Nguyên Tố Đại Lục

chương 272: 272: hội nghị ngũ yêu tộc

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trong khi Dạ Trần đang mải mê suy nghĩ và Thiên Y đang cặm cụi loay hoay làm gì đó.

Cách đó không xa, một đám yêu thú thân hình uyển chuyển đang không ngừng tiếp cận căn nhà gỗ đứng vững chãi trong màn gió tuyết rít gào.

Nữ vương bệ hạ ra lệnh, bắt sống nhân loại ti tiện đã ra tay với hai vị hộ pháp và tộc nhân xà tộc chúng ta! Thân ảnh đi đầu quay thân lại, y giơ cao trường thương trong tay lên hét lớn.

RÕ...!! Hàng trăm thân ảnh sau lưng đồng thanh hét lớn, âm vang hữu lực truyền ra vang vọng cả một mảnh trời nơi đây!

Ở một nơi khác.

BỤP...!

Bốn chiếc chân trụ bằng đá đột nhiên rung chuyển khẽ in sâu xuống mặt đất!

Nữ vương Xà tộc vẫn còn chưa đến sao? Tiếng đập bàn vừa dứt liền có một thanh âm tức giận nối tiếp, xem ra đối phương rất là bất mãn với người vừa được nói đến.

Trước mắt, bốn thân ảnh khác nhau từ từ xuất hiện, họ chậm rãi ngồi vào ghế đã chuẩn bị cho bản thân từ trước!

Hừ, xà tộc đang tổ chức nghi lễ truyền thừa, đến được mới là lạ.

Chưa kể từ trước đến nay, Xà Nhân Tộc đâu biết hai chữ Hợp Tác viết như nào? Các ngươi còn ở đây chờ đợi cô ta thành ra chậm trễ kế hoạch ban đầu, không cảm thấy lãng phí thời gian quý báu sao? Thanh âm bay bổng mà du dương truyền ra khiến cho người nghe phải vội mơ mộng hão huyễn, ước ao chiếm được chủ nhân của giọng nói đó.

Đối diện thân ảnh thô cuồng trên đầu có cặp sừng sắc nhọn uốn cong, một nữ nhân tóc trắng dung mạo đẹp như hoa, da dẻ mịn màng ánh lên dạng mây hồng, cánh tay thon thả chống cằm, thần thái chán nản nhưng không mất đi sự quyến rũ, môi son khẽ há mở nhìn vào đám người ở trước mặt cười trêu!

Nguyệt Mị Ly ngươi nói không hề sai.

Nhưng Ngũ Đại Yêu Tộc chúng ta, hàng ngàn năm nay đều cùng nhau phân chia ra để thống trị Vùng Đất Băng Giá này.

Cũng như để duy trì sự cân bằng không dẫn đến hủy diệt, cho nên chờ đợi một chút đâu có sao, nhân loại ma giả cũng không chạy đi đâu được! Nhìn vào nữ nhân kiều diễm bên cạnh, trên thân chỉ mặc một lớp y phục mỏng che đi cơ thể quyến rũ của mình, bên ngoài thì khoác thêm một chiếc áo tử sắc hoa văn để lộ ra bờ vai thon, thân ảnh có hai chiếc cánh ở sau lưng cười nhẹ khẽ nói.

Yêu khí trên người đối phương phát ra cũng là mạnh nhất trong bốn người ở đây!

Hắc Dực Tộc các người ở trên cao, tự nhiên không cần lo lắng chướng ngại ma giả ở trên mặt đất như Hồ Tộc hay Lang tộc ta.

Đại chiến giữa Yêu và Nhân cũng đã bắt đầu rồi còn chờ cái gì? Các người muốn để cho đám ma giả nhân tộc thời gian thích ứng để rồi chúng chuẩn bị kĩ càng quay sang đánh những chủ nhân của Lãnh Địa Băng Tuyết này sao?

Mặc dù Yêu và Nhân trong đây không có thù oán gì nhưng Ma Đồ mở, chú định một trận thảm chiến giữa hai bên sẽ diễn ra.

Cho dù để im thì mười ngày sau cũng sẽ tái hiện mà thôi.

Do đó, bên nào ra tay trước liền chiếm được quyền chủ động.

Thám báo bên ta cũng đã truyền tin về, chắc các ngươi cũng biết đi.

Lần này thế nhưng là một vạn ma giả đi vào, là một vạn nhân chứ không phải là một vạn nắm cơm.

Ngũ Đại Tộc gộp lại cũng không nhiều như vậy, chúng ta ở thế yếu rồi, còn chờ cái rắm à!

Ra lệnh cho tộc nhân dưới trướng đi.

Đánh nhanh rút gọn, một trận diệt sạch nhân loại ma giả!

Thanh âm sắc bén vang lên, người nói để lộ ra một thân cơ bắp săn chắc, ánh mắt thì đỏ như huyết tinh, dưới miệng hai chiếc răng nanh sắc nhọn nhe ra trông vô cùng uy dữ như đang uy hiếp ba người trước mắt phải làm theo những gì hắn ta vừa nói ra vậy!

Xà tộc không giữ chữ tín.

Hắc Liêm ngươi muốn chờ cứ chờ.

Ta cùng Lang vương, Nguyệt Mị Ly xuất quân tiêu diệt đám nhân loại ma giả dám tiến vào đây trước.

