Tuy rằng Nhạc Cận Ninh có lòng muốn thay cô lấy lại công bằng, nhưng anh nhìn ra Niệm Ninh thật lòng không muốn truy cứu, vậy nên anh không nói gì nữa.
Chỉ là trong lòng vấn có chút không thoải mái, đây là người phụ nữ của anh, anh còn không nỡ bắt nạt, sao có thể để người ngoài bắt nạt cơ chứ?
“Tổng giám đốc Nhạc, hôm nay thật ngại quá.
Đây là một phần hợp đồng được soạn ra dựa trên những gì chúng ta đã thảo luận, anh xem qua nếu không có vấn đề gì thì hôm nào đó chúng ta chọn ngày kí.
” Tổng giám đốc Lý đem hợp đồng đưa đến trước mắt Nhạc Cận Ninh.
Nhạc Cận Ninh nhận hợp đồng, nhẹ nhàng đáp, đang chuẩn bị xoay người rời đi.
Tổng giám đốc Lý lại lân nữa há hốc mồm: “Xin tổng giám đốc Nhạc đợi đã, buổi tối hôm nay khách sạn Tỉnh Hạo có một bữa tiệc, các nhân vật lớn của cả giới chính trị và thương gia đều tới, anh xem hay là anh đưa thư ký Niệm đến đó đi?”
Ông ta nhìn thấy sự không bình thường trong cách đối xử của Nhạc Cận Ninh với thư ký Niệm bên người, cho nên nói chuyện không khỏi có phần khách khí, còn đưa thư mời cho Niệm Ninh.
Hai lá thư mời đầu tiên được đưa trước cho Niệm Ninh.
Ũ “Được, cảm ơn tổng giám đốc Lý.
”
Niệm Ninh nghĩ, Nhạc Cận Ninh tự mình đến B thị mà chỉ ký một cái hợp đồng thì sẽ là một mất mát lớn.
Cho nên kết bạn nhiều một chút để kéo mạch quan hệ cũng là một chủ ý không tồi.
Đúng lúc lúc tổng giám đốc Lý đưa thiệp mời, đây là một cơ hội tốt, hơn nữa nếu không tiếp nhận, tổng giám đốc Lý có thể cảm thấy không vui, đây là việc tiến thoái lưỡng nan.
Tổng giám đốc Lý nhìn thấy Niệm Ninh nhận thiệp mời, lại đưa một cái khác cho Nhạc Cận Ninh.
Vốn dĩ Nhạc Cận Ninh không muốn đi, nhưng lại thấy Niệm Ninh có vẻ hứng thú với bữa tiệc này vậy nên anh đương nhiên phải đi cùng cô, cũng không làm cho tổng giám đốc Lý mất mặt, chấp nhận nó.
“Được” Nói xong Niệm Ninh cùng Nhạc Cận Ninh cùng đi ra khỏi phòng họp, ngồi xe quay về khách sạn.
Sau khi hai người rời khỏi, sắc mặt của Lý Tây Tây liền suy sụp.
Ẵ “BA, không tính đến việc lúc nãy ba không bảo vệ con, còn làm trò trước mặt tổng giám đốc Nhạc dạy dỗ con, ba đem mặt mũi của con để đâu chứ?”
Sắc mặt tổng giám đốc Lý cũng không tốt: “Tây Tây, tại sao con lại không nhìn ra thái độ khác thường của Nhạc Cận Ninh đối với thư ký bên cạnh chứ, quan hệ của hai người họ vừa nhìn là biết.
Ba biết con thích tổng giám đốc Nhạc, nhưng con không thể làm ảnh hưởng tới quan hệ hợp tác của hai nhà.
Dù sao bữa tiệc đêm nay Nhạc Cận Ninh cũng đi, nếu con thấy không cam lòng thì tự mình đi nắm chắc cơ hội, nhưng nhớ kĩ là đừng có chọc cho ba một nhát!”
Tuy nói rằng lần hợp tác này cơ bản đã thành công, nhưng cho dù hợp tác có thất bại cũng tuyệt đối không thể đắc tội với Nhạc Cận Ninh.
Vốn nghĩ, nếu như Nhạc Cận Ninh coi trọng con gái mình thì sẽ có lợi cho sự phát triển của công ty trong tương lai, là trăm lợi mà không có một hại, nhưng xem tình huống hiện tại, Nhạc Cận Ninh không tính toán chuyện vừa rồi là tổng giám đốc Lý đã muốn cảm ơn thần linh rồi.
Lý Tây Tây thấy ba quở trách cô, trong lòng nhất thời cảm thấy ba đã quá coi thường mình.
Không phải chỉ là một thư ký nhỏ thôi sao? Cô không tin rằng cô để mất Nhạc Cận Ninh cho một thư ký.
Ở bên kia.
Bởi vì quyết định nhất thời tham gia bữa tiệc cho nên Niệm Ninh cũng không có lễ phục ở đây.
Cho nên, sau khi Nhạc Cận Ninh chờ cô thay quần áo một lúc lâu thì trực tiếp đi tới trung tâm thương mại lớn nhất B thị giúp cô chuẩn bị lễ phục.