Nhân Đạo Chí Tôn

chương 1630: thành sự không đủ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mặc Ẩn cười:

- Đương nhiên ta không coi thường hắn, chỉ là, hắn là trí giả trị thiên hạ chứ không phải bình thiên hạ. hắn trị thiên hạ rất có lề lối, Tiên Thiên Cung được hắn quản lý rất thịnh vượng. Nhưng bìnht hiên hạ, đích thân ra trận thì hắn vô cùng chậm chạp! Hắn nắm giữ đại quân, ta phá đại quân của hắn chỉ cần ba phần trí lực! Người đâu, treo Miễn Chiến Bài lên cho ta!

Mấy người Lâu Chính Sư trong bụng khó hiểu không biết tại sao Mặc Ẩn không nhân lúc này tấn công mà lại treo Miễn Chiến Bài lên!

Hai tháng sau, lại có thám tử tới báo:

- Từ trận doanh đối diện có một đại quân thần ma khoảng trăm vạn quân, vô cùng cường đại.

Mặc Ẩn quan sát khí vận phía đối diện, không khỏi động dung:

- Đây là thiên tử chi khí. Những kẻ kia khí vận kinh người, chắc là tử tôn của Mục Tiên Thiên. Mục Tiên Thiên giỏi thật, tử tôn của hắn có tới trăm vạn Thần Hoàng, Ma Hoàng, Tạo Vật Chủ, thậm chí không thiếu Đế Quân!

Lâu Chính Sư mấy người sắc mặt lo lắng, Mặc Ẩn thì càng thêm vui vẻ, cười:

- Tiếp tục treo Miễn Chiến Bài! Bữa khác khiến tử tôn Mục Tiên Thiên đoạn tuyệt!

Liên tục mấy chục ngày, Miễn Chiến Bài treo cao trên đại doanh Thiên Hà, cho dù chủ tướng của Phá Thiên Quan và Tử Thành có tới khiêu chiến thì cũng không có ai ra ứng chiến.

Tử Quang Quân Vương trầm ngâm, không biết Mặc Ẩn đang định giở trò gì.

Mục Tiên Thiên phái tử tôn của hắn tới tạo thành đại quân, đều là cao thủ trong các cao thủ, trong đó cũng không ít người không hề thua kém Mục Tô Ca, Mục Tô Vũ, cũng có nhiều đế tử thành tựu Đế Quân!

Mục Tiên Thiên mưu đồ trở thành Thiên Đế không phải việc ngày một ngày hai, mà từ lâu đã có kế hoạch rồi, ngay cả Tử Quang Quân Vương cũng không biết Mục Tiên Thiên lại che giấu nhiều đế tử cao thủ như vậy!

Nhìn thì Mục Tiên Thiên có trăm vạn tử tôn, nhưng tư chất tài trí hơn người thì cũng không có nhiều, trong đó nổi trội là Mục Tô Ca, Mục Tô Vũ, theo Chung Nhạc vào sinh ra tử, lập được chiến công hiển hách.

Hơn nữa tử tôn hắn cũng chết rất nhiều, đại thái tử đã chết trong một trận hỗn loan.

Không ai ngờ được Mục Tô Ca chỉ là quân cờ thí mạng mà hắn cố tình đẩy ra. Thật ra hắn từ lâu đã lập ra một đại thế lực không hề thua kém đế tộc, bồi dưỡng tử tôn thành những cao thủ đỉnh cấp.

Đại quân đế tử lần này được dẫn đầu bởi Mục Tô Tiên, Mục Tô Thiên, là hai vị Đế Quân được đích thân Mục Tiên Thiên dạy dỗ, tu vi thực lực không hề thua kém Lung Điệt.

Chỉ là, trăm vạn đệ tử tới, một lòng cầu chiến, cổ động Tử Quang Quân Vương đừng để ý tới Miễn Chiến Bài, cứ trực tiếp đánh tới, san bằng đại doanh Thiên Đình.

Họ thân phận tôn quý, dù sao cũng là con trai của Mục Tiên Thiên, Tử Quang Quân Vương ít nhiều cũng phải nể mặt, mỗi khi những đế tử này đi khiêu chiến Tử Quang Quân Vương lại phải trịnh trọng hành quân bố trận để tránh bị Mặc Ẩn đột kích.

Nhưng dù gì hắn cũng không phải Chung Nhạc, hành quân bố trận chậm chạp, được cái vững chãi, chỉ là thời gian quá lâu khiến các đế tử nóng ruột.

- Khởi bẩm chủ soái, đế tử đi khiêu chiến rồi!

Đột nhiên có thần tướng tới báo, Tử Quang Quân Vương vội nói:

- Ngươi đi bảo đế tử hãy bình tĩnh, ta chuẩn bị đại quân áp trận trước đã!

Vị thần tướng đó lắc đầu:

- Chủ soái, đế tử đã đưa mấy trăm vị đế tử đánh tới phía đối diện rồi, bọn ta khuyên cũng không được.

Tử Quang Quân Vương sắc mặt biến đổi, vội điểm quân, nói:

- Đúng là làm bừa! Lẽ nào lại không nghe lệnh ta mà tùy tiện xuất chiến? Mau cho các quân tướng lĩnh chuẩn bị binh mã!

Hắn vừa hạ lệnh thì bên ngoài huyên náo rầm trời, Tử Quang Quân Vương thầm kêu không ổn, vội hạ lệnh chủ tướng các quân chỉnh đốn đại quân, còn hắn dẫn Tiên Thiên Cấm Quân của Chung Nhạc đánh ra Phá Thiên Quan.

- Chủ soái, phía trước đã hạ Miễn Chiến Bài, hơn trăm vị đế tử đều bị giết chết rồi!

Một vị thần tướng cuống cuồng chạy tới, kêu lên:

- Đế Tử Tiên, Đế Tử Thiên chấn nộ, đã dẫn trăm vạn đế tử lao đi rồi!

Tử Quang Quân Vương kinh hãi, giậm chân phẫn nộ:

- Hồ đồ! Các quân theo ta!

Các lộ chủ tướng Phá Thiên Quan và Tử Thành điểm quân, theo Tử Quang Quân Vương lao về phía đại doanh Thiên Hà ở phía trước. Chỉ là, thần binh thần tướng của Tử Thành còn ít kinh nghiệm chiến đấu, điều động chậm, bị tụt lại phía sau.

Tử Quang Quân Vương một lòng muốn cứu Mục Tô Thiên, Mục Tô Tiên và trăm vạn đế tử, cũng không thể chờ được đại quân Tử Thành, lập tức dẫn quân Phá Thiên Quan tới đại doanh Thiên Hà.

Tới bên ngoài đại doanh Thiên Hà, thấy đại doanh đã tan tành, trống rỗng, chỉ còn một vị đế tử đợi ở đó.

Tử Quang Quân Vương vội thúc đại quân tới, đế tử cười:

- Tử Quang tiên sinh, chúng ta đã công phá đại doanh Thiên Hà, đại huynh bảo ta ở đây đợi cho ngài biết, đại doanh Thiên Hà là doanh trại trống rỗng, bên trong chỉ có một số kẻ già yếu bệnh tật, Mặc Ẩn sợ đại quân đế tử của chúng ta, đã bỏ chạy lâu rồi!

Tử Quang Quân Vương đại nộ:

- Vậy Mục Tô Thiên, Mục Tô Tiên bọn họ đâu?

- Đang thừa thắng truy kích, truy sát đại quân Thiên Hà.

Tử Quang Quân Vương phẫn nộ không kìm nén được, quát lớn:

- Trói hắn lại cho ta!

Lập tức có thần tướng lao tới trói chặt cứng vị đế tử kia.

Tử Quang Quân Vương đánh vào trong đại doanh, đại doanh Thiên Hà quả nhiên trống rỗng, khi Mặc Ẩn rút đi còn để lại vài con thuyền.

- Mặc Ẩn để lại thuyền chắc chắn là có âm mưu, không được lên thuyền của chúng. Thuyền của chúng ta đâu?

Tử Quang Quân Vương hét lớn.

Phá Thiên Quan cũng có Thủy Sư, lập tức tế thuyền lên, nhưng số lượng khá ít. Tử Quang Quân Vương hạ lệnh các quân lên thuyền tiến vào Thiên Hà.

Thuyền bơi đi, đột nhiên trên bờ có tiếng huyên náo. Tử Quang Quân Vương quay lại nhìn thì thấy rất nhiều con thuyền chiến lớn lao lên từ dưới đáy Thiên Hà, trên thuyền là vô số thần ma Thiên Đình, không lao về phía họ mà là tấn công đại quân Tử Thành trên bờ.

Đế Quân dẫn quân thế như chẻ tre, dẫn hàng vạn thần ma lao thẳng vào nghìn vạn đại quân Tử Thành, giống như một con nộ long xuyên thẳng vào, phân tách đại quân Tử Thành thành nhiều mảnh.

Đại quân Thiên Đình ở phía sau lao tới, thừa thế bao vây, trong nháy mắt thần ma Tử Thành tử thương thảm trọng.

Đại quân thần ma của Tử Thành vốn không được huấn luyện đầy đủ, sức mạnh tập trung không mạnh, gặp đại bại lại càng không có tinh thần chiến đấu, bỏ chạy tán loạn.

Tử Quang Quân Vương sắc mặt kịch biến, muốn quay lại nhưng lại lo cho tính mạng của các đế tử, không biết phải làm sao cho được.

Đột nhiên Kiều Trùng Đế Quân bay lên trời, cười:

- Tử Quang, người giúp đế tử, để ta ứng phó!

Nói rồi lắc mình, vô số Côn Thần tràn về phía đại quân Thiên Đình trên bờ.

Tử Quang Quân Vương yên tâm, hạ lệnh tăng tốc tiến về phía trước. Nhưng lúc này, trên mặt sông Thiên Hà nổi lên một cỗ thi thể, có thần tướng của Tiên Thiên Cấm Quân vớt lên, à một vị đế tử cấp Tạo Vật Chủ.

Tử Quang Quân Vương sắc mặt tối lại, cho thuyền toàn lực tiến lên, nhưng thi thể đế tử trên mặt sông ngày một nhiều, không lâu sau đã thấy hàng vạn thi thể nổi trên mặt nước.

Tử Quang Quân Vương nhìn về phía trước, thấy vài món đế binh lơ lửng trên mặt sông, tiếng chém giết ngập trời, trong đó có vài món đế binh hắn nhận ra, một trong số đó là Tiên Thiên Nguyên Ma Kiếm do Mục Tiên Thiên luyện thành!

Hai món còn lại là đế binh mà Mục Tiên Thiên đoạt được trong trận đế tranh lần trước giao cho con trai mình dùng đối phó với trận chiến đoạt đế.

Lúc này, Mặc Ẩn điều động các đại quân bộ Thiên Đình, ngưng tụ sáu đạo Tinh Hà, bao vây các đế tử, đế tử đã tử thương vô số.

Tử Quang Quân Vương dẫn quân đánh tới, chư quân hợp lực đánh một con đường máu, Lung Điệt cũng tế đế binh lên, đánh tan tầng tầng đại trận, mới cứu được những đế tử còn sống sót.

Mục Tô Thiên bi phẫn:

- Tử Quang tiên sinh, giết chúng báo thù cho các huynh đệ đã mất của chúng ta!

Tử Quang Quân Vương mặt tối lại, nhìn đại quân Thiên Đình tràn tới, lập tức hạ lệnh rút quân lên bờ, không đối kháng chính diện với đại quân Thiên Đình. Giờ không có Âm Khang Thủy Sư, chỉ dựa vào Thủy Sư Trấn Thiên Quan do Chung Nhạc huấn luyện thì căn bản không thể đấu lại Thiên Hà Thủy Sư.

Cách tốt nhất vẫn là rút quân lên bờ, rời khỏi Thiên Hà như vậy mới giữ được mạng cho đại quân Phá Thiên Quan.

- Cục diện Dịch Quân Vương khổ tâm tạo nên đã bị các đế tử này phá hủy rồi! Họ căn bản chưa từng trải qua đại chiến đoạt đế, không biết trận pháp, không biết sự tàn khốc của chiến trường!

Tử Quang Quân Vương kìm nén nộ khí, hạ lệnh rút quân, lập tức bỏ thuyền, dẫn đại quân về Phá Thiên Quan. Phía sau, Mặc Ẩn điều động đại quân công phá, Tử Quang Quân Vương dẫn Tiên Thiên Cấm Quân đoạn hậu, dùng Bát Trận Đồ chống lại đại quân Mặc Ẩn.

Mặc Ẩn thi trển Bàn Hoạch Tam Thủ Trận, Tử Quang Quân Vương không biết loại trận pháp này, lập tức đại bại quay về. Tiên Thiên Cấm Quân hai nghìn vạn thần ma thương vong tới mấy trăm vạn.

Tử Quang Quân Vương dẫn đại quân trở về được Phá Thiên Quan, thấy Kiều Trùng Đế Quân cũng trong tình trạng nguy hiểm, một vị Tiên Thiên ma thần tế Phệ Hồn Phiên, kéo hồn phách của Côn Thần ra khỏi cơ thể khiến Côn Thần tử tương vô số.

Côn Thần tuy toàn thần cứng cáp do được tạo từ thần kim, nhưng hồn phách thì thiên sinh đã nỏ yếu. Còn vị Tiên Thiên ma thần kia tuy cảnh giới thấp hơn Kiều Trùng một bậc nhưng lại tu luyện thần thông nhằm vào hồn phách, khiến Kiều Trùng ứng phó mệt nghỉ.

Tử Quang Quân Vương nhìn về Tử Thành, thấy Tử Thành lúc này đã bị chiếm, lại nhìn sang Phá Thiên Quan thì cũng gần như sắp bị công chiếm. Còn đại quân Tử Thành của hắn đã tan rã, chỉ còn lại lẻ tẻ vài thế lực, cũng bị tách lẻ vô số tự chiến đấu, bị tiêu diệt cũng chỉ là sớm muộn!

- Bệ hạ, bệ hạ, người hại ta rồi!

Tử Quang Quân Vương giậm chân, lệnh cho Bách Thắng Thần Hoàng đánh trống trận cổ động sĩ khí đại quân công chiếm Phá Thiên Quan dẫn đại quân nhập quan, tăng cường phòng thủ.

Mặc Ẩn dẫn đại quân tấn công Phá Thiên Quan theo từng đợt mạnh mẽ, nhưng Chung Nhạc đã quản lý ở đây hơn mười năm, đã biến Phá Thiên Quan thành nơi thành cao hào sâu, khó lòng công phá.

Chung Nhạc còn cho Huyền Kỳ Nhị Tẩu tạo các loại thần binh, khí giới thủ thành, muốn gì có nấy, như vậy thì Mặc Ẩn mới không công phá được.

Tử Quang Quân Vương không chịu xuất hiện, Mặc Ẩn liền hạ lệnh chất đầu của vô số đế tử trước thành, chất lên như núi, rồi cho người bắt tù binh, cho hàng vạn tù binh hàng ngày đứng trước thành khuyên hàng.

Mục Tô Tiên đánh ra ngoài thành, muốn đoạt lại đầu của sư huynh tỷ đệ nhưng bị Mặc Ẩn mai phục, lại mất vài nghìn đế tử, thê thảm rút về.

Mặc Ẩn hạ lệnh vây kín Phá Thiên Quan, còn cho một đội quân vòng qua Phá Thiên Quan đánh vào hậu phương, dọc đường hàng phục các tộc, thôn tính lãnh địa.

Tử Quang Quân Vương thầm lo lắng, nhưng Phá Thiên Quan bị phong tỏa, hắn cũng không làm gì được, đành liên lạc với Mục Tiên Thiên, thỉnh tội:

- Bệ hạ, vi thần vô năng, đại bại trở về, mong bệ hạ trách tội. Vi thần tự thấy đã già, không thể chiến đấu nữa, khẩn mong bệ hạ ân chuẩn cho vi thần cáo lão về quê cùng Dịch Quân Vương.

Mục Tiên Thiên chấn kinh, truyền chỉ an ủi Tử Quang Quân Vương:

- Mấy sư đệ của ta đã tới, Tử Quang hãy bình tĩnh, đợi mấy sư đệ của ta tới chắc chắn có thể phá đại quân Mặc Ẩn.

Chỉ ý vừa tới không lâu thì Mặc Ẩn đưa tới mấy cái đầu, chính là đạo đồng của Tiên Thiên Hắc Đế, sư đệ của Mục Tiên Thiên.

Bảy vị đạo đồng này trên đường tới Phá Thiên Quan bị chín mươi lăm Tiên Thiên thần ma mai phục.

Mục Tiên Thiên đích thân đi ứng cứu nhưng bị Đế Minh và Đế Hậu mai phục, hai bên ác chiến một trận, Đế Minh và Đế Hậu rút lui, nhưng bảy vị đạo đồng kia đã bị chín mươi lăm Tiên Thiên thần ma chặt đầu.

- Khẩn mong bệ hạ ân chuẩn vi thần cáo lão về quê!

Tử Quang Quân Vương lại thỉnh tội.

Mục Tiên Thiên truyền chỉ:

- Tử Quang hãy bình tĩnh, trẫm tới Trấn Thiên Quan mời Dịch tiên sinh tới.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio