Chương 458 Nhạc Cận Ninh nhìn bó hoa bên cạnh, suy nghĩ một chút rồi nói: ‘Hoa hồng ở cửa hàng hoa anh đến không tươi lắm, bó trăm bông hợp lại cũng không tồi, cho nên anh cũng chưa mụa hoa hồng. Anh vốn muốn đổi một cửa hàng khác, kết quả là anh nhận được cuộc gọi từ bác sĩ, nên không có thời gian.” Anh tùy tiện thay đổi một lý do, anh sợ nói sự thật sẽ gây ra áp lực cho trái tim của Trương Thanh Trà. Nghe Nhạc Cận Ninh nói như vậy, Trương Thanh Trà cũng không nói gì nữa. Cô cũng không muốn để cho Nhạc Cận Ninh cảm thấy cô là người không biết phân rõ phải trái. “Thân thể của em không tốt, chúng ta nghỉ ngơi một lát rồi đi.” Nhạc Cận Ninh nói. Thân thể của Trương Thanh Trà vẫn chưa có hoàn toàn hồi phục, hôm nay lại hao phí tâm thần, quả thực có chút mệt mỏi. Vì vậy, cô nghe lời nhắm hai mắt lại. Nhạc Cận Ninh ngồi ở mép giường, anh nhìn Trương Thanh Trà ngủ say. Lúc này anh mới xoay người rời khỏi phòng bệnh. “Triệu Khang, cậu đi điều tra một chút, xem thử chuyện ngày hôm nay rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.’ Nhạc Cận Ninh ngồi ở hành lang viện điều dưỡng, gọi một cú điện thoại ra lệnh cho Triệu Khang. Nhận được lệnh của Nhạc Cận Ninh, Triệu Khang nhanh chóng làm theo chỉ dẫn của anh. Không bao lâu sau, Triệu Khang mang theo một y tá tới đây: “Tổng giám đốc, những người duy nhất có mặt lúc đó là bà Trương và cô Trương, vì vậy tôi không biết chuyện gì đã xảy ra. Nhưng tôi tìm thấy y tá đầu tiên nhìn thấy cô Trương không khỏe, cô ấy nói cô ấy nghe được một phần cuộc trò chuyện giữa cô Trương và bà Trương.” Nhạc Cận Ninh nhìn về phía y tá, nói: “Cô là người đầu tiên phát hiện cô Trương không khỏe sao?” Y tá gật đầu một cái: ‘Đúng vậy, xế chiều hôm nay vốn dĩ tôi muốn đến phòng thiết bị để kiểm tra định kỳ một số thiết bị đơn giản. Nhưng trước khi đi vào, tôi đã nghe thấy giống như có tiếng người đang cãi nhau ở một khúc quanh bên cạnh hành lang. Bởi vì tôi nghe giọng nói có chút quen tai, cho nên tôi liền đi tới để xem thử. Kết quả là tôi nhìn thấy cô Trương ngồi dưới đất, có vẻ không thoải mái.” Trái tim của Nhạc Cận Ninh chùng xuống đột ngột, anh hỏi: “Cô có còn nhớ hình dạng người phụ nữ cãi nhau với cô Trương trông như thế nào không?” Cô y tá trẻ cố nhớ lại cảnh tượng lúc đó: “Lúc ấy bởi vì nhìn thấy cơ thể cô Trương khó chịu, cho nên tôi không suy nghĩ nhiều như vậy. Tôi không nhớ rõ dáng vẻ của người phụ nữ đó lắm, nhưng nếu gặp lại chắc chắn tôi sẽ nhận ra.” Nhạc Cận Ninh nheo mắt lại hỏi: “Cô chắc chắn chứ?” Cô y tá kiên định gật đầu: “Tôi rất chắc chắn.” Nhạc Cận Ninh nghe giọng của y tá này chắc chắc, sau đó anh lấy điện thoại di động của mình ra. Anh tìm được ảnh của Niệm Ninh ở trong album ảnh, đưa ra trước mặt để cho cô y tá nhỏ xem: “Cô nhìn một chút, có phải cô ấy hay không?” Cô y tá nhỏ nhận lấy điện thoại của Nhạc Cận Ninh, nhìn người phụ nữ trên màn hình điện thoại di động. Cô gật đầu một cái nói: ‘Không sai, chính là cô ấy.” Sắc mặt của Nhạc Cận Ninh đột nhiên tối sầm lại. Anh thật không hy vọng là Niệm Ninh, nhưng anh lại cảm thấy Trương Thanh Trà sẽ không nói láo, cho nên mới phải phái người đi điều tra. Nhưng cô y tá ở trước mặt chính là nhân chứng, cô ta đã nhận ra Niệm Ninh rồi. Cho nên Trương Thanh Trà không có nói láo, thật sự là Niệm Ninh. Nghí tới đây, trong lòng Nhạc Cận Ninh đột nhiên hồn loạn, anh vẫn hy vọng mọi chuyện sẽ xoay chuyển: “Cô chắc chắn chứ? Nếu để cho tôi tra được những gì cô nói là giả dối, thì cô cân phải nghĩ đến hậu quả.’ Vừa nghe thấy lời đe dọa của Nhạc Cận Ninh, cô y tá đột nhiên hơi sợ hãi.