Sau khi an bài tất cả Minh Vũ liền đi ra ngoài chăm coi lò gốm, cái mà hắn cùng Alu và Alcan chăm chút cả ngày. Hắn thật hi vọng là có thể thành công tạo thành đồ gốm, chỉ cần có thể chế tạo được đồ gốm thì sau này sẽ có rất nhiều tác dụng vào mùa đông.
Khi Minh Vũ ra ngoài của động thì Blu và Xin vẫn còn ngồi đó canh lửa, quả thật lửa được chăm rất tốt, lửa cháy rất đều. hắn ra lệnh cho Xin và Blu vào hang đá nghỉ ngơi, thế nhưng hai người không chịu, bảo rằng, việc canh lửa là của hai người. thế nên Minh vũ cũng ngồi cùng bọn họ.
Quả thật đêm cuối thu quả thật rất là lạnh, từ cánh đồng cỏ từng cơn gió lạnh thấu xương thôi vào, khiến cho cả ba run cầm cập. nhưng cũng may là còn có lò đốt và da thú nên mọi chuyện cũng qua.
Theo sự dự đoán của Minh Vũ thì lần đốt gốm này kéo dài khoàng tiếng, sau đó tắt lửa, để nguội rồi mới được phép tháo lò lấy vật phẩm, nếu không sau khi đốt xong mà lấy ra liền, thì đồ gốm sẽ bị sốc nhiệt độ gây ra hiện tượng vỡ nát, đó là điều hắn hoàn toàng không muốn.
Đến nữa đêm thì hai người Xin và Blue không còn chịu nổi nữa, mà ngủ gục bên đống lửa, Minh Vũ, cũng không có ý đánh thứ họ, mà hắn đang suy nghĩ về chuyện tương lai cho bộ tộc.
Theo như hắn được biết từ Vu, là khi cơn tuyết đầu tiên rơi xuống thì tại Đá Bộ lạc sẽ buổi trao đổi vật phẩm cuối cùng. Đây là thời điểm các bộ lạc quanh khu vực này trao đổi vật phẩm để chuẩn bị cho cuộc chiến sinh tồn mua đông khắc nghiệt.
Tại sao Đá Bộ lạc là nơi tụ hợp, bởi vì Đá bộ lạc có thực lực mạnh nhất, hơn nữa trong tay bọn họ còn có vật phẩm quan trọng đó chính là muối. quả thật ngày nay hắn ăn không có một ít muối nào cả, nhạt nhẽo vô cùng.
Mà theo như lời Vu Nói, phiên chợ này còn có thể trao đổi nhân khẩu lấy thức ăn, giá cả thông thường là túi thịt khô sẽ đổi được phụ nữ trưởng thành. Nếu năm nào khắc nghiệt, thức ăn hiếm, thì giá sẽ hơn, có khi là túi thịt có thể đổi được một người.
Đá Lớn bộ lạc cũng thường xuyên đổi người lấy thức ăn, vì vậy bộ lạc ngày càng yếu kém cũng là do nguyên nhân này.
Mà theo như cách tính của Vu thì năm nào không hạn càng dài thì năm đó tuyết rơi càng sớm, năm đó tương đương sẽ rất khắt nghiệt, mùa đông sẽ rất dài, sẽ chết rất nhiều tộc nhân. Mà khoảng cách tới thời điểm chỉ còn chừng nữa tháng.
Nửa tháng nói lâu thì lầu mà nhanh cũng rất nhanh. Trong nữa tháng tới hắn cần phải làm rất nhiều việc để duy trì bộ lạc này. Hơn nữa đó là phiên chợ trao đổi đầu mùa tuyết rơi, xem ra hắn phải đổi thật nhiều muối để tích trữ cho mùa đông.
Nghĩ vu vơ cho đến tận sáng, hắn thiếp đi hồi nào hắn cũng chẳng biết, thế nhưng lúc hắn tỉnh dậy, thì mặt trời đã hừng đông, các đội thợ săn cực kỳ háo hức ngày bội thu, nên đã từ rất sớn, khi mặt trời còn chưa mọc bọn họ đã ra ngoài bờ suối bắt cá.
Ngay cả ăn sáng cũng không cần, bọn họ có thể ăn cá tươi ngoài suối luôn, không cần phải ăn cá gác bếp, thứ kia là dùng để tích trữ vào mùa đông hoặc là trao đổi da thú.
Quả thật Đá Lớn bộ lạc cái gì cũng thiếu cả, ngay cả da thú là một vật dụng tất yếu, vậy mà toàn thể bộ lạc chưa tới miếng da thú.
Mà Vu cũng không có ra ngoài bờ suối nữa mà một mực nhìn Minh Vũ ngủ. hiện tại đối với lão Minh Vũ không khác gì là một vị thần, là đứa con của thần linh phái xuống giúp cho Đá Lớn bộ lạc.
Có lẽ vì hôm qua thức quá khuya, nên đầu Minh Vũ có chút khó chịu. hắn khẽ xoa đầu một cái sau đó mới mập mờ nhìn Vu đang ngồi đối diện hắn.
“ Vũ! tỉnh rồi! ăn!” Vu lão tâm tình mấy ngày nay rất là thư sướng.
Buổi sáng không khí còn khá là ẩm ướt, cái lạnh cuối thu ngày càng đậm đặc. thời tiết như thế hắn nào có tâm tình để ăn, cái hắn cần ở đây chính là một cốc trà nóng. Mà cần gì trà nóng nước nóng cũng đủ hắn tạ trời đất rồi.
Hắn không có tiếp thức ăn trên tay Vu mà là đi đến lò nung, dùng tay sờ nhẹ lên thân lò để cảm nhận nhiệt độ.
Nhiệt độ ngoài thân lò còn khá là ấm cũng khoảng - độ, hẳn là bên trong còn khá là cao, tầm khoảng - độ. Nếu như mở lò ngày lúc này thì đồ gốm bên trong sẽ vỡ nát toàn bộ. bởi vì bị sốc nhiệt.
Lòng hắn có chút nóng, nhưng cũng phải bỏ xuống, hắn tìm tới một ít nước bắt đầu vệ sinh cá nhân buổi sáng, sau đó cùng Vu ăn mấy con cá nướng đang gác bên bếp lửa.
Hắn chăm chú nhìn toàn bộ tộc nhân chăm chỉ làm việc, tất cả mọi người đều hăn hái làm việc, làm cho tâm Minh Vũ cảm giác gánh nặng trên vai của mình ngày càng rõ ràng.
Trò chuyện với vu một lát sau đó hắn cùng Ivan, Blu, Kor, Alcan và Akum tiếp tục làm những công việc như ngày hôm qua. Tuy biết có thành công hay không, nhưng vẫn phải tiếp tục làm vì nó ảnh hưởng đến bộ lạc Đá Lớn.
Lần này vật phẩm mọi người tạo ra rất nhiều và đa dạng. bao gồm nồi lớn, chum, vại, chén, muỗn lớn, muỗn nhỏ, tổng cộng có trên trăm cái.
Đến xế chiều thì dưới sự giúp sức của mọi người, tất cả được tập kết lại gần hang động. mà lòng nung cũng được xây thêm cái, để đủ cung ứng có đại sản lượng đồ gốm.
Mà lúc này dưới sự tập trung ánh mắt của toàn bộ tộc nhân bộ lạc Đá Lớn Minh Vũ bắt đầu khai lò nung ngày hôm trước.
Minh Vũ lúc này cũng rất là hồi hợp. tuy biết khả năng thất bại rất là cao, thế nhưng hắn vẫn rất là chờ mong.
Lúc này nhiệt độ ngoài trời chỉ còn chưa tới độ, nhiệt độ trong lòng hẳn là chỉ cao hơn một chút mà thôi, chênh lệch nhiệt độ không quá lớn.
Nhắm kỹ cửa lòn nung, Minh Vũ liền khai lò, chẳng mấy chốc vật phẩm bên trong lò lộ ra dưới ánh lửa bập bùng.
Bên trong lò là những vật phẩm màu đỏ tươi màu nung. Đôi bàn tay Minh Vũ không nhịn được mà run rẩy.
Hắn khẽ nhấc lên vật phẩm trên cùng, đó mà một chiếc nồi nhỏ rộng chừng cm. nhìn sơ bề ngoài chiếc nồi sành không có một chút sức mẻ, hắn liền búng ngón tay lên thành nồi. ngay lập tức phát ra một tiếng trầm.
