Quang cởi bỏ dây trói trên người Mục Túc, sau đó đem y ôm vào trong ngực. Mục Túc giơ chân, hướng thẳng đến chỗ ấy của Quang mà đạp xuống.
Nhưng còn chưa kịp động thủ, chân Mục Túc đã bị Quang bắt được.
“Không có ai nói cho ngươi biết ngươi không thể chống đối giống đực của mình sao? Ngươi đừng có để cho ta phải nổi giận nha, Tiểu Mục Túc.”
Quang giơ cái chân của Mục Túc lên cao, bản thân thì lại ngồi xuống, ngước mặt lên, nghiền ngẫm nghiên cứu hạ thể của y.
Các nam nhân trong bộ lạc đều chỉ mặc một cái khố, còn lại thì chả có cái gì để che đậy cả.
Ngón tay từ từ mò tới hậu môn Mục Túc. Quang cười.
“Chỗ này có thể nhét vào này.”
Quang đã từng nhìn thấy động vật giao phối với nhau. Chỉ cần nhét cây gậy của mình vào cái động ở phía dưới thân người kia là được rồi, rất đơn giản a. Bất quá, nhìn bộ dáng hưng phấn của mấy con đực kia, giao phối khẳng định là một chuyện khiến người ta kích động.
Quang lật cái khố của mình lên, lộ ra cây gậy. Mục Túc trợn tròn mắt nhìn cái hung khí cực kỳ dã man vô nhân đạo kia.
Cái kia so với cổ tay của y chỉ có hơn chứ không kém, đen sẫm, một sợi gân xanh to bản không ngừng giật giật kích động uốn quanh.
“Không nên nha! Chết người đó.”
“Không đâu.”
Quang vô cùng khẳng định nói. Lúc hắn nhìn thấy cảnh động vật làm với nhau, cái con phía dưới cũng kêu thét rất thảm nha, nhưng sau khi làm xong rồi thì không phải cả hai đều rất tốt đó sao.
Quang áp tới, Mục Túc dùng sức chống cự, nhưng vẫn không thể cản lại cái thân thể cường tráng của Quang đang đè ép lên mình. Quang thậm chí còn kéo Mục Túc lại để cho cái mông đáng yêu của y nhích tới gần hung khí của mình.
Vừa nhét được đầu khất vào cửa hậu, Quang đã lộ ra một nụ cười khoe nguyên hàm răng trắng, Mục Túc thì khổ sở cắn răng muốn khóc.
“Ah!”
Mục Túc hét thảm một tiếng, dọa đám chim gần đó bay sạch.
“Tại sao?”
Tại sao, y cũng là giống đực mà, sao lại gặp phải một người không nói lý lẽ như vậy chứ.
Quang tìm được cửa vào, dĩ nhiên là thỏa mãn không ngừng ra sức rút vào sâu bên trong, thì ra cảm giác lúc giao phối lại thoải mái như vậy. Kéo cả hai chân Mục Túc đặt lên khuỷu tay mình, thân thể lập tức dộng lên phía trước, lại xâm nhập vào trong thêm chút nữa.
Mới đút vào mấy cái, bắp đùi đã đụng vào thân cây, ba chân bốn cẳng cởi dây trói trên người Mục Túc ra. Vừa mới được giải thoát, Mục Túc đã bắt đầu giãy dụa, dương vt đang vùi sâu ở trong cái lỗ chật chội kia tuột ra ngoài.
Quang đang hưng phấn thì trợn tròn mắt nhìn.
Bạn của hắn hình như rất không chịu nghe lời nha.
Dùng sức ôm người vào ngực, cố gắng kéo banh hai chân y ra mà nhét vào một lần nữa. Khí lực của Mục Túc không bằng người kia, dĩ nhiên là giãy không ra, nhìn thấy lồng ngực rắn chắn ở trước mặt thì lập tức nhào tới cắn.
Quang nổi giận.
Cái lợi của Mục Túc thì đang đau muốn chết. Da thịt của Quang rất rắn chắc, y cắn đến nghiến răng nghiến lợi vậy mà chỉ để lại một dấu răng cực kỳ nhạt trên ngực hắn.
Quang đẩy Mục Túc đến sát mé bờ sông. Y hoảng sợ túm chặt lấy cái người đang sắp sửa nổi đóa kia.
Quang từ từ áp tới, đặt y cố định tại ngay bãi sông. Kéo hai chân Mục Túc quấn quanh lên người, lần này y không dám từ chối, rất sợ Quang sẽ thật sự bóp cổ y cho đến chết.
Quang đắc ý chế chụ con mồi của mình, bắt đầu động thân tiến vào thân thể Mục Túc.
Rút ra rồi lại đút vào, đâm lên rồi lại đâm xuống, lại để Mục Túc nằm nghiêng một bên, tiếp tục từ tốn đút vào càng lúc càng sâu. Quang lần đầu giao phối liền nhận được cảm giác thoải mái, dĩ nhiên với cái thân thể cường tráng như hắn làm từ buổi trưa cho đến tối mịt là không thành vấn đề. Đáng thương nhất chính là cái thân thể không cường tráng bằng của Mục Túc, bị đâm tới mức muốn hôn mê luôn rồi.