Orc cùng Kao vô cùng thưởng thức mỹ vị tuyệt hảo mà người đáng thương nhất là Klu, chính vì lời nói kia của hắn mà ngày hôm nay hắn sẽ không được ăn bất kỳ thứ gì được làm thừ vỏ cây quế.
Thư sướng nhất vẫn là Kao, tên nhóc này không ngờ chỉ là do mình thèm cái hương vị kia, nên tranh thủ đánh một cây về ăn chơi. Đánh bậy đánh bạ lại được thủ lĩnh thưởng cho món ngon, lúc này không có một ai cười hắn là ăn vỏ cây nữa, mà tràn đầy sự ngưỡng mộ không thôi.
Sau màn ăn thử kết thúc, lúc này mọi người mới bắt đầu theo sự chỉ dẩn của Minh Vũ bắt đầu thu thập, điều chế hương liệu này.
Quả thật cây Quế trong khu rừng này khác là nhiều, một lùm cây nhỏ kia chí ít cũng hơn cây, ngoài ra trước kia đám người Klu còn thu thập khá là nhiều vỏ cây này để ăn, nên cũng biết đại khái bọn chúng phân bố nơi đâu.
Nghe vậy Minh Vũ cảm thấy mình khá là ngu ngốc, tài nguyên trước mắt mà không biết tận dụng.
Theo lời của Minh Vũ là chỉ được chặt những nhánh cây nhỏ tử nắm tay trở xuống, còn phải phải đế cho cây sống và phát triển. vì đó là nguồn hương liệu của bộ lạc.
Nhánh cây được mang về sẽ được tách vỏ rửa sạch và phơi khô, vỏ quế khô dùng tốt hơn vỏ quế tươi.
Cũng may là nhờ có Kao thế nên số thịt hươu kia trở thành một món mỹ vị cực phẩm. nếu có thêm ớt và đường nữa sẽ giúp cho món nay trở nên cực phẩm hơn. Thế nhưng không nên được voi đòi hai bà trưng. Hãy biết quý trọng những gì mình đang có.
Vì số lượng thịt quá nhiều nên mấy ngày này mọi người lo xử lý để tránh làm hỏng thịt. lúc nay nhiệt độ cũng đã khá cao vào lúc giữa trưa cũng tầm độ. Nếu thịt không biết cách bảo quản hoặc chế biến thì trong hai ngày số thịt này sẽ bị hư, như thế cực kỳ lãng phí.
Phần lớn số thịt hươu được tẩm ướp muối và vỏ cây quế sau đó được sấy khô bằng việc gác bếp. hơn nữa mùi vị thành phẩm cũng không tệ chút nào.
Số da lông cũng được xử lý tốt, sau vài ngày ngậm nhựa cây số da này cũng được đem đi phơi khô. Ngoài ra phần bao tử cùng ruột của chúng cũng được tận dụng triệt để.
Bao tử động vật ăn cỏ rất lớn, hơn nữa thành bao tử của chúng rất dày và chắc, nên cực kỳ thích hợp chứa đựng nước, ngoài ra ruột của nó cũng có chức năng như thế. Mấy cái này dành cho các thợ săn chứa nước khi đi vào rừng sâu.
Mà số hươu non kia sau khi đem vào chuồng chỉ được cung cấp pha thêm ít muối ngoài ra không có cho thê mộ thức ăn nào cả, vết thương trên mũi chúng đã nhừng chảy máu, nhưng một khi động vào sợi dây kia chì bọn chúng kêu la vô cùng thảm thiết.
con hươu này hiện tại vô cùng kệt sức, sau gần ngày không ăn uống, chỉ cần thêm ngày nữa thôi bọn chúng sẽ chết.
Thế nhưng ngày hôm nay Minh Vũ cho bọn chút một ít thức ăn, số cỏ này chỉ đủ cầm hơi cho bọn chúng mà thôi. Đây chính là một trong những chiến lược thuần hóa động vật.
Nếu là những con trưởng thành bọn chúng sẽ nhịn đói cho tới chết, chứ không ăn, thế nhưng bọn con non này sức chịu đựng và ý chí khá kém thế nên mới dễ thuần hóa.
