Nguyên Thủy Thời Đại

chương 44: đồ ăn chiên

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Theo lẻ thông thường dầu oliu được sản xuất bằng cách, sau khi thu lấy quả đã chín ( màu tím và mọng nước) trong vòng vài ngày sô quả này sẽ được nghiền nguyễn, sau đó chồng chúng thành từng lớp trên những tấm vải và cùng đà đè lên để ép lấy dầu.

Thế nhưng tại thời điểm hiện tại Minh Vũ không có khả năng làm như thể, thứ nhất là không có vải, thứ hai là quả oliu đã khô rất lâu và dầu đã tích tụ trong hạt khó là tách ra.

Như vậy Minh Vũ quyết định làm theo ý của hắn, hắn dùng tính chất vật lý của dầu để tách dầu ra khỏi hạt.

Dầu nhẹ hơn nước, đồng thời cũng ít hòa tan trong nước, dựa vào yếu tố đó hắn có thể tách dầu ra khỏi hạt.

Đầu tiên hắn lấy một cái nồi lớn, cho tất cả sản phẩm oliu nghiền vào, sau đó đun sôi nước, nhiệt độ nước đun lên cũng không cao, chỉ khoảng độ thôi.

Lúc này khi gặp nước nóng, tinh dầu oliu ẩn chứa trong hạt bắt đầu nổi lên mặt nước, một màu vàng nhàn nhạt xuất hiện.

“ thành công! Thành công rồi!” Minh Vũ vui mừng lớn tiếng.

Sau đó hắn dùng một cái muỗn không ngừng múc nững tinh dầu này ra.

Sản phẩm không được trong suốt màu nhạt, nó có lẫn một chút ít bã oliu. Thế nhưng cũng không có ảnh hưởng đến chất lượng là mấy.

Cho dù thế nào đi chăng nữa, nó cũng là dầu, mà có dầu thì sẽ có thể làm nhiều món ngon khác. Minh Vũ không có nhịn được mà ngay lập tức đem sản phẩm ra thử nghiệm.

Ngay sau đó một cái chảo được bắt lên bếp, chảo là hắn đã cho nhóm thợ gốm là từ nhiều ngày trước. cái chảo này thiếc kế theo kiểu chảo lòng sâu, chảo này có thể chiên, nấu canh, hầm đều được.

Hắn cho chừng một chén dầu vào chảo, đợi dầu sôi lên, sau đó hắn cho vào một miếng thịt cá tươi đã ướp một chút muối.

“ xèo!” âm thanh quen thuộc vang lên, dầu bắng tung téo nỗ ra những âm thanh bong bóc, nhưng âm thanh thật là quen tai, thật là dễ chịu.

Mà mấy cái tộc nhân thì trố mắt ra mà nhìn, cái thứ nước kia là gì vậy, thật là kỳ lạ, sao nó màu vàng, sao lại bỏ cả vào lại sôi lên, phát ra âm thanh kỳ lạ.

Không biết bao nhiêu con mắt đang nhìn về phía này. Mà lúc này từ phía rừng cây, nhóm thợ săn trở về, hôm nay thu hoạch cực kỳ không tệ tý nào, bọ họ hốt được một ổ trứng gà, thậm chí còn bắt được không ít gà còn cùng gà mẹ.

Ngoài ra trên vai Orc còn có một thú bốn chân màu đen sì, miệng có cái răng nanh, mũi to mắt híp.

Đó không phải là con gì khác đó chính là một con heo rừng chính hiệu.

Nếu như bình thường, thì Minh Vũ ra chào đón đồng thời sẽ chúc mừng đám người, không những thế còn ban thường một chút gì đó cho đám người, khi săn được thứ tốt, thậm chí hôm nay còn bắt được mấy con gà còn sống.

Nhưng hôm nay lại khác, không một ai chào đón bọn họ,mọi người trong bộ lạc tậm trung vào một chổ, đám người Klu không biết chuyện gì xảy ra, ngay lập tức vọt tới.

Nhảy vào bên trong Klu nhìn thấy Minh Vũ đang nấu ăn, hắn không biết đã bao lâu rồi thủ lĩnh không có tự tay nấu ăn a

“ thức ăn ngon! Gắn gào lên!”

Orc từ xa cũng nghe thấy có thức ăn ngon cũng quăng con heo xuống dưới đất nhảy vào trong đôi mắt sáng rực nhìn chăm chú khúc cá nằm trong chảo dầu.

Nhìm thấy đám tham ăn xuống, Minh Vũ trừng mắt một cái “ Đi ra ngoài!”

Cả hai biết được mình sau, nên chạy ra vòng ngoài, thế nhưng mắt khôn nhìn về cái chảo trên bếp lửa kia.

Chăng mấy chốc hương cá chiên loan tỏa khắp nơi, đây là mùi cá, nhưng hương vị thật khác thường, nó khó không có mùi tanh như cá hấp, cũng không có mùi thơm kiểu như cá nướng, một hương vị thật khác biệt, thật thơm.

Mấy con sâu thèm ăn trong bụng không ngừng ngọ nguậy.

Nhìn hai mặt đều chín vàng Minh Vũ mới không nhanh không chậm mang cá ra đĩa, một miếng cá vàng tươi xuất hiện trước mắt mọi người.

“ Orc lại đây! Cả Ashi nữa!” Minh Vũ ngay lập tức gọi hai người ra.

“ Orc biết! hắn lại được ăn ngon, thế nhưng lần này lại có thên Ashi nữa! hắn cũng không hiểu cho lắm, nhưng thôi cũng kệ, có đồ ăn ngon là tốt.

“ Orc tiếp lấy!” Minh Vũ trực tiếp phân cho Orc một nửa miếng cá chiên, còn lại thì chuẩn bị phân cho Ashi.

Orc nhanh như chớp há miệng cắn một miếng thật to.

“ orach!” âm thanh giòn rụm vang lên, đó chính là lớp da cá béo ngậy được chiên giòn lên. Khóe miệng Orc chảy ra một dòng dầu màu vàng vàng. Đó chính là dầu còn thừa lại trong cá, chưa được thấm ra ngoài.

Hương vị cá vẫn là quen thuộc, nhưng rất là ngon, rất là béo, có một chút gì đó ngậ ngậy, rất là thơm, thịt cá không có bở như khi luộc hay hấp, cũng không có khô như nướng.

Vị muối thấm nhuyễn hòa cùng với vị ngọt của thịt cá Orc cảm thán “ quá ngon! Ngon quá! Ta muốn ăn nữa! ăn nữa!” ánh mắt tập trung vào miếng cá còn lại.

Nhìn thấy biểu cảm của Orc. Ashi không nhịn được nữa, ánh mắt long lanh.

“ của ngươi!” Minh Vũ cũng không có chờ lâu ngay lập tức cho Ashi.

Ashi có kinh nghiệm của tên mập kia, nàng không có cắn miếng lớn, mà ăn từ từ từng chút một, cảm nhận hương vị tuyệt hảo của món ăn.

Toàn bộ tộc nhân hận là không thề vào giành ăn với Ashi, nước bọt trào ra như mưa.

Đợi Ashi ăn xong Minh Vũ mới bắt đầu nói.

“ cái này được gọi là cá chiên. Ăn có ngon không?”

“ ngon!” cả hai đồng thanh.

“cá chiên được là từ dầu và cá! Cá thì các ngươi biết rồi, nhưng dầu thì là cái này, vừa mới được làm ra” Minh Vũ chỉ vào chất lỏng màu vàng còn đang trên chảo.

“ hạt này được gọi là hạt oliu, trái này không ăn được, vị rất đắng, nhưng hạt của nó ta có thể ép dầu!” Minh Vũ chỉ về cái phiên đá cùng dụng cụ lấy dầu.

Mọi người bắt đầu quan sát, Minh Vũ lại một lần nữa hướng dẫn mọi người các ép dầu, quy trình vớt dầu ra sao,…..

Vì có được món ngon vào tối này, cả một bộ lạc tập trung lại bắt đầu làm việc, mà lúc này Minh Vũ mới chú ý tới mấy thứ mà hôm nay đám người Klu săn được.

con gà, kèm theo đó là con gà con to chừng nắm tay. Thậm chí còn có một ổ trứng gà.

Minh Vũ trừng lớn con mắt, giống như là muốn lồi ra, trạng thái của hắn lúc này không khác gì Orc khi nãy.“ Thủ lĩnh! Thủ lĩnh!” đứng kế bên Exp không ngừng lay lay thân thể Minh Vũ.

“ con bà nó! Bạo phát nhân phẩm! hôm nay phải cúng tế thần linh!” Minh Vũ không nhịn được mà lớn tiếng.

Cả một bầy tộc nhân ong ong cả lên.

“ cái gì thủ lĩnh muốn cúng tế thần linh!”

Thế nhưng Minh Vũ còn chưa ổn định lại tâm thần. thì lại một lần nửa bạo phát

“ Heo Rừng! có heo rừng!”

Hắn nhảy cẩn lên, kích động còn hơn cả Klu Orc nhìn thấy thức ăn ngon

,

“Mau! Mau! Mau! mau! Bắt nước sôi, nhanh,! nhanh! Đem dao ra đây! Cạo lông nó! Nhanh!” Minh Vũ thật là them ăn tới điên cuồng.

Nhiều người nhanh việc chẳng mấy chốc toàn bộ số hạt oliu kia đã được chưng cất thành dầu, thế nhưng sản lượng cũng không được chiều cho lắm, vỏ vẹn được một hũ nhỏ chừng lít dầu ăn.

Mà còn heo chừng kg cũng được làm sạch, Minh Vũ đích thân chỉ huy làm sạch con heo ú kia. Ngoại trừ lông móng và phân ra, hắn không có bỏ một tý gì cả.

Ngay cả máu heo còn sót lại trong cơ thể cũng được lấy ra, pha thên tý muối rồi bỏ nào nồi luộc lên.

Ruột non, ruột già đều được làm sạch. Có điều ruột già xử lý hơi phiền phức hơn nữa không có mấy cái gia vị khử mùi tốt như tiêu gừng, nên vẫn còn khá là nặng mùi. Nhưng hắn vẫn có thể xử lý thật tốt.

Nọng heo, mỡ heo cũng được lấy ra, tuy hắn biết thịt nọng chiên giòn là một món mỹ vị thế nhưng dầu mỡ đang là vật thiếu, phải cần tích lũy khá nhiều nên hắn cũng không đem ra dùng.

Một buổi chiều bộ lạc chìm đám trong huân hoan, đại tiệc mở ra, hôm nay là một ngày đặc biệt, Minh Vũ cũng không có giấu thức ăn nữa, một số củ khoai cùng hạt đá còn dư lại được đem ra sử dụng. các món cá hấp, cá nước đã được thay thế bằng cá chiên, ngoài ra mấy con gà săn về thì được làm món gà nướng đất sét.

Ngoài ra món chính ngày hôm nay chính là món cháo lòng trứ danh của người việt, tuy không có tiêu hành, giá nhưng hương vị quê hương là không có thiếu.

Vừa húp bát cháo lòng vừa nhớ lại quê hương, từng giọt nước mắt Minh Vũ lăn dài trên má.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio