Biên tập: Mỡ
Chỉnh sửa: June┃Đọc kiểm: Môn Mổn
Tác giả: Không biết vì sao chỉ cần ở cùng một chỗ với Tạ Văn Hiên, phong cách vẽ tranh của Thẩm An Đồ sẽ trở nên kỳ quái...!Nghe nói ban đầu cậu định mời bốn người, đó là Tạ Văn Hiên, Trần Húc, Chu Minh Huy và Simon.
Nhưng hiện tại chỉ có thư ký Trần may mắn còn sống sót~~~ Cái gì vậy chứ? Tại sao Chu Minh Huy vẫn còn đó?
Thẩm An Đồ: Anh ta cũng gọi tôi là Tạ phu nhân rồi, tôi có thể làm gì đây.
Sau hàng loạt vụ bê bối, danh tiếng của Cẩm Thịnh tụt dốc thê thảm.
Để khôi phục hình tượng của công ty, Thẩm An Đồ đã dùng mọi biện pháp, kể cả nhan sắc của chính mình.
Cậu bắt đầu xuất hiện liên tục trên các phương tiện truyền thông, trong các cuộc họp và các cuộc phỏng vấn khác nhau.
Thậm chí cách đây hai ngày, cậu còn lên cả bìa tạp chí kinh tế.
Rõ ràng cậu chỉ mặc một bộ Tây trang bình thường, đứng khoanh tay, nhưng chỉ với khuôn mặt không rõ là cười hay không biến cậu từ một người đàn ông nghiêm túc trên tạp chí kinh tế trở thành một gã phong lưu hào hoa.
Nhờ vậy mà cậu nhanh chóng nổi tiếng khắp mạng xã hội.
Với tần suất làm việc cao độ như vậy, tuy hơi mệt mỏi nhưng tâm trạng Thẩm An Đồ khá thoải mái, bởi vì Tạ Đạc cuối cùng cũng chịu trả lời tin nhắn của cậu.
Sáng nay, anh còn gửi Wechat cấm cậu từ giờ trở đi không được chụp ảnh bìa tạp chí nữa.
Thẩm An Đồ ngọt ngào nhắn lại ok ok, sau đó thuận tiện gửi thêm ảnh cởi trần của cậu.
Ngu Khả Nghiên nói không sai, dù công việc bận rộn đến đâu cũng không được bỏ bê thân thể của mình.
Lần ốm này cậu mất rất lâu mới khỏi, có vẻ như từ khi sống chung với Tạ Đạc, cả người cậu trở nên yếu ớt hẳn.
Thẩm An Đồ cảm thấy nếu cứ tiếp tục như vậy thì không ổn lắm, thế là hai ngày này không có việc gì bèn nhốt mình ở trong phòng tập thể hình.
Các đường cơ biến mất trước đây bỗng trở nên rõ ràng trở lại, lúc Thẩm An Đồ soi gương cậu cảm thấy rất hài lòng.
Mặc dù Tạ Đạc chưa từng bày tỏ ý kiến của bản thân nhưng Thẩm An Đồ đoán hẳn là anh cũng rất hài lòng.
Bất ngờ thay, Tạ Đạc hiếm khi trả lời tin nhắn ảnh khỏa thân ấy thế mà hôm nay lại gửi tin nhắn cho cậu.
X: Dấu hồng trên người em là gì vậy?
Thẩm An Đồ nghi ngờ tự hỏi, dấu hồng là cái gì vậy trời? Cậu cúi đầu tìm kiếm, quả thật có thấy trên eo mình xuất hiện một vết đỏ, thoạt nhìn như vết móng tay vô tình cào trúng khi cậu cởi áo.
Một dấu đỏ nhỏ xíu như vậy mà anh cũng nhìn thấy, Tạ Đạc hẳn đã phóng to bức ảnh và xem xét nó một cách cẩn thận.
Thẩm An Đồ cố nín cười, trả lời lại: Không biết là tối hôm qua người nào cào nhỉ.
Tạ Đạc nhanh chóng trả lời: Đây là lần thứ bảy.
Thẩm An Đồ, em nhớ kỹ cho anh, sau này có khóc lóc cầu xin cũng vô ích.
Dù sao Tạ Đạc cũng không ở bên cạnh lúc này, vì thế Thẩm An Đồ không hề sợ hãi chút nào, thậm chí còn làm ra vẻ câu dẫn quyến rũ, hoàn toàn không quan tâm đến chuyện sống chết về sau.
Một buổi sáng tốt lành cứ như vậy mà bắt đầu.
Hôm nay, Thẩm An Đồ sẽ đến thăm chương trình tuyển chọn nhóm nhạc nam.
Cậu đã đầu tư rất nhiều tiền cho chương trình giải trí này, với hy vọng nó sẽ giúp công ty giải trí Diễm Hàng lấy lại được vị thế vốn có.
Hiện tại, nếu muốn hỏi chi nhánh nào của tập đoàn Cẩm Thịnh thua lỗ nghiêm trọng nhất thì phải kể đến công ty con – công ty giải trí Diễm Hàng.
Ngay sau khi tin tức về bữa tiệc ma túy của Thẩm Minh Phi bị phát tán, tất cả những người nổi tiếng trong công ty đều chấm dứt hợp đồng, chỉ còn một vài người tuyến mười tám cố gắng bám víu kéo dài hơi tàn.
Nhưng lần này nếu dự án của chương trình tuyển chọn thành công rực rỡ, công ty chắc chắn sẽ ký thêm được hợp đồng với một vài tân binh, tiện thể cho cả nhóm Tiểu Hồ ra mắt.
Hôm nay là ngày đầu tiên quay chương trình, Thẩm An Đồ muốn đến trường quay để theo dõi tình hình, nhân tiện chọn thêm vài người có tiềm năng để bồi dưỡng.
Xét về mức độ nổi tiếng hiện tại của Thẩm An Đồ trên mạng, đạo diễn ngỏ ý liệu cậu có thể xuất hiện trong một vài phân cảnh hay không.
"Không cần quá nhiều, chỉ cần khi máy quay lia về phía khán giả, cho tôi zoom mặt cậu một hai cảnh là được rồi."
"Được thôi." Thẩm An Đồ tỏ ý rất hợp tác, chỉ cần chương trình có thể trở nên nổi tiếng, cậu sẽ làm tất cả, huống chi chỉ là một hai cảnh quay cận mặt.
Nếu đã quyết định lên hình thì cậu buộc phải trang điểm.
Thẩm An Đồ bèn mượn phòng chờ của nhóm Tiểu Hồ trong công ty.
Lúc ấy, có cậu thiếu niên vẻ ngoài xinh xắn nhìn thấy Thẩm An Đồ thì ngạc nhiên vô cùng.
"Chào ông chủ!"
"Chào giám đốc Thẩm!"
Nhóm con trai lần đầu gặp ông chủ lớn của tập đoàn Cẩm Thịnh nên ai nấy đều cảm thấy khá hồi hộp, chỉ có một cậu nhóc rất khác biệt, cậu ấy cất tiếng gọi Thẩm An Đồ: "Chào anh Thẩm."
Trước đó Thẩm An Đồ dã xem qua sơ yếu lý lịch nên có nhận ra cậu nhóc này.
Cậu nhóc này tên là Viên Dực, năm nay mới tuổi, gia đình khá giả.
Ở nhà cậu ta rất được nuông chiều nên hầu như không ai phản đối cậu theo đuổi ngành giải trí.
Một nghệ sĩ muốn nổi tiếng, có thể tự mình chớp lấy thời cơ là một lợi thế rất tốt, tuy nhiên...!Thẩm An Đồ nhìn cậu nhóc này từ trên xuống dưới, tướng tá to cao, gương mặt trắng trẻo dễ thương, sau này có thể dựa vào biểu hiện để cân nhắc phương pháp bồi dưỡng trọng tâm.
Trang điểm xong, Thẩm An Đồ đi vào nhà vệ sinh, tình cờ gặp được Tạ Văn Hiên trên đường.
Thật ra cũng không tính là trùng hợp vì Thẩm An Đồ vốn theo Tạ Văn Hiên tới.