Mà mỗi lần cho ăn phải ăn từ từ hơn nữa còn phải thân cận, vuốt ve chúng. Ngoài ra dây trói chân của bọn chúng cũng được tháo ra, nhằm để máu lưu thông tránh tình trạng bị hoại tử.
Lúc ban đâu đám hươu này rất là hoảng sợ, bọn chúng cố gắng né tránh nhưng không dám giậ dây vì sợ đau.
Sau nhiều lần cho ăn, bọn chúng có một chút thích nghi với quy tắc cho ăn này, chỉ cần bọn chúng đứng im để Minh Vũ vuốt ve là sẽ có thức ăn.
Cứ như thế sau ngày đám hươu này đã có một chút gần gủi với con người, tuy không có thân thiết quất quýt như ba con sói kia. Nhưng tình hình cũng được xem là tiến triển khá là tốt.
Tiếp theo đó mấy ngày sau Klu cùng Luc dưới sự cho phép của Minh Vũ bắt đầu tiếp cận mấy con hươu này.
Quả thật Minh Vũ có ý định để cho hai tên này sử dụng hai con hưu đực là thú cưỡi.
Hươu có đặc điểm về loài rất là khác ngựa, con hươu đực cực kỳ to lớn và mạnh khỏe. thế nhưng hươu cái thì ngược lại thể hình hầu như là kém gấp đôi so với hươu đực. Vì thế hai con hươu cái này chỉ nuôi để cho bọn chúng sinh sản mà thôi.
Mà muốn biến chúng làm vật cưỡi cũng không phải là một chuyện một sớm một chiều, đầu tiên phải làm cho bọn chúng chiếm được lòng tin, lúc đó mọi chuyện mới có thể dể dàng làm việc.
Đã trải qua hơn ngày từ khi gieo giống, lúc này những cây khoai đang phát triển với tốc độ cực nhanh, có thể thấy nó lớn trong từng ngày.
Lúc này những cây khoai đã lớn chừng cm, đây cũng có thể xem là giới hạn chiều cao của chúng, lúc này chính là thời gian tích trữ chất dinh dưỡng để tạo củ, nếu theo lẽ thông thường mà tính thì một thửa ruộng khoai như thế này có thề cho ra tối đa là khoảng -, tấn khoai, thế nhưng đó là giống khoai hiện đại có năng sức cao.
Nhưng đây là thời đại nguyên thủy giống cũng không có năng suất cao, vì thế Minh Vũ chỉ hy vọng thửa đất thế này có thể ra -kg khoai là tốt lắm rồi.
Mà đám người bộ lạc Khô lúc trước cũng từng nói qua, một gốc cây khoai như thế này chỉ cho ra chừng củ mà thôi, sản lượng cũng tầm , đến kg một gốc.
Để giúp cho khoai có được nhiều củ và củ to hơn, biệt pháp tốt nhất là làm cho đất thật tươi xốp như thế củ mới to, cách tốt nhất để làm điều này chính là vung gốc.
Vung gốc là một việc khá đơn giản và thuận tiện một công đôi việc. đó chính là dùng đất xung quanh gốc vung lên gốc mà thôi.
Công việc này thường đi chung với việc làm cỏ, như thế không những vừa dọn sạch cỏ vừa tăng năng suất cho giống cây.
Nhưng công việc này dành cho phụ nữ, bởi vì hiện tại không có công cụ thích hợp để làm việc này, nên năng suất rất thấp.
Do phải dùng dao để thay thế cuốc, nên làm việc này phải thường xuyên quỳ bò, khom lưng, tuy không quá nhiều mất sức, nhưng làm nhiều động tác này với nam giới rất là khó chịu, dẫn đến đau lưng. Mà lưng sẽ liên quan tới tuyến tiền liệt, thận,…. ảnh hưởng đến sức khỏe sinh sản.
Như thế Minh Vũ không muốn, muốn co nòi giống tốt thì cần phải có giống tốt, đảm bảo sức khỏe tốt mới được.Hiện tại bộ lạc đã thu gom và tích trữ gần lít dầu oliu đó là kết quả nhiều ngày tìm kiếm và thu nhặt của đám người Exp và Ashi.