Nội tâm hắn thả lỏng một chút
“ xem ra là đã thành công, lần sau phải làm đất mỏng hơn một chút, sẽ làm cho vật phẩm thanh hơn” Minh Vũ thầm nghĩ.
Hắn liên tiếp lấy ra thất cả vật phẩm trong lò nung. Tổng cộng có cái thành phẩm được cái hỏng hết cái, mà cái đều là do hắn làm, bởi vì nồi đất quá to, hơn nữa để áp đáy nhên nhiệt độ nung quá cao dẫn đến nứt vỡ.
Thế nhưng cũng không sao, lần này rút kinh nghiệm, những vật vật phẩm to lớn, đặt ở giữa lò nung là tốt nhất. còn những vật nào dày thì để tầng đáy, như vậy sẽ hiệu quả hơn rất nhiều.
Hơn nửa còn có thể điều chình thời gian nung, sớm hơn chừng nữa giờ.
Mọi tộc nhân bộ lạc Đá Lớn nhìn chắm chú những vật thành phẩm mà Minh Vũ để đầy trên mặt đất.
“ Vũ! thế nào! Thành không?” Vu lên tiếng đầu tiên. Tâm trạng lão lúc này cũng không kém gì Minh Vũ.
“ tốt! thành công! Chúng ta trở về ăn mừng!” Minh Vũ cười tươi như hoa.
Sau đó hắn phân phó tộc nhân bỏ đồ gốm vào lò nung, tiếp tục làm một mẽ tiếp theo.
Trở lại hang động vật phẩm đồ gốm trải dài trên đất. Vu cùng mọi người nhìn với ánh mắt tràn đầy khó hiểu.
“ đây là gì? chậu đá?” Vu nói.“ đúng, nhưng không phải là chậu đá. Đây là nồi, còn đây là chén, là muỗn …..” Minh Vũ liên tục chỉ các vật phẩm trên đất. Các tộc nhân cũng học theo cách phát âm.
“ Orc! lấy nước!” Minh Vũ ra lệnh cho Orc.
“ mau đi, hôm nay ngươi sẽ được ăn ngon” Minh Vũ không hẹn mà ra lời dụ hoặc.
Sau đó hắn lấy ra cái nồi lớn nhất, dùng cục đá là bếp lò. Sau khi mọi việc hoàng thành thì Orc cũng hất ha hất hãi mang nước về, đôi mắt chờ mong thức ăn ngon.
Minh Vũ cũng lười để ý tên tham ăn này, hắn liền đổ nước vào nồi bắt đầu đun sôi nước. dưới ánh mắt ngạc nhiên của toàn bộ tộc nhân.
Sau đó hắn lấy Hạt Đá được bọc trong túi da thú. Tiếp đó hắn dùng dao xương lột lớp vỏ trần sùi bên ngoài để lộ ra phần nhân bên trong trắng nõn mịm màng.
Minh Vũ đã khiểm định qua, Hạt Đá có hàm lượng tinh bột rất là cao, khi nướng chín ăn có vị ngòn ngọt của tinh bột, kèm theo đó là vị bùi bùi rất là ngon miệng. Chính vì vậy hắn mới đen Hạt Đá khai đao làm vật thử nghiệm trước.
Nhìn thấy thủ lĩnh là như vậy tộc nhân rất là khó hiểu, Akam nhịn không được mà nhắc nhở.
“ không ăn ngay được! ngứa! ăn sẽ đau bụng!”
“ không sao! các ngươi làm theo ta là được!”Minh Vũ cười cười.
Dưới sự giúp đỡ của tộc nhân gần Hạt đá đả được bóc vỏ, và cho vào trong nồi.
Dưới ánh mắt mong đợi của tộc nhân, nhìn chăm chú vào chiếc nổi nhỏ, bọn họ quên cả đói, đôi mắt sáng hoắc không bỏ bất kỳ một thời khắc nào cả.
Chừng phút sau, thời khắc cuối cùng đã tới, nước trong nồi bắt đầu sôi trào, từng bọt khí nổi lên. Một màn quỷ di xuất hiện, đầu tiên là Vu sau đó la toàn bộ tộc nhân bộ lạc không ngừng quỳ xuống dập đầu
“ thần linh nổi giận! thần linh nổi giận! mau giập đầu!”