Thẩm An Đồ vẫn luôn giữ liên lạc với Tạ Văn Hiên.
Vào đêm Tạ Đạc bị thương, Thẩm An Đồ giải quyết xong việc với Simon xong liền lập tức gọi điện cho Tạ Văn Hiên hỏi thăm tình hình.
Về sau, Tạ Văn Hiên không những giúp đưa cậu vào bệnh viện thăm Tạ Đạc mà sau khi cậu về nước, cậu ta còn tận chức tận trách tình nguyện làm "Hỉ Thước nhân gian", chuyên báo cáo tình hình của đôi bên.
Tạ Văn Hiên liên tục phàn nàn: "Đến cả vợ em còn chưa theo đuổi xong, mắc gì em cứ phải giật dây bắc cầu cho hai người nhỉ.
Nếu hai anh muốn nói gì đó thì gọi điện thoại đi? Cứ phải em truyền lời mới chịu...!"
Thẩm An Đồ nói với cậu ta: "Từ lúc cãi nhau, Tạ Đạc vẫn đang giận anh."
"Có cái lờ cãi nhau ý!" Tạ Văn Hiên nhịn không được cơn tức mà nói: "Hai anh đang chơi trò tình thú thì có!"
Để trả ơn cho cậu em nhà chồng, Thẩm An Đồ đã chi rất nhiều tiền để tổ chương trình mời Trình Nhất làm giám khảo show sống còn.
Lúc này Tạ Văn Hiên mới thôi phàn nàn.
Cậu ta viện cớ đến thăm nghệ sĩ của mình để tới trường quay vào ngày đầu tiên.
Đương nhiên, mặt ngoài Thẩm An Đồ và Tạ Văn Hiên là hình ảnh không hợp cạ.
Vì thế, ban tổ chức đã chuẩn bị hai phòng chờ nằm ở hai hướng khác nhau.
Nhưng đâu ai ngờ rằng, bọn họ vừa quay đầu đã trò chuyện khí thế ngút trời trong nhà vệ sinh.
"Dạo này sức khỏe anh trai em hồi phục thế nào rồi?" Thẩm An Đồ đứng trước bồn nước rửa tay.
"Rất tốt, hôm trước anh ấy vừa được cắt chỉ." Tạ Văn Hiên nhìn vào gương sửa lại kiểu tóc.
"Anh ấy có nói khi nào sẽ trở về Trung Quốc không?" Thẩm An Đồ hỏi lại.
"Không nói gì hết." Tạ Văn Hiên biết rằng câu trả lời này sẽ khiến Thẩm An Đồ thất vọng, nhưng đây là ý của Tạ Đạc.
Trước khi chân lành hẳn, anh không muốn xuất hiện trước mặt cậu.
Quả thật Thẩm An Đồ hơi thất vọng, cậu theo Tạ Văn Hiên nhìn vào gương, một lúc sau mới hỏi: "Em thấy anh có gì thay đổi không?"
Tạ Văn Hiên rất tinh ý nhìn ra khi nghe câu hỏi của Thẩm An Đồ, cậu ta nhìn kỹ khuôn mặt của Thẩm An Đồ rồi lập tức khen: "Hình như anh dâu trang điểm hả! Sóng mũi cao thẳng tắp này! Đôi mắt sâu hun hút! Ôi! Còn nữa, đôi môi thật là đầy đặn!"
Thẩm An Đồ không khỏi bật cười: "Chậc chậc, cái miệng của em như vậy mà vẫn chưa theo đuổi được Trình Nhất? Kém thế."
Tạ Văn Hiên bị nói trúng tim đen, tức thì nhăn nhó: "Em ấy nói em thích người trưởng thành chín chắn hơn..."
Thẩm An Đồ cũng không rảnh mà đi an ủi Tạ Văn Hiên, cậu nhanh chóng nhìn vào gương chỉnh lại trang phục, sau đó nói với Tạ Văn Hiên: "Mau dùng điện thoại quay cho anh một đoạn video ngắn gửi cho Tạ Đạc.
Hiếm khi anh trang điểm nên không thể lãng phí cơ hội này được.
"
Tạ Văn Hiên miễn cưỡng lấy điện thoại ra, tìm đèn và góc chụp theo yêu cầu của Thẩm An Đồ, đợi cậu tạo dáng thật đẹp trai.
"Được chưa? Em quay đó nha?"
Thẩm An Đồ nhìn mình trong kính, hoàn hảo.
"Nhanh bấm quay đi."
Hai người vừa nói xong, cửa phòng vệ sinh sau lưng Tạ Văn Hiên bỗng nhiên bị đẩy ra, có người bước vào.
Mọi chuyện xảy ra chỉ trong tích tắc – Tạ Văn Hiên giả vờ như đang xem điện thoại để trả lời tin nhắn, còn Thẩm An Đồ thì giả vờ chỉnh lại quần áo rồi quay người rời đi.
Mặc dù thâm tâm của hai người đều hoảng sợ muốn chết, nhưng ngoài mặt vẫn cố giữ bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra.
Khi Thẩm An Đồ quay đầu lại, cậu nhận ra người bước vào hóa ra là Viên Dực.
"Anh Thẩm." Viên Dực chào cậu.
Bởi vì góc độ mà cậu ta không nhìn thấy Tạ Văn Hiên ở phía sau.
Thẩm An Đồ dằn xuống cơn ngại ngùng trả lời, sau đó không cảm xúc đi ra ngoài.
Ngay khi hai người đi ngang qua nhau, bỗng nhiên Viên Dực trượt chân té nhào vào người của Thẩm An Đồ.
"Úi!"
Thẩm An Đồ khó khăn đỡ lấy cậu ta.
Lúc cậu đang giúp Viên Dực đứng vững lại thì cậu ta chợt ngẩng đầu, mở to đôi mắt như một chú cún con, cất lên giọng nói tủi thân khàn khàn: "Anh Thẩm..."
Thẩm An Đồ không nói hai lời nhanh chóng đẩy cậu ta ra: "Đi đứng còn không xong thì làm thần tượng ca hát nhảy múa làm gì, về thẳng nhà được rồi." Nói xong cậu liền quay đầu rời đi, cái tên Viên Dực đã được cậu nhanh chóng đưa vào danh sách trượt.
Đi được nửa đường, Thẩm An Đồ đột nhiên nhớ tới vừa rồi còn có Tạ Văn Hiên ở trong nhà vệ sinh, cho nên cậu trốn vào một góc gần đó, chờ Tạ Văn Hiên đi ra.
Ba phút sau, Tạ Văn Hiên từ nhà vệ sinh đi ra, Thẩm An Đồ chặn cậu ta lại và lớn tiếng đe doạ: "Em không được nói chuyện xảy ra vừa rồi với Tạ Đạc, nghe rõ chưa?"
Tạ Văn Hiên hoảng hốt, ánh mắt nhìn về phía Thẩm An Đồ hơi mất tập trung: "Đã quá muộn...".
Đam Mỹ H Văn
Thẩm An Đồ: "?"
Tạ Văn Hiên: "Vừa rồi em muốn tạo bất ngờ cho anh họ của mình, nên đã gọi video cho anh ấy..."
Thẩm An Đồ không thể tin được, hiện tại chỉ muốn tìm cái lỗ mà chui xuống: "Em quay không trượt phát nào rồi hả? Kể cả khoảnh khắc cậu ta ngã vào người anh?"
Tạ Văn Hiên lấy hết dũng cảm mà gật đầu.
Lúc đấy, điện thoại trong túi cũng rung lên, Thẩm An Đồ lấy điện thoại ra xem.
X: Lần thứ tám.
Thẩm An Đồ chết lặng đẩy Tạ Văn Hiên sang một bên rồi đi về phía trước, trong lòng thầm xóa "Tạ Văn Hiên" khỏi danh sách khách mời dự đám cưới của cậu.
Mọi chuyện coi như xong, bây giờ Trần Húc là người đàn ông duy nhất còn lại trong danh sách khách mời dự đám cưới của cậu thôi..