Khi đó, tài nguyên các ngươi chỉ được một phần mà thôi! Đã có Yêu đi trước, Cuồng Ngưu ăn to nói lớn liền ra mặt tuyên bố.

Đối diện y, Hắc Liêm vẻ mặt không biến đổi vẫn ngồi im ở đó!

Chúng ta đi! Thấy đối phương không quan tâm chi, Lang Vang hừ lạnh một tiếng đứng lên rời đi.

Nữ vương Xà tộc vì tộc mà sinh, ngươi ở lại cũng không làm nên trò trống gì.

Thân là tộc trưởng của một Đại tộc, hãy vì Tộc mà ra sức, chứ không phải đi lưu luyến một nữ nhân không hề để mắt đến ngươi! Nguyệt Mị Ly cũng đứng lên rời đi, trước khi đi cũng không quên nhắc nhở ẩn ý đối phương biết khó mà lui!

Hắc Liêm bản thân luôn dốc sức vì duy trì thế cân bằng giữa Ngũ Đại Yêu Tộc ở Lãnh Địa Băng Tuyết mà tốn không ít tâm tư.

Hắn làm Yêu cũng không tệ, Tộc nào xảy ra chuyện, đối phương đều âm thầm ra tay giúp đỡ, kẻ này đáng để kết giao.

Vì đó, Nguyệt Mị Ly có chút không đành lòng nhìn đối phương xa chân vào vũng bùn đang dần kéo bản thân y xuống con đường không có lối thoát!

Cùng là tộc trưởng của một Đại tộc, Nguyệt Mị Ly hiểu rất rõ một điều.

Mặc dù Yêu tộc ngoài mặt đoàn kết một lòng nhưng đó chỉ là lúc có kẻ địch chung xuất hiện uy hiếp đến an nguy của bản thân họ mà thôi.

Thực chất bên trong vẫn còn ẩn tàng rất nhiều mối nguy hiểm mà ngày thường cũng không thể nhận ra chỉ trực chờ bạo phát san bằng tất cả giấc mộng hão huyễn.

Đặc biệt là chiếc ghế họ đang ngồi đây.

Có rất là nhiều kẻ dưới chướng đang nhìn chằm chằm đến bỏng cả mắt.

Theo đó, bản thân mà không cẩn thận, đề cao cảnh giác thì có ngày mất mạng cũng không biết lí do vì sao bản thân lại không thấy mặt trời rạng sáng ngày hôm sau nữa!

Đa tạ! Nghe Nguyệt Mị Ly nói, Hắc Liêm ánh mắt khẽ nhảy.

Lời đối phương nói hắn hiểu, bản thân hắn cũng biết rõ nhưng bản thân đã sa lưới, đâu phải muốn thoát là thoát ra được!

Rốt cuộc ta phải làm sao đây? Hắc Liêm cô đơn ngồi đó tự hỏi bản thân.

Lãnh địa Xà Nhân Tộc, trong vòng mười dặm xung quanh là một mảnh trời mới, cực kì khác biệt so với ngoài kia chỉ là một mảnh tuyết trắng trải dài hàng trăm vạn dặm không thấy điểm cuối.

Ngược lại nơi đây lại là một mảnh trù phú, khí trời vô cùng ấm áp, từng ánh nắng được chiếu xuống những căn nhà lớn xây bằng những tảng đá thô kệch xếp chồng lên nhau!

Dưới một căn mật thất lạnh lẽo, một thân ảnh xà nhân nghiêm trang tay cầm trường kiếm bước vào điểm cuối cùng nơi có một cánh cửa lớn ngăn cách hai bên.

Soạt! Đối phương đột nhiên khom người trầm giọng nói: Nữ vương, có tin cấp báo truyền về.

Ngưu Ma Tộc, Hồ Tộc và Lang Ảnh Tộc đã có động tĩnh.

Xem ra bọn họ chuẩn bị xuất quân muốn lôi đình nhất kích, diệt sát nhân loại ma giả!

Chúng ta Xà tộc nên làm gì tiếp theo, xin người ra lệnh!

Nói xong, xà nhân liền đứng thẳng lưng nghiêm nghị, đôi mắt lạnh lùng vẫn luôn nhìn xuống mặt đất!

Một lúc lâu sau, thanh âm từ bên trong truyền ra: Trước mắt cứ mặc kệ bọn chúng muốn làm gì thì làm.

Các ngươi chỉ cần phái Yêu giả trong tộc có bản sự theo dõi nhất cử nhất động của bọn họ là được.

Lần này số lượng ma giả đi vào Ma Đồ lên đến hàng vạn.

Đây không phải là một con số nhỏ, ham giao tranh chỉ hại tổn thất tộc nhân.

Vì vậy, ngươi cũng phải phái thêm thuộc hạ theo dõi đám người bên dưới cho ta, tránh bọn ngu ngốc đó phá hỏng việc lớn, kẻ nào có hành vi bất thường, ta cho phép các ngươi tùy ý xử lí!

Còn về khi nào Xà tộc chúng ta tham chiến, ta sẽ nói cho các người sau!"

Trong khoảng thời gian này, Tộc không có chuyện gì quan trọng, đừng đến quấy rầy ta tu luyện!

Rõ! Đối phương khom người lĩnh mệnh rời đi!.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio