Chương 454 Vốn dĩ đang muốn nói thêm gì đó, bông nhiên nghe thấy tiếng y tá đi bên hành lang, đột nhiên cô nghĩ ra chủ ý, nhất định phải dạy cho Niệm Ninh một bài học để cô ta biết, trong lòng Nhạc Cận Ninh, ai mới là người quan trọng nhất. Nghĩ đến đây, cô vội vàng che ngực mình, không ngừng ho khan, thở hổn hển từng ngụm mội. Niệm Ninh còn đang suy nghĩ, vừa rồi vẫn còn khỏe mạnh như vậy, sao có thể nói không thoải mái là không thoải mái được chứ? Cô vừa muốn tiến lên xem xét thì thấy một người trông giống y tá đang đi từ góc hành lang tiến lại gần. “Cô Tô, cô không sao chứ?” Y tá nhìn thấy Tô Mạt đang ngồi dưới đất, che tay ở lồ ng ngực, tựa hồ cảm thấy không thoải mái, lập tức tiến lên hỏi thăm rồi đỡ Tô Mạt dậy. Tô Mạt ôm chặt lấy thân thể vẻ mặt không được thoải mái, hoảng sợ thành khẩn nói: “Niệm… cô Niệm… Tôi xin lỗi, tôi thực sự không cố ý, cô… cô trách tôi, cũng… cũng là đúng.” Y tá nghe vậy liền nhìn Niệm Ninh bên cạnh, vẻ mặt hoàn toàn tức giận nói: “Cô nói cái quái gì với bệnh nhân vậy? Cô có biết bệnh nhân hôn mê hai năm rồi mới tỉnh lại, bây giờ có thể chịu nổi kích động hay không chứ?” Y tá nói xong liền vội vàng bắt đầu gọi người đến. Ngay sau đó, một bác sĩ đã đến đưa cô ta trở lại phòng bệnh. Niệm Ninh nhìn một loạt chuyện này xảy ra không khỏi cảm thấy có chút khó giải thích, nhưng Tô Mạt đã được đưa vào phòng bệnh có lẽ sẽ không có chuyện gì xảy ra. Cô lo lắng không biết Tô Mạt có thực sự xảy ra chuyện gì hay không nữa. Người xưa đã nói, tai bay họa gió, theo bộ dáng khoa trương và sự kiêu ngạo vừa rồi của Tô Mạt, sẽ không dễ dàng xảy ra chuyện chứ. Ngược lại, bản thân cô khi ở nhà cũng bị dọa cho đủ rồi, sau khi đến bệnh viện lại tranh đấu với Tô Mạt một trận. Vật lộn cả ngày, cả người cô đều rất mệt mỏi, cô thở phào nhẹ nhõm một hơi, sau đó xoay người rời khỏi viện điều dưỡng trở về biệt thự. Mặt khác… Nhạc Cận Ninh vừa mới xuống máy bay, xem thời gian vấn còn sớm, nhớ tới mấy ngày nay anh không có đến thăm Niệm Ninh ở biệt thự, không biết cô bây giờ còn tức giận hay không. Nghĩ đến điều này, anh quyết định tạm thời không trở lại công ty nữa. Đúng lúc, anh nhìn thấy một cửa hàng hoa bên đường, nhớ rằng Niệm Ninh từng nói rằng cô rất thích hoa Bách Hợp, vì vậy anh nói với tài xế: ‘Ghé qua bên kia chút.” Người lái xe nghe thấy lời giao phó của Nhạc Cận Ninh, anh dừng lại bên lề đường. Nhạc Cận Ninh bước vào cửa hàng hoa, ngay lập tức một nhân viên bán hàng bước tới, nhiệt tình hỏi: “Thưa ngài, ngài có cần giúp đỡ gì không?” Nhạc Cận Ninh nhìn quanh rồi hỏi, “Cửa hàng của cô có bán Bách Hợp không?” Nhân viên bán hàng lập tức nói: “Có ạ, là ngài mua cho bạn gái của ngài sao?” Nhạc Cận Ninh suy nghĩ một lúc rồi nói: “Tôi mua tặng vợ tôi.” Chủ tiệm hoa nghe vậy lập tức nói: “Vậy tình cảm của ngài với cô chắc chắn phải rất tốt rồi.” Trong lúc nói chuyện, nhân viên bán hàng nhanh chóng quấn bó hoa cho Nhạc Cận Ninh, nó vô cùng xinh đẹp.