Chương 514 “Niệm Tâm Như, mày suy nghĩ thử xem, nếu Nhạc Cận Ninh thật sự vứt bỏ tao thì tại sao tao dám công khai đến đây chứ? Còn nữa, mày có nhớ rõ vừa rồi hai người họ gọi tao là gì không?” Niệm Ninh không nóng vội mà đi đến ngồi xuống trên sô pha, ánh mắt nhìn qua hai tên vệ sĩ cô mang theo bên người. Niệm Tâm Như nhớ lại vừa rồi, hai người kia thật sự là người nhà họ Nhạc. Miệng cô ta vẫn cứng rắn: “Chẳng qua bọn họ chỉ gọi chị một tiếng mợ mà thôi, nhưng như vậy thì thế nào? Hiện giờ Nhạc Cận Ninh đang bận chăm sóc cho mối tình đầu của anh ấy, đương nhiên không có thời gian ly hôn với chị. Chờ sau khi các người ly hôn, nhà họ Nhạc có ai sẽ chấp nhận người mợ là chị chứ?” Không sai, nhất định là như vậy, tin. tức mà cô ta lấy được sẽ không sai. Niệm Ninh cười lạnh một tiếng và nói: “Xem ra mày biết không ít,nhưng mà mày có biết trên đời này người đáng sợ nhất là ai hay không?” Niệm Tâm Như không nói gì, bởi vì cô ta không biết rốt cuộc Niệm Ninh muốn làm gì. Trên mặt Niệm Ninh lộ ra nụ cười thản nhiên, cô nói từng li từng tí: “Trên đời này, người đáng sợ nhất không phải là người thông minh tuyệt đỉnh, cũng không phải người giả ngu, mà là người đã ngu mà còn tỏ ra nguy hiểm. Mà mày lại trùng hợp chính là một trong số những người đó.” Niệm Tâm Như mấp máy môi và hỏi với vẻ bối rối: “Lời này của chị là có ý gì? Niệm Ninh cười khẽ một tiếng, nói: “Nói thật, lúc trước khi mày nói với tao Nhạc Cận Ninh có mối tình đầu, tao không có tin. Nhưng sau này, thực sự chứng minh chính xác lời mày nói là đúng.” Niệm Ninh nói một nửa thì dừng lại, cô không vội vã nói phần sau. Niệm Tâm Như nghe thấy Niệm Ninh nói như vậy, cô ta có chút đắc ý: . “Tôi đã sớm nói Nhạc Cận Ninh tuyệt đối sẽ không coi trọng chị. Cho dù lúc trước anh ấy thích chị cũng chỉ vì cảm thấy chị mới lạ, chị thật sự cho răng mình là một nhân vật lớn hay sao?” Nghe thấy Niệm Tâm Như nói vậy, Niệm Ninh không có tức giận, trái lại cô rất bình tĩnh và nói: “Vậy theo ý kiến của mày, hiện tại tao nên làm gì?” “Còn có thể làm gì? Chị có thời gian thể hiện oai phong ở nơi này, chỉ băng suy nghĩ xem làm cách nào để lấy được nhiều tiền hơn từ chỗ Nhạc Cận Ninh. Nói không chính xác thì rất nhanh thôi đến tiền viện phí của bà nội chị cũng không đóng nổi. Tất nhiên, nếu chị có thể lấy được nhiều tiền ở chỗ Nhạc Cận Ninh mà nói, có lẽ tôi sẽ phát tâm từ bi và thu nhận chị một trận.” Niệm Tâm Như cho rằng cuối cùng Niệm Ninh cũng biết sợ, cho nên cô ta lập tức đắc chí vô cùng. “Ha ha ha..” Niệm Ninh nghe thấy Niệm Tâm Như nói như vậy, cô bỗng nhiên bật cười. “Chị cười cái gì?” Niệm Tâm Như khó hiểu. Niệm Ninh đứng dậy từ sô pha, trực tiếp đi đến trước mặt Niệm Tâm Như và trở tay tát cô ta một cái. Cái tát này, cô sử dụng toàn bộ sức lực, bây giờ cô còn có thể cảm giác được bàn tay mình dường như run lên một chút. “Niệm Ninh, chị điên à, tại sao chị lại dám đánh tôi?” Niệm Như Tâm không dám tin nhìn Niệm Ninh. “Đừng có gấp, Niệm Như Tâm, đây chỉ là mở đầu mà thôi. Cái tát vừa rồi là vì tại hôm hôn lễ đó, mày cố tình k1ch thích bà nội khiến cho bệnh tình của bà tăng thêm.” Niệm Ninh vừa dứt lời thì đưa tay tát thêm một cái, nhanh đến mức khiến người khác trở tay không kịp. “Niệm Ninh, tôi muốn liều mạng với chị!” Từ nhỏ đến lớn, Niệm Tâm Như chưa bao giờ chịu sự nhục nhã như vậy, cô ta lập tức giống như chó điên mà nhào về phía trước. Niệm Ninh đã sớm liệu được cô †a sẽ đánh lại, cô vừa bước đến phía trước không quá vài bước thì đạp một cái thật mạnh ở trên bụng cô ta.