ đen giống như máu vậy.
Ngoài bộ lạc Ngà Voi thì Minh Vũ còn chú ý đến một bộ lạc khác đến từ bên kia bờ sông Quada, tên tù trưởng kia có trang phục cùng kiểu trang sức cực kỳ quái lạ, cũng có chút rợn người.
Đám người này trang trí trên cơ thể là những nốt sần trên bắp tay cùng lưng. Hơn nữa trên mũi bọn họ còn xuyên quan một chiếc răng nanh của một loại động vật ăn thịt nào đó. Nhìn sơ qua có mấy phần hung tợn như bộ lạc ăn thịt người Báo Đen. Minh Vũ tin chắc rằng bộ lạc này không phải dạng thông thường, bời vì thành viên bộ lạc này toàn bộ là những tên trưởng thành lực lưỡng. không có bất kỳ người già yếu thậm chí ngay cả phụ nữ cũng như thế, luôn tọa cho người nhìn một cảm giác hung dữ đáng sợ.
Thế nhưng bộ lạc bọn họ lại có một loại thảo dược, mà cho dù Minh Vũ không muốn giao du với bộ lạc bọn họ thì cũng phải dắt mối làm quen.
Bộ lạc bọn họ gọi loại thảo dược kia gọi là Kiba có tác dụng trị nóng sốt cực kỳ hiệu quả. Chỉ cần uống ba lần bệnh nóng sốt sẽ khỏi ngay.
Bamma cũng mang đến một loại thảo dược chính là thuốc trị đau bụng tiêu chảy rất tốt.
Hầu hết các thủ lĩnh bộ lạc xung quanh đều tới, nhưng chỉ có duy nhất bộ lạc Sầm Sơn là Saita cùng Uver là không có tham gia, bởi gì giửa hai người này có thù hằng nhất định đối với Minh Vũ cùng Melly, trong khi đó nhân vật chính của chúng ta không hề hay biết có kẻ muốn gây chuyện với mình.
Thông qua bửa tiệc tối, Minh Vũ cũng nói ra bộ lạc hắn mang đến thứ gì, đầu tiên là thứ áp đảo chiến lược nhất là nồi, cùng công dụng vượt bậc của nó so với mai rua. Cũng như là cách thức chế biến thức ăn bằng nồi. ví dụ như là luộc, hầm xương, huyết đông.
Ngoài ra hắn còn chào hàng xe kéo của bộ lạc, nhưng hắn không hề nói giả cả chỉ nói công dụng, cũng như trình diễn cho mấy tên kia một hồi.
Phát hiện ra bộ lạc Đại Việt rất thần kỳ, những thủ lĩnh kia cũng muốn học theo mấy thứ kia về làm, nhưng xe kéo không phải thứ dễ dàng phục chế, nó chính là kết tinh hoa của cả bộ lạc, lấy đầu óc tư duy, của Minh Vũ kết hợp với kiến thức hiện đại, hắn mới có thể chế tạo ra cỗ xe như thế kia.
Đương nhiên là hắn không có ý định bán đi, chỉ là phô trương cũng như tạo một đầu mối thuận lơi cho bộ lạc hắn khai mở phiên chợ đầu mùa đông mà thôi.
Bộ lạc Mai Đá thường trao đổi một chiếc mai rùa có giá túi thịt khô, mà mỗi túi thịt khô có cân nặng khoảng kg. như vậy để đổi lấy một cái mai rùa có tác dụng nấu thuốc mà cũng phải tiêu tốnn đến kg thịt khô, như vậy là một cái giá trên trời.
Nếu đem so sánh với giá cả tịa phiên chợ trao đổi tại bộ lạc Đá thì giá cả cực kỳ cao. Một người trưởng thành chỉ đổi được túi thịt khô. Như thế cần phải đến người trưởng thành mới đổi được một cái mai rùa.
Đồng thời một chiếc mai rùa cũng có thể trao đổi được ba túi thảo dược trị bệnh. Cái giá này cũng tính là thảo dược cũng là một thứ có giá trị cao tại phiên chợ này.
Có mau rùa là tiêu chuẩn định giá, Minh Vũ cũng định ra giá cả của nồi sành của mình, với công dụng vượt bậc cũng như độ bền cũng như cách thứ sử dụng dễ dàng. Minh Vũ định ra một chiếc nồi lớn có giá túi thịt khô, nhưng hắn tạm thời không có ý định trao đổi thịt khô, bởi vì bọn họ có quá nhiều.
Có thể dùng các loại khác như thảo dược, khoáng vật, hay bất kỳ thứ gì đó mà làm cho Minh Vũ hứng thú, hắn sẽ thỏa thuận trao đổi.
Nguyên Thủy Thời Đại - một tác phẩm của Hoàng Kỳ Phương
bạn có thể bàn luận cùng chia sẽ thông tin bộ truyện tại đây. mong được sự ủng hộ của đọc giả.
Thân!!!