Hai người bọn họ công việc chủ yếu hằng ngày là huấn luyện một số thành viên trẻ tuổi luyện tập bắn cung và tuần tra xung quanh bộ lạc.
Kèm theo đó là luôn mang them nhân thủ để tiện nhặt quả khô oliu chế dầu ăn, quả thật từ khi có dầu thứ ăn dể ăn hơn rất nhiều, có thể làm đa dạng nhiều món ăn hơn, ngoài chiên ra còn có thể xào. Thịt, cá kết hợp với một số rau dại tạo ra một loại thức ăn mới có mùi vị ăn cực kỳ tốt.
Với lại vào thời gian đầu xuân thì dưới suối có mọc một loại cỏ màu đỏ tía, Minh Vũ cũng không biết đó là rau gì, nhưng qua tộc nhân xác định là có thể ăn được, Minh Vũ cũng tự mình thử qua, vị nó cũng bình có một chút đăng đắng khi ăn sống, thế nhưng khi nấu chín lại ăn rất là ngon.
Loại rau này mọc thành từng bãi dọc theo bời suối, phát hiện một loại rau có thể ăn được không lý nào Minh Vũ có thể tha, hắn ta tích cực huy động tộc nhân bắt đâu nhân giống trồng đại trà.
Mấy cái tộc nhân cũng không có tình nguyện cho lắm, vì sao lúc này bọn họ đã có đủ thức ăn, đủ thịt, tạo sao phải ăn cỏ, không tình nguyện là đúng rồi.
Nhưng sau một hồi giải thích bọn họ mới hăng hái làm, nói giải thích thì không có phải nói đúng hơn là dùng hành động mà chứng minh.
Hắn đem thịt nai xào chung với số rau màu đỏ tía kia, chỉ nêm nếm thêm một chút muối mà thôi, thế nhưng lại tạo ra một hương vị tuyệt vời.
Ai ai cũng nuốc nước bọt ừng ừng, và đương nhiên là mấy cái thành viên dị nghị thì bị nghiêm lệnh không được ăn món này trong ngày, điều này bọn họ khóc không ra nước mắt.
Mà trong số đó ứng cử viên tiêu biểu đó chính là Klu, lại một lần nữa tên này lại bị treo mỏ mấy ngày.
Loại rau mới phát hiện kia Minh đặt cho cái tên là rau Diếp. loại rau này trồng rất là dể sống, chỉ cần lấy một đoạn gốc cắm xuống đất là sau ngày chúng sẽ đâm chồi, quả thực là một loài cây có sức sống tốt.
Vì duyên cớ này dọc theo hai bên bờ suối lại được cải tạo một hồi, để thích hợp điều kiện sống cho đám rau diếp này.
Bọn chúng sống cần môi trường ngập nước, vì thế Minh Vũ đã cải tạo chừng thửa đất dọc theo bờ suối làm ruộng nước.
Nghe có vẻ khó khăn, nhưng đối với một tên nông dân miền tây sông nước thì chuyện này khá là đơn giản, chỉ cần đắp bờ và dẫn nước từ suối vào là xong.
Với gần người làm việc với nhiều công cụ bằng đồng, chỉ trong vòng một ngày thửa ruộng rau diếp đã được trồng xuống, lại thêm một nguồn cung cấp lương thực mới cho bộ lạc.
Lúc này bộ lạc Đá Lớn đã ra dáng một cái hương thôn mô hình nhỏ, có thể tự cung tự cấp được rồi, cái nhu yếu phẩm cơ bản đều có thề làm ra được.
Có một điều hối tiếc rất lớn chính là chưa tìm ra nguồn nguyên liệu chế tạo đường. hiện tại đường chỉ có một các duy nhất đó chính là tìm mật ong mà thôi.
Nhưng đã gần hai tháng trôi qua đám người Klu vẫn chưa tìm được một cái tổ ong nào hết, còn số mật ong tìm được trong mùa đông đã bị Minh Vũ xài hết từ lâu rồi.