Nhân Đạo Chí Tôn

chương 1649: hóa giải duyên huyết mạch (2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bàn Kê lớn tiếng quát lên:

- Dịch Quân Vương đã bị trọng thương, đi không được bao xa nữa rồi! Nhất định phải đánh chết hắn tại đây!

Bàn Tố Tâm nhất thời ngẩn ngơ, nhìn từng chiếc từng chiếc lâu thuyền đại hạm lái qua bên cạnh chính mình. Không có kẻ nào liếc nhìn nàng quá một lần. Rất nhanh, đám lâu thuyền đại hạm kia đã lái đi xa, bỏ mặc một mình nàng ở chỗ này.

- Ta đã nói rồi a? Bọn họ chưa bao giờ quan tâm qua tính mạng của một nàng tiểu Thần Minh nho nhỏ như ngươi cả!

Không gian đột nhiên chấn động, Chung Nhạc xuất hiện bên cạnh nàng, mỉm cười nói:

- Đi theo ta a!

Bàn Tố Tâm tán hồn lạc phách, trong lòng đột nhiên sinh ra một tia hy vọng, lắc đầu nói:

- Bọn họ vẫn là quan tâm tới ta! Chỉ là giá trị của ta không bằng ngươi, cho nên bọn họ mới bỏ qua ta, đuổi theo ngươi mà thôi! Đợi sau khi đuổi kịp ngươi rồi, bọn họ nhất định sẽ quay lại đón ta!

Chung Nhạc cười hắc hắc, nói:

- Giá trị của ngươi không bằng ta, liền có thể bỏ mặc tính mạng của ngươi, có đúng không?

Bàn Tố Tâm nhất thời ngẩn ngơ, lắc đầu nói:

- Tộc trưởng bọn họ sẽ không làm như vậy đâu!

Chung Nhạc đột nhiên cắt đứt cổ tay nàng, lấy ra một đoàn tinh huyết, mỉm cười nói:

- Bàn Hồ thị các ngươi có Hóa Sinh Huyền Công đúng không? Hiện tại hãy biến đoàn tinh huyết này của ngươi thành phân thân, ngươi nhìn xem bọn họ có phải sẽ làm như vậy hay không?

Bàn Tố Tâm khẽ cắn răng, phân cắt Nguyên thần, luyện đoàn tinh huyết này của chính mình thành một cỗ phân thân. Chung Nhạc phun ra một ngụm tinh khí, rơi vào trong cơ thể phân thân của nàng. Tu vi của cỗ phân thân này nhất thời thẳng tắp đề thăng, đạt tới cảnh giới Thần Minh, nhìn qua không có gì khác biệt so với bản thể của Bàn Tố Tâm.

Chung Nhạc phất ống tay áo, giấu nàng vào trong Bí cảnh Nguyên thần của chính mình. Đúng lúc này, chỉ thấy đám người Bàn Kê đã phát hiện ra tung tích của bọn họ, lập tức giết thẳng tới.

Bàn Kê tiến về phía trước một bước, vươn tay chụp về phía Chung Nhạc. Chung Nhạc quơ đao chống lại, thân thể lảo đảo lui về phía sau, đột nhiên phóng người nhảy một cái, biến mất không thấy đâu nữa, lưu phân thân của Bàn Tố Tâm lại tại chỗ.

Bàn tay Bàn Kê lập tức chuyển hướng, bắt lấy phân thân của Bàn Tố Tâm, cười lạnh một tiếng, cao giọng nói:

- Dịch Quân Vương, nếu ngươi không xuất hiện, ta sẽ bóp chết nàng!

Đám lâu thuyền đại hạm phía sau bay tới, tầng tầng vây quanh Bàn Kê, tế khởi Đế binh Bàn Hồ thị, bộ dáng sát khí đằng đằng.

Phân thân của Bàn Tố Tâm run giọng nói:

- Tộc trưởng, ta là hậu bối của ngươi, sao ngươi có thể…

Bàn Kê vận chuyển pháp lực, phong ấn một thân tu vi của nàng, khiến cho nàng nói không ra lời, cao giọng nói:

- Dịch Quân Vương, ngươi nhiều lần vì nữ tử này thân lâm mạo hiểm, có thể thấy được nàng đối với ngươi vô cùng trọng yếu, bằng không sẽ không thể khiến cho ngươi nhiều lần mạo hiểm vì nàng! Nếu ngươi không chịu xuất hiện, ta sẽ bẻ một cái cánh tay của nàng!

Thanh âm Chung Nhạc từ thiên ngoại truyền tới, cười lạnh nói:

- Nàng là tộc nhân của ngươi, ngươi lại muốn bẻ gãy cánh tay của nàng?

Bàn Kê dùng sức kéo một cái, mạnh mẽ kéo một cánh tay từ trên thân thể phân thân Bàn Tố Tâm xuống, cười ha hả, nói:

- Bẻ gãy một cánh tay nàng thì thế nào? Ta đếm ba tiếng, nếu ngươi còn không hiện thân, ta sẽ lại bẻ gãy một cánh tay nàng! Một, hai, ba!

Chung Nhạc vẫn không hiện thân. Bàn Kê kéo một cánh tay còn lại của phân thân Bàn Tố Tâm xuống, lạnh lùng nói:

- Ta lại đếm ba tiếng, nếu ngươi còn không xuất hiện, ta sẽ giết chết nàng! Một, hai, ba!

Xuy!

Cái đầu của phân thân Bàn Tố Tâm rơi xuống đất, chết oan chết uổng.

Bàn Tố Tâm ngơ ngác nhìn một màn này, thân thể run rẩy. Chung Nhạc lạnh nhạt nói:

- Hiện tại ngươi đã biết địa vị của chính mình trong chủng tộc của ngươi a? Đi theo ta thôi!

Tinh thần Bàn Tố Tâm suy sụp sa sút, ngồi chồm hổm ở một góc trong Bí cảnh Nguyên thần của hắn. Thân hình Chung Nhạc rung lên một cái, cắt ra tầng tầng không gian, một đường phóng đi.

Phía sau, Bàn Kê suất lĩnh đại quân Bàn Hồ thị sưu tầm khắp nơi, nhưng thủy chung cũng không tìm được hạ lạc của Chung Nhạc.

- Bàn Tộc trưởng, ngươi đã giết chết tộc nhân của chính mình rồi?

Mặc Ẩn khẽ nhíu mày, nhìn thi thể của phân thân Bàn Tố Tâm, lắc đầu nói:

- Sao ngươi lại lỗ mãng như thế? Lưu nàng lại hẳn là còn có trọng dụng! Ta rất muốn biết, sao Dịch Quân Vương lại để ý tới nàng nữ tử này như thế!

Bàn Kê nói:

- Nhất định là Dịch Quân Vương háo sắc ngập trời, bởi vì mỹ sắc mà không tiếc thân lâm mạo hiểm. Hắn chính là xem trọng Bàn Tố Tâm!

Thiên Ti nương nương kiểm tra thi thể của phân thân Bàn Tố Tâm, lắc đầu nói:

- Đâu không là Bàn Tố Tâm chân chính, chỉ là một cỗ phân thân! Bàn Tố Tâm chân chính sợ rằng vẫn còn sống, hơn nữa đang ở bên cạnh Dịch Quân Vương. Bàn Tộc trưởng, ngươi đã triệt để giao nữ tử này cho hắn. Nếu trong lòng nàng còn nghĩ tới Bàn Hồ thị, cho dù là ở bên cạnh Dịch Quân Vương, cũng sẽ mật báo cho chúng ta. Mà hiện tại ngươi ở trước mặt mọi người giết chết phân thân của nàng, nàng nhất định là đã hoàn toàn ly tâm!

Bàn Kê khẽ nhíu mày, nói:

- Ý của nương nương là…

Thiên Ti nương nương than thở:

- Chúng ta đã không có khả năng lưu lại Dịch Quân Vương rồi! Thương thế của hắn không sai biệt lắm đã lành rồi, tất nhiên sẽ trở lại Phá Thiên Quan, chủ chưởng đại cục. Thời điểm này nếu có Bàn Tố Tâm làm nội ứng, sẽ có thể khiến cho chúng ta chết ít đi rất nhiều tướng sĩ, thương vong khi bắt lấy Phá Thiên Quan cũng giảm đi rất nhiều. Mà hiện tại, Bàn Tố Tâm tuyệt đối không có khả năng mật báo cho chúng ta nữa rồi!

Bàn Kê tỉnh ngộ lại, trong lòng ảo não không thôi.

- Sao Dịch Quân Vương lại lưu ý nàng như thế? Không có bất kỳ đạo lý nào a!

Mặc Ẩn suy tư nói:

- Bàn Tố Tâm đối với hắn rốt cuộc là có lợi ích gì?

Thiên Ti nương nương mỉm cười, nói:

- Đừng để ý tới chuyện này nữa! Chúng ta cần phải lập tức chạy trở về, bằng không nếu Dịch Quân Vương chạy tới Phá Thiên Quan trước chúng ta một bước, nhất định sẽ nhân cơ hội dốc hết đại quân, phá vỡ đại quân vây thành của chúng ta!

Trong lòng Mặc Ẩn nhất thời nghiêm nghị. Hắn và Thiên Ti nương nương đều đang ở đây, nếu Chung Nhạc trở về Phá Thiên Quan trước, sẽ không ai có thể ngăn cản được hắn. Đại quân vây khốn Phá Thiên Quan tất nhiên sẽ tử thương thảm trọng.

Tử Quang Quân Vương có nhãn lực này, nhưng lại không có năng lực này. Về phần đám Đế tử kia, lại càng là ngay cả nhãn lực này cũng không có. Bất quá, Dịch Quân Vương tuyệt đối vừa có nhãn lực này, cũng có năng lực này.

Đây chính là cơ hội lật ngược thế cờ, trực tiếp đánh tan đại quân Thiên Đình.

- Chúng ta đích thân tới đây bố trí mai phục, có thể nào cũng nằm trong dự liệu của Dịch Quân Vương hay không? Hắn thật ra chính là muốn dụ chúng ta rời khỏi Phá Thiên Quan, sau đó nhân cơ hội đánh tan đại quân ta?

Mặc Ẩn và Thiên Ti nương nương liếc nhìn nhau một cái, da đầu đều có chút cảm giác tê dại